Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả phụ Vương thấp giọng : "Lòng bà ác độc lắm, nếu chồng của bà , bà xem ai trong chúng thèm để ý tới bà ."
Những lời khiến tức giận, bà nội tức giận : "Ông vẫn luôn giẫm đạp lên giả ! Thanh danh đều ông dành hết !"
thấp giọng : "Bà nội, bà cháu trút giận cho bà đây!"
chạy một đường sân, xách thùng phân trong một góc, ném một gáo nước phân quả phụ Vương!
Quả phụ Vương hét lên, khi phát hiện dính đầy phân, bà tức giận lao về phía : "Con khốn, tao đánh c.h.ế.t mày!"
tát một gáo, hai gáo, ba gáo lên bà , khiến quả phụ Vương xua tay lung tung, đo lùi về phía .
"Bà là cái thá gì mà dám mặt bà nội , bà thương nhớ ông nội nhiều năm, há mồm há miệng, giỏi thì leo lên giường !"
Xung quanh vang lên những tiếng , quả phụ Vương và ông nội từng một đoạn tình cảm khi còn trẻ, cả hai đều già.
Quả phụ Vương hôi thối, chịu khác chê , hổ thẹn bỏ chạy.
Một hàng xóm khác cũng nhân cơ hội bỏ chạy, hắt một gáo lên bà : " để bà !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/lam-chinh-minh-khong-luc-nao-la-muon/chuong-05.html.]
"Là bà mời bà nội nấu ăn, hứa là trả hai trăm tệ mà còn đòi trở về, mặt mũi ?"
Bà hàng xóm mở miệng mắng, hắt thẳng lên mặt bà , bà nhanh chóng ngậm miệng , sợ nuốt phân: "Hai gáo là thưởng cho bà! Hai trăm tệ huề !"
Bà hàng xóm cũng im lặng bỏ chạy.
xách theo thùng phân đại sát tứ phương, ba ở một bên vỗ tay: "Còn nhờ con gái lớn!"
06
Ông nội đang ngoài sân với vẻ mặt u ám, vẻ như là đang đợi chúng .
Ông nhướng mi, mỉa mai giễu cợt bà nội: "Sao về ? Sáng nay dũng cảm ?"
Bà nội im lặng chuyện.
Ông nội tiếp, đầu về phía ba , với giọng điệu thể nghi ngờ: "Thằng hai, con để xe , đừng lái ."
Ba ngạc nhiên hỏi: "Tại ?"
Ông nội khinh thường liếc ông một cái : "Gia Huy sắp hẹn hò với bạn gái, chiếc xe ngoài xem mắt thì thể diện chút. Dù nhà các cũng con nối dõi, mấy thứ sớm muộn gì cũng thuộc về thằng bé thôi."