Ký Sinh Trùng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-08-31 11:47:32
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong, ông ba cũng gian đông.
lấy tay áo lau nước mắt, rón rén bước theo .
Trên bàn, bày hai đĩa sủi cảo nóng hổi bốc khói.
Lớp vỏ mỏng, thể thấy phần nhân đỏ au bên trong.
Bà cố cởi giày, bước lên giường đất, khà khà hỏi:
“Dâu lớn, gói bánh dùng bao nhiêu thịt thế?”
Bà nội đáp: “Dùng nửa cân thịt.”
Bà nội xong, bà cố liền cau mặt, nghiêm khắc mắng:
“Dâu lớn, cô đúng là lo toan, tiền gió thổi mà . Cái tính hoang phí bỏ , nếu thì bao nhiêu tiền cũng đủ cho cô phá.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Bà nội chỉ bà cố một cái, lời nào.
Bà cố tiếp lời: “Dâu lớn, trong lòng cô bực cũng vô ích. đều đúng cả. Nghe theo thì chẳng bao giờ sai .”
Ông nội vội vã nịnh: “Mẹ, đường cũng mệt , ăn sủi cảo nhân thịt cho nóng, kẻo nguội mất.”
Bà cố thở dài, : “Thôi , tiền bỏ , ăn thì cũng phí. các tiết kiệm.”
Ông nội gật đầu lia lịa: “, đúng, tất cả theo .”
Bà cố gắp một cái sủi cảo, bỏ miệng cắn một miếng to.
Nhân thịt bên trong đỏ au, nổi lềnh bềnh một lớp mỡ dày.
Trông thơm.
Ông ba nuốt nước bọt, : “Sao nhân bánh đỏ thế? Thịt lợn ?”
Ông nội đáp: “Phải, là thịt lợn, cố tình lên trấn mua đấy.”
Ông ba cau mày, : “Lạ nhỉ, thịt lợn ngon nấu chín thì trắng mới đúng. Anh cả, chẳng lẽ ông tham rẻ, mua thịt lợn bệnh?”
Nhà ông ba giàu , nuôi đến bảy tám con lợn béo.
Ấy thế mà thường ngày vẫn sang nhà vơ vặt, bao giờ mang gì sang.
Đều là ông nội đem biếu.
Ông nội tức đến mức dậm chân, giận dữ :
“Chú ba, nghèo thì nghèo, nhưng khi nào lừa dối các ? mua thịt ngon, còn cái màu đỏ , chắc tám phần là do nấu chín kỹ. Này, bà nội Tiểu Phúc, bưng xuống bếp nấu .”
Bà nội mặt biểu cảm, chỉ bà cố hỏi: “Mẹ, bánh chín ?”
Bà cố ăn đến miệng bóng nhẫy mỡ, liếc ông ba một cái, :
“Chưa chín, dâu lớn, cô việc chẳng cẩn thận gì cả, uổng phí cả nhân thịt ngon. Mau đem xuống bếp nấu thêm .”
3
Bà nội liếc bà cố một cái đầy ẩn ý, sang , :
“Tiểu Phúc, cháu theo bà nhà kho, giúp bà nhóm lửa.”
Chưa đợi mở miệng, ông chen :
“Bảo bà nấu sủi cảo là , gọi thằng Tiểu Phúc gì?”
Bà xòa: “Để nó giúp nhóm lửa, còn xào thêm món nóng cho ăn.”
Ông đảo mắt hai vòng, : “Ừ, thế cũng . Bà cứ kho , Tiểu Phúc lát nữa sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ky-sinh-trung/chuong-2.html.]
Bà mỉm , bưng đĩa sủi cảo nhà kho.
Đợi bà , ông ghé sát, nhỏ giọng :
“Tiểu Phúc, trong sủi cảo nhân thịt ký sinh trùng. Lát nữa, cháu kho nhóm lửa, nếu bà cho cháu ăn sủi cảo, tuyệt đối ăn!”
Ông dứt lời, ông ba bật .
Là cái kiểu châm chọc, khiến mà khó chịu.
: “Ông nội ơi, nãy ông bảo trong sủi cảo ký sinh trùng cơ mà?”
Ông nội ngẩn vài giây, : “Ông thế bao giờ? Cháu nhớ nhầm .”
Lúc ông nội , sắc mặt phức tạp, trông chẳng giống đang dối.
chỉ tay về phía bà cố: “Vừa nãy bà cố ăn sủi cảo nhân thịt, nếu thật ký sinh trùng, bà cố cả?”
Bà cố liếc , bực bội : “Đồ ranh con, mày so với tao ? Tao trăm tuổi , ký sinh trùng nào gì tao. Ký sinh trùng chỉ chuyên ăn não trẻ con thôi.”
Nói xong, bà cố còn lộ vẻ đắc ý mặt.
Ông ba liền hùa theo: “Ký sinh trùng sợ lớn, dám ăn não lớn. trẻ con thì nó khoái ký sinh lắm, chuyên bám trong trẻ con mà sống.”
Ông nội túm lấy cánh tay , nghiêm giọng : “Tiểu Phúc, lời ông. Trong sủi cảo ký sinh trùng, tuyệt đối ăn! Nếu cháu ăn, ký sinh trùng sẽ sinh sôi trong cơ thể, trứng sẽ đầy cả mạch máu, đến khi nở, chúng sẽ chui từ da. Lúc đó, cháu còn mạng nữa .”
sững vài giây, lời ông nội cho sợ c.h.ế.t lặng.
Thấy gì, ông nội gặng: “Nhớ ?”
lí nhí: “Ông ơi… ông lừa cháu chứ? Vừa ông còn bảo bà ký sinh trùng khống chế, nhưng bà vẫn sống bình thường, chẳng cả.”
dứt lời, sắc mặt ông nội tối sầm , ông gắt: “Bà mày mới khống chế thôi. Vài ngày nữa, bà sẽ chết.”
bật : “Cháu bà chết.”
Ông tức giận quát: “Đừng ! Bà mày là ngoài, chẳng tính là trong nhà . Nhớ lời ông, đừng ăn sủi cảo nhân thịt. Mau nhóm lửa giúp bà mày.”
lau nước mắt, nghẹn ngào hỏi: “Ông, ông ba ký sinh trùng sợ lớn, dám ăn não lớn. Vậy tại bà ký sinh?”
Ông sa sầm mặt, bực bội đáp: “Vì bà mày ngu dốt, đần độn. Cứ theo lời ông, nhanh nhóm lửa, bà cố đói .”
gật đầu: “Cháu .”
lau sạch nước mắt, chạy nhà kho.
Trong kho, bà nội đang nấu sủi cảo. Thấy tới, bà hỏi:
“Khóc cái gì thế? Có chuyện gì ?”
Bà nội còn vẫy tay gọi .
chạy ù tới ôm chặt lấy chân bà nội , òa:
“Bà ơi, ông bà ký sinh trùng ký sinh , chẳng sống bao lâu nữa. Có thật thế ?”
4
Bà nội ngẩn mấy giây, ánh mắt phức tạp.
nhanh, khôi phục vẻ bình tĩnh.
Bà nội xoa đầu , khẽ :
“Giả đấy, ông cháu bịa chuyện vớ vẩn lừa cháu thôi.”
hỏi: “Sao ông bịa chuyện lừa con?”
Bà nội : “Trong lòng ông cháu chỉ bên nhà ông , từ đến nay chẳng bao giờ quan tâm sống c.h.ế.t của bà cháu . Ông cố ý dọa cháu, để cháu dám ăn sủi cảo nhân thịt. Số sủi cảo nhân thịt còn , ông đem hiếu kính bà cố cháu. Đừng tin lời ông cháu .”