Kim Tước 300 Triệu Của Tổng Tài Bá Đạo - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-09-11 13:17:45
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đành bịa một cái cớ. "Bố thất tình, đang loạn đòi tự tử ở nhà, về giải quyết gấp."

 

Trợ lý Cao kinh ngạc. "Bố của Sở tiểu thư... đúng là đa tình sâu sắc."

 

nặng nề gật đầu. "Ai mà chẳng bảo thế."

 

Cậu liếc Giang Bạch đang sốt ruột chờ ở đằng xa, hạ thấp giọng. "Vậy Giang tổng bên ..."

 

"Cậu cứ công tác, hai ngày là về!"

 

Trợ lý Cao vẫn còn do dự, thêm một câu. "Thật sự chỉ hai ngày thôi!"

 

cũng dối, bố đúng là ở nhà đòi treo cổ thật.

 

Hai hôm ông bà Chu cùng làng chọc tức, là con gái già gả , nhà họ Sở sắp tuyệt tự .

Anan

 

Bố tức đến đau n.g.ự.c hai ngày liền, gọi điện thoại lóc đòi về chống lưng cho ông.

 

Vé xe khách cũng mua xong . Lợi dụng lúc Giang Bạch cúi đầu xem điện thoại, ôm bụng lẻn nhà vệ sinh, đó trực tiếp chạy thoát khỏi cổng bệnh viện.

 

Giữa đường, Giang Bạch phát hiện biến mất, điện thoại gọi tới liên tục. hết cách, đành thật. "Bố chọc tức, về an ủi ông một chút, sẽ về nhanh thôi."

 

Giọng đột nhiên lạnh hẳn . "Sở Ly, em cần nữa ?"

 

Trong tiếng nền, Trợ lý Cao vội vàng giải thích. "Giang tổng, Sở tiểu thư thật sự là cứu bố vợ của đấy..."

 

"Bố vợ?" Giọng Giang Bạch đột ngột chuyển hướng. "Thế là bố ? Chuyện của bố chính là chuyện của ! Sở Ly, em cho chứ!"

 

nhất thời nghẹn lời, bố ruột của còn nhận, mà vội nhận bố ? May mà bố Giang ở đây, nếu e là sẽ nhồi m.á.u cơ tim ngay tại chỗ mất.

 

"Đầu còn thương, chỉ ..."

 

" thương ở đầu chứ ở chân!"

 

chỉ thể dỗ dành . "Lần , bố loạn nữa, nhất định sẽ gọi ."

 

Anh hậm hực : "Vậy em về sớm đấy nhé."

 

thở phào nhẹ nhõm. "Sẽ về nhanh thôi, ngoan ngoãn lời Trợ lý Cao nhé."

 

Dỗ ngon dỗ ngọt một hồi, cuối cùng cũng cúp điện thoại của . Vừa về đến nhà cũ ở thành phố C, đẩy cửa thì thấy trong nhà ai.

 

Tìm một vòng, cuối cùng cũng thấy bố ở ruộng ngô cuối làng. Ông già lấm lét đội một cái mũ da dưa, mặt bịt kín mít, đang điên cuồng bẻ ngô.

 

ngẩn : "Bố?"

 

Ông vội vàng xua tay: "Suỵt! Đừng la làng!"

 

Vừa vẫy tay gọi , chỉ cái bao tải đất. "Nhanh! Giúp bố vác về!"

 

dở dở . "Bố bẻ ngô nhà bà Chu gì? Nhà thành phố đàng hoàng ở, chạy về đây chỉ để ăn trộm ngô thôi ?"

 

Ông tức đến chống nạnh mắng. "Cái con lắm mồm Chu Ngọc Oanh ! Cứ suốt ngày ôm thằng cháu trai béo ú của bà lượn lờ mặt bố! Nói nhà họ Sở chúng tuyệt tự!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/kim-tuoc-300-trieu-cua-tong-tai-ba-dao/chuong-5.html.]

 

"Có cháu trai thì giỏi lắm ? Bố trộm ngô nhà bà ! Cho bà tức chết!"

 

: "..."

 

Ông thúc giục mau vác ngô bỏ chạy. bất đắc dĩ, vác bao tải lên vai chạy về nhà.

 

Vừa về đến nhà lâu, thấy bà Chu nhảy dựng lên chửi ầm ĩ ngoài đường. "Thằng mất lương tâm nào trộm ngô nhà ?! Trộm nhiều thế, ăn c.h.ế.t mày thì để mày táo bón cứt!"

 

Bố cắn hạt dưa, nheo mắt một cách thích thú.

 

Bà Chu thấy về, vẫy vẫy tay, gọi to về phía nhà . "Sở Đại Dũng! Có ông trộm ?!"

 

Bố khạc một tiếng. " khối tiền! Ai thèm mấy bắp ngô thối nát của bà!"

 

"Có tiền thì ? Có tiền mà ông cháu trai! Có ông ghen tị với nên mới trộm ngô của ?"

 

Bố lập tức xù lông. "Tiền của là do con gái cho! Con trai bà cho bà ?!"

 

Giọng bà Chu càng cao hơn. "Có tiền bà cũng mua cháu trai !"

 

Chà chà... Hai đấu khẩu qua , cứng rắn chửi suốt một tiếng đồng hồ. Cuối cùng kết thúc với tỉ hòa, hàng xóm láng giềng đều vây xem hóng chuyện.

 

Bố kéo mạnh , buông lời đe dọa. "Con gái xinh thế ! Ngày mai là thể gả !"

 

"Đến lúc đó đừng một đứa cháu trai, mười đứa cũng nuôi !"

 

chợt thấy ...

 

Dì Thẩm bên cạnh mắt sáng rỡ, ghé sát . "Lão Sở, đây là con gái ông ? Lớn tướng thế , đúng là mơn mởn!"

 

Bố híp mắt, kéo dì Thẩm bắt đầu thì thầm to nhỏ.

 

Lưng lạnh toát, da đầu bắt đầu tê dại.

 

Sáng sớm hôm , còn ngủ dậy thấy bố gọi ở nhà.

 

mắt nhắm mắt mở xuống lầu, liếc mắt một cái thấy một đàn ông lạ mặt đang trong phòng khách.

 

Bố sốt ruột đến nỗi trợn tròn mắt. "Con bé , chịu sửa soạn gì xuống !"

 

vẻ mặt mơ màng. "Bố ơi, đây là ai ạ?"

 

Người đàn ông tiếng liền . Một khuôn mặt tuấn tú bất ngờ lọt mắt . "Sở Ly."

 

ngây mấy giây, mới ngập ngừng mở miệng. "...Từ Diệp?"

 

Đây chẳng bạn nhỏ mũm mĩm của hồi bé ?

 

Trong ký ức, luôn trắng trẻo mập mạp, trong túi lúc nào cũng giấu đầy quà vặt để tìm .

 

Hồi đó vì béo bắt nạt, chỉ là chịu chơi với , ai nhạo xông lên đánh với đó. Một lũ trẻ con liền hò reo, là "vợ nhỏ" của .

 

Loading...