Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lâm Mai - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-06-30 19:59:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhắc đến chuyện này, cô lại tỏ vẻ xấu hổ, cô nói hồi đó vì muốn kiếm tiền mà cô đã cùng một đám người làm đủ trò, không có học thức cũng chẳng hiểu chuyện, làm ăn lộn xộn với một lô hàng hóa khan hiếm, thế nên mới phải vào tù.

Nhưng trong tù, cô gặp được cô giáo của mình, một nữ giáo sư của đại học Chiết Giang đã đến để xóa mù chữ và giảng bài cho đám nữ tù nhân đó miễn phí.

Ngày cô ra tù, cũng chính nữ giáo sư này đã trao cho cô tờ báo đó, động viên cô rằng: “Lâm Mai, thời đại đã khác rồi, cơ hội của con sắp đến rồi, đừng bỏ cuộc, con nhất định sẽ làm nên chuyện.”

Sau đó cô liền liên lạc với ba tôi, cô quyết định trở về trở về làm một việc vĩ đại giống như nữ giáo sư kia.

13

Kế hoạch của cô đã thành công nhưng chị họ vẫn không thể đi học.

Vì công việc của bác cả là do cô hứa trước, không cần điều kiện.

Khi chị họ mắt đỏ hoe đến cầu xin cô, cô vẫn giữ nguyên câu nói đó, bảo chị ấy tự mình bước đi bước đầu tiên đã.

Tôi cứ nghĩ chị ấy sẽ giống tôi, chỉ nhắc đến yêu cầu được đi học thôi.

Thế nhưng chị họ còn quyết liệt hơn tôi nhiều.

Chị ấy quỳ ngay trước mặt tất cả mọi người trong xưởng, khóc lóc thảm thiết cầu xin bác cả.

Một tên nghiện cờ b.ạ.c không yêu thương con gái dĩ nhiên chẳng bận tâm nhưng những người khác giờ đây coi việc con gái đi học là chuyện bình thường, họ thấy chị họ tôi đáng thương đều giúp khuyên nhủ.

Khuyên đến cuối cùng, bác cả tôi vẫn chỉ nói một câu: “Sinh con gái đã lỗ vốn thì học hành làm gì, nghe lời xằng bậy của cô con à, nhà chúng ta không cho đi học đâu.”

Đến đây, chị họ mới thừa thế lớn tiếng gào lên: “Lâm Tường Phú, ông nghe cho rõ đây! Hôm nay ông không cho tôi đi học, sau này ông sẽ không còn là ba tôi nữa, lớn lên tôi một đồng cũng không cho ông!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/lam-mai/chuong-9.html.]

Bác cả tôi vớ lấy một cây gậy liền đánh chị ấy sưng tím mặt mày, nếu không phải những người khác cản lại, suýt chút nữa đã đánh gãy chân chị ấy.

Cô thở dài nói: “Chị họ con làm vậy là để thể hiện thái độ quyết tâm đi học của cô ấy lớn đến mức nào, cũng thể hiện rằng cô ấy hận giống như cô, sau này cô ấy thành công rồi sẽ không cho nhà anh cả một chút lợi lộc nào đâu.”

Chưa đầy hai ngày, cô tôi bắt được lỗi sai trong công việc của bác cả, liền không cho bác ấy đến làm nữa, cô nói rằng đã để mắt đến chị họ, vị trí này sẽ do chị họ thay thế, đi phía Nam làm học việc để học các hương vị hạt dưa mới.

Thím cả vốn nghi ngờ nhưng cô đã tăng lương cho chị họ lên hai mươi lăm tệ, nói sau này sẽ đưa thẳng cho thím cả, thế là nhà họ không ai còn hỏi chị họ đã đi đâu nữa.

Trong xưởng cũng không ai ghen tị, bác cả nói là đi làm nhưng thực chất không làm gì nghiêm túc cả, còn cáo mượn oai hùm sai bảo người khác làm hộ rồi lẻn đi đánh bạc.

Còn về chị họ, chị ấy được đối xử còn tốt hơn cả tôi, bây giờ cô tôi có tiền hơn đã tìm cho cô ấy một trường tiểu học ở thành phố.

Tôi từng đến thăm, chị ấy là người lớn tuổi nhất lớp, thường xuyên có bạn nhỏ cười nhạo nhưng chị ấy chẳng bận tâm chút nào, vừa tan học liền đuổi theo cô giáo hỏi bài, thành tích năm sau tốt hơn năm trước, sau này không ai còn cười nhạo chị ấy nữa, đều thân thiết gọi chị ấy là “Chị gái mọt sách”.

14

Năm tôi vào thành phố học cấp ba, hạt dưa đã được đăng ký thương hiệu, cô đã đi mấy cái thành phố lớn, khi trở về, cô tôi còn mang về rất nhiều đơn hàng.

Xưởng được chuyển đến khu đất trống phía sau làng, xây lớn hơn, công nhân cũng có khắp mấy cái làng, thậm chí cô còn mua một tòa nhà mặt tiền ba tầng ở thành phố.

Nhưng cô tôi lại có rắc rối mới.

Cô đã ba mươi tuổi mà vẫn chưa kết hôn, thím cả xúi giục bà nội muốn cho em họ làm con nuôi của cô, làm loạn không chỉ một lần. Ngay cả mẹ tôi cũng không khỏi động lòng mà nói với tôi: “Cô con ở cái tuổi này khó mà tìm được người tốt để kết hôn, sau này con và em con phải đối xử tốt với cô, cố gắng chăm sóc cô con khi về già nhé.”

Tôi hiểu những lời mẹ tôi không nói ra, rằng tôi và em trai tôi đã tiếp quản công việc, ít nhất sẽ không giống như em họ mà mặc kệ cô.

Nhưng tôi tự tin lắc đầu: “Mẹ, mẹ cứ chờ xem, sau này con cũng có thể tự kiếm được rất nhiều tiền.”

Marx từng nói cơ sở hạ tầng quyết định kiến trúc thượng tầng, nếu hồi đó không có tiền của cô tôi treo lơ lửng trước mắt, người trong làng sẽ không nghe lời cô.

Loading...