KIM CHỦ ĐÒI LÀM CHA DƯỢNG CỦA CON TÔI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-02 05:16:44
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

23

Năm con trai lên ba tuổi, một tối nọ xem TV, thuận miệng nhắc đến “lão Trương” trở thành một ngôi nổi tiếng. Cố Thâm lập tức nổi đóa, loạn cả đêm mới yên.

Hôm tỉnh dậy, dựa đầu giường, chằm chằm. lơ mơ hôn lên má , buột miệng phàn nàn: “Lão Trương  thành lớn , em xem hai tập phim của thì ? Cái bình giấm chua còn lật nhanh hơn ai hết. Với , em với cũng quan hệ gì …”

Giây tiếp theo, Cố Thâm bịt miệng , giọng hổ tức giận: “Anh , em đừng nữa.”

Nếu là bình thường, đảm bảo với cả buổi mới chịu tin. Phản ứng hôm nay của đúng lắm. đột ngột mở to mắt, liền thấy mặt Cố Thâm đỏ như đ.í.t khỉ, môi mím chặt.

đột nhiên một ý nghĩ: “Anh hồi phục trí nhớ ?”

Cố Thâm tức giận lườm một cái.

: “…”

Ha ha ha ha, đúng thật là!

lật bò dậy, ôm lấy eo , tủm tỉm bắt chước giọng : “‘Nếu ngại, cha của đứa bé ?'”

“Chồng ơi, câu quen ?”

Cố Thâm tức đến mức đầu , trời đất chứ . cũng theo, theo ánh mắt qua , một cách đáng ghét: “Là ai nhỉ, em đoán !”

Cố Thâm sắp cho tức thành cá nóc, tiếng của như vỡ đê dừng : “Ha ha ha ha ha ha ha!”

Chắc là ồn đến , tức quá hóa giận đè xuống giường, như một con ch.ó nhỏ chọc tức, hôn loạn xạ lên , miệng còn lẩm bẩm rõ: “Tô Tình, em còn nữa!”

càng vui hơn, đưa tay cù lét nách : “Cười đấy đấy, ai bảo lúc đầu đòi cha dượng cho con? Còn con trong bụng em  của , giờ nhớ chứ? Mặt đau ?”

Cố Thâm cù lét né , nhưng chịu buông tay, lật đè xuống , trán tựa trán , thở đều mang theo sự nóng bỏng: “Đau, đau lòng.”

sững một chút, tiếng ngừng bặt.

Anh chằm chằm mắt , giọng trầm thấp và nghiêm túc: “Lúc đó tuy quên em, nhưng thấy em cảm thấy thuộc, thấy bụng em là bảo vệ, em chồng, lòng đau như d.a.o cắt.”

“Tô Tình, lúc đó thật ngốc, nhận em.”

Lông mi của dài, khi cụp xuống tạo thành một bóng mờ mí mắt, sự hối hận và dịu dàng trong mắt sắp tràn ngoài. Lòng mềm nhũn, đưa tay sờ lên má : “Bây giờ nhận cũng muộn mà.”

“Muộn .” Anh cúi đầu hôn lên chóp mũi , “Để em chịu uất ức, để em một m.a.n.g t.h.a.i bỏ lâu như , còn để em thấy bao nhiêu trò hề.”

nhịn : “Mấy trò hề đó đặc sắc lắm, đặc biệt là mặc áo hoodie thỏ , trợ lý Lý cả công ty đều lén chụp ảnh đấy.”

Mặt Cố Thâm đỏ lên, đưa tay véo má : “Còn ! Cái áo đó em ép mặc ?”

“Ai bảo đòi vứt thú nhồi bông của em?”

“Anh cho em những thứ nhất ?”

“Những thứ em thích chính là những thứ đó mà.”

Hai chúng cứ thế cãi qua , ánh nắng xuyên qua khe rèm chiếu , rơi chăn, ấm áp. Anh đột nhiên cúi đầu, nhỏ bên tai : “Thực hồi phục trí nhớ từ lâu .”

sững : “Hả? Từ khi nào?”

“Chính là ngày em trộm tiền của nuôi lão Trương.” Anh khúc khích, “Nhìn em và diễn viên đó tung hứng, đột nhiên nhớ chuyện.”

mắt chữ A mồm chữ O: “Vậy mà còn giả vờ lâu như thế?”

“Ai bảo em trêu vui đến thế.” Anh c.ắ.n nhẹ tai , giọng điệu chút tinh ranh, “Anh chỉ xem, em thể diễn vở kịch đến khi nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/kim-chu-doi-lam-cha-duong-cua-con-toi/chuong-6.html.]

tức chỗ xả, đưa tay véo cánh tay : “Cố Thâm quá đáng lắm! Lại còn xem trò của em!”

“Không xem trò .” Anh nắm lấy tay , đưa lên môi hôn một cái, ánh mắt dịu dàng như thể vắt nước, “Nhìn em tràn đầy tinh thần đấu với , ánh sáng trong mắt em khi nhắc đến con, cảm thấy… thật .”

“Trước đây luôn cảm thấy em cẩn thận từng li từng tí, như thể lúc nào cũng thể chạy mất. em của lúc đó, sống động ngang tàng, thích vô cùng.”

Tim lỡ một nhịp, đầu : “Dẻo mỏ.”

Anh ôm từ phía , cằm tựa hõm vai : “Còn chiếc nhẫn đó, vốn định tặng em ngày sinh nhật.”

“Em .” nhỏ.

“Biết?”

“Ừm, trợ lý Lý hết cho em .” , mắt , “Cố Thâm, đây là em , luôn tin .”

Anh lắc đầu, hôn lên môi : “Không trách em, là cho em đủ cảm giác an .”

Nụ hôn dài, mang theo hương vị của ánh nắng, mang theo sự trân trọng của việc tìm khi mất. Chim sẻ ngoài cửa sổ ríu rít hót, khí trong phòng ngọt đến phát ngán.

24

Từ đó về , Cố Thâm như biến thành một khác.

Trước đây luôn thích giữ vẻ ngoài lạnh lùng cao ngạo, bây giờ cứ động một tí là dính lấy , khi hôn, tan về nhà ôm, tối ngủ nhất định ôm eo .

Dì Lưu lén với : “Cô Tô, Cố bây giờ cứ như đứa trẻ cai sữa .”

gì, nhưng trong lòng ngọt ngào.

Anh tìm hết những con thú nhồi bông của , còn mua thêm nhiều hơn, chất đầy phòng khách như một lâu đài cổ tích. Những cây cà chua bi ban công cũng trồng , mỗi ngày tan về việc đầu tiên của tưới nước, còn chăm hơn cả .

trêu : “Sao vứt trồng hoa hồng nữa?”

Anh một cách nghiêm túc: “Hoa hồng thực dụng bằng cà chua bi, quả còn thể cho em ăn vặt.”

đến thẳng nổi.

Ngày sinh nhật bốn tuổi của con, Cố Thâm bao trọn một công viên giải trí, còn mời cả diễn viên đóng vai “lão Trương” đến. Cậu nhóc cầm bánh kem, giọng non nớt hỏi: “Bố ơi, chú là ai ạ?”

Cố Thâm xoa đầu con trai, một cách nghiêm túc: “Đây là ân nhân của bố, nếu chú , bố suýt nữa cơ hội bố của con .”

Anh diễn viên một cách ngượng ngùng, ở bên cạnh đến đau cả bụng.

Tối về nhà, khi con ngủ say, Cố Thâm ôm từ phía , bên tai : “Thực ngày đó ở bệnh viện đầu tiên thấy em, thấy em quen mắt, hình như gặp ở đó .”

“Ở ạ?”

“Trong mơ.”

đ.ấ.m nhẹ một cái, nắm lấy tay , nghiêm túc : “Thật đấy. Khoảng thời gian mất trí nhớ, luôn mơ một giấc mơ mơ hồ, trong mơ một cô gái, lên mắt cong cong, luôn thích nũng với . Cho đến khi thấy em, mới , đó là mơ.”

“Cố Thâm…”

“Tô Tình.” Anh ngắt lời , giọng điệu trang trọng, “Bất kể mất trí nhớ , đều sẽ yêu em. Lần đầu tiên là như , thứ hai là như , và , đều là như .”

Ánh trăng xuyên qua cửa sổ rọi , chiếu sáng những vì trong mắt .

dựa lòng , lắng nhịp tim mạnh mẽ của , tất cả những chờ đợi và bất an, đều câu trả lời nhất.

(Hết)

Loading...