Ký Sinh Trùng - Chương 6 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-08-31 11:48:30
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói , ông nội xách đến một thùng nước.

 

Bà cố thấy nước gào lên: “Mau đưa cho tao uống!”

 

Ông nội đưa nước, nhưng bà cố chê ông nội đưa chậm.

 

Ông nội đành cởi trói bà cố.

 

Bà cố ôm chặt lấy thùng nước, uống ừng ực. 

 

Chẳng mấy chốc cạn sạch cả thùng.

 

Ông nội mang thêm một thùng khác. 

 

Bà cố uống liền một mạch hết bảy thùng.

 

Ông nội hỏi: “Mẹ, còn khát nữa ?”

 

Bà cố lắc đầu, uống nữa.

 

Ông nội : “Bà nó, trời cũng còn sớm, ngủ thôi.”

 

Bà nội gật đầu, trải chăn chiếu tắt đèn.

 

Nửa đêm, tiếng mở cửa.

 

Mở mắt , thấy bà cố đang mở cửa ngoài.

 

Ông bà nội cũng thức dậy.

 

Ông nội hỏi: “Mẹ, nửa đêm , định ?”

 

Chưa dứt lời, bà nội bảo:

 

“Ông đừng lên tiếng, đang mộng du. Tuyệt đối gọi tỉnh, nếu đánh thức, sẽ dọa đến chết. Mình chỉ cần lặng lẽ theo, coi chừng là .”

 

10

 

Ông nội gật đầu: “Được.”

 

Cả mấy chúng bước ngoài, theo bà cố.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Bà cố thẳng về phía bờ sông.

 

Ông nội khẽ lẩm bẩm: “Nửa đêm , bờ sông ?”

 

Chẳng mấy chốc, bà cố đến mép sông.

 

Bà cố lặng vài giây, từ từ bước xuống nước.

 

Dưới ánh trăng, thấy làn da bà cố bắt đầu rách toạc, những cục u to bằng quả trứng nứt , từ bên trong bò ký sinh trùng.

 

Bà cố đổ gục xuống dòng sông, đôi mắt trừng lớn.

 

vang lên những tiếng “rắc rắc”, như tiếng nhai nuốt.

 

Đám ký sinh đang gặm nhấm cơ thể bà cố.

 

Ông nội sợ đến mềm cả chân, bên bờ sông gào:

 

“Mẹ ơi! Mẹ, mau !”

 

Rồi ông nội sang bà nội:

 

“Bà nó… ký sinh ăn mất , đây?”

 

Trên mặt bà nội hiện lên nụ kỳ quái: “Bà chính là ký sinh trùng.”

 

Ông nội sững vài giây: “Nói vớ vẩn gì thế…”

 

Ông nội ho khan hai tiếng, đưa tay gãi cổ, miệng lẩm bẩm:

 

cũng thấy khát …”

 

Đôi mắt ông nội đỏ ngầu, trông dữ tợn.

 

Bà nội : “Khát thì uống nước , ông già, đừng sợ.”

 

Ánh mắt ông nội mở to, lộ rõ vẻ hoảng loạn.

 

Ông nội về phía sông, như ma nhập, kìm nổi mà bước xuống.

 

Ông nội quỳ bên bờ, cúi xuống uống ừng ực nước sông.

 

Trong khi t.h.i t.h.ể bà cố ký sinh ăn sạch, chẳng còn sót chút thịt nào.

 

hỏi: “Bà ơi, ông nội thế?”

 

Bà nội nở nụ quái dị: “Cả nhà bọn họ đều là ký sinh trùng, sống nhờ uống máu, ăn thịt .”

 

sững mấy giây, run rẩy hỏi: “Bà… thế còn cháu thì ?”

 

Bà nội xoa đầu : “Cháu còn nhỏ, cháu . Sau ở bên, cháu tự chăm lo cho .”

 

nắm chặt áo bà nội, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi mơ hồ.

 

sợ bà nội cũng sẽ bỏ .

 

: “Bà ơi… trong sủi cảo nhân thịt ký sinh trùng ? bà cũng ăn mà…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ky-sinh-trung/chuong-6-het.html.]

Bà nội , trả lời.

 

Còn ông nội thì vẫn cắm đầu uống nước.

 

Đôi mắt đỏ rực, da nổi chi chít những u bướu to bằng quả trứng.

 

Bà nội : “Đi thôi, cháu ngoan. Ông nội cháu hết cứu .”

 

Bà nội bế về nhà.

 

vô thức ngoái , thấy ông nội cũng lội hẳn xuống sông.

 

Trong nước loang một mảng đỏ rực, như vô sợi tơ đỏ bơi lượn.

 

rõ, đó là ký sinh.

 

Ông nội gục xuống, chúng quấn lấy, chẳng mấy chốc biến mất .

 

---

 

Sáng hôm , trời hửng, bà nội xào hai đĩa ốc, cắt thêm một đĩa thịt đầu heo.

 

Bà nội bày mâm cơm lên bàn.

 

Còn kịp ăn, ông ba và chú họ sân.

 

Hai lập tức xuống, cầm đũa gắp thịt đầu heo.

 

Gắp vài lượt, thịt hết, họ sang ăn ốc, chẳng mấy chốc cũng sạch trơn.

 

Hai kẻ ăn đầy mồm đầy miệng, dầu mỡ chảy , mặt mày phấn khởi thấy rõ.

 

Chuyện đầu.

 

Đã lặp nhiều .

 

Chỉ cần nhà thứ gì đáng giá, món ăn ngon, ông ba và chú họ sẽ đến đòi, nếu cho thì cướp.

 

Ông ba hỏi: “Anh cả với ?”

 

Bà nội : “Bị ký sinh trùng ăn .”

 

Ông ba sững : “Nói bậy! Trong làng cũng c.h.ế.t vì ký sinh, nhưng xác họ ?”

 

Bà nội đáp: “Làng các sông. Làng sông. Cả với cả của ông đều ở sông cả . Không tin thì mà xem.”

 

Ông ba và chú họ liếc , ánh mắt đầy nghi hoặc.

 

Chú họ : “Cha, đó coi thử .”

 

Ông ba gật đầu: “Đi.”

 

Thế là cả hai kéo sông.

 

Ông ba và chú họ lộ rõ mệt mỏi, mắt đỏ ngầu, môi khô trắng nứt nẻ.

 

Cả hai liên tục nuốt nước bọt.

 

Ông ba hỏi: “Chị dâu, xác cả ?”

 

Bà nội chỉ tay: “Kia kìa.”

 

Quả nhiên, một t.h.i t.h.ể trôi lềnh bềnh, úp mặt xuống nước, mái tóc rối bù, trông như một xác nữ.

 

Ông ba và chú họ cúi xuống xem, kìm lội xuống sông.

 

xuống mấy phút, cả hai như phát điên mà uống nước sông.

 

thốt lên: “Bà ơi, chuyện ?”

 

Không ai đáp.

 

thì bà nội biến mất.

 

hốt hoảng chạy về làng gọi .

 

Khi , ông ba và chú họ mất dạng.

 

Trên sông chỉ còn trôi lềnh bềnh một thi thể.

 

Người trong làng vất vả lắm mới vớt xác lên.

 

Không ngờ chính là bà nội.

 

Trong tay bà còn nắm chặt một miếng thịt heo thối rữa.

 

Bà nội… c.h.ế.t ?

 

Thế mấy ngày nay, thấy là ai?

 

Dân làng lo tang lễ cho bà.

 

đặt ba chiếc sủi cảo nhân thịt lên mộ bà nội.

 

Cả đời bà, từng ăn mấy thịt, sống một kiếp quá khổ.

 

Từ đó, dân làng nuôi, ăn cơm nhà một bữa, nhà khác một bữa.

 

Và kể từ hôm , còn thấy ký sinh trùng nữa.

 

(Hết)

Loading...