Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Lang Bái Vi Gian 2: Nhà Tan Cửa Nát - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-16 04:27:58
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngó lên đồng hồ treo tường, đúng 2 giờ sáng. 

 

Lúc , thể ở trong phòng mà ăn uống gì ?

 

Tình hình vẻ .

 

nuốt nước bọt, bếp lấy con d.a.o phay, rón rén cửa phòng.

 

Gần như để phát một tiếng động nào, đột ngột lách trong.

 

Trong phòng, mùi m.á.u tanh nồng nặc đến nôn.

 

loáng thoáng thấy một cái bóng thụp giường, lưng gập xuống, ngấu nghiến phát tiếng nhai nuốt “chóp chép”.

 

Thân hình nó trông như một đứa nhỏ, chừng sáu tuổi giống Tiểu Long, nhưng tuyệt đối Tiểu Long.

 

cố nén thở, dự cảm chẳng lành khiến rõ từng nhịp tim của nặng nề vang lên.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

bật đèn.

 

Con quái vật lập tức ngoảnh đầu .

 

sợ đến mức hét toáng lên.

 

4

 

Con quái vật mặc một chiếc áo hoodie rộng thùng thình, đội mũ.

 

Đầu nó cực kỳ giống đầu sói, râu ria bạc trắng, khuôn mặt đầy sẹo.

 

Nó còn mù một mắt , khuyết mất tai trái.

 

Trong miệng nó đang ngậm một đoạn ruột be bét máu, từng giọt rơi lách tách xuống tấm chăn lụa.

 

Là Bái! 

 

Nhất định là Bái!

 

“Cha, , trộm!” - gào thét khản cả giọng.

 

Bái nghi hoặc , biểu cảm của nó sống động chẳng khác nào con .

 

Nó lập tức giật đứt khúc ruột trong miệng, phóng vọt lên bậu cửa sổ, lộ hàm răng nanh sắc bén.

 

“Lâm Gia…”

 

“Lâm Gia…”

 

Nó lặp lặp tên , còn “khặc khặc” rít mấy tiếng, nhảy từ cửa sổ ngoài.

 

lao tới, lập tức khóa chặt cửa sổ, nhưng phát hiện tấm lưới chắn chẳng từ lúc nào cào toạc một lỗ.

 

Rõ ràng khi ngủ cửa kính đều khóa kín, tại lưới chắn rách?

 

Còn ?

 

lấy tay bịt miệng, dám tin nổi cảnh tượng mắt.

 

Tiểu Long trần truồng giường, hai mắt trừng trừng trần nhà, khuôn mặt non nớt be bét máu.

 

Bụng cuộn lên từng cơn, lao thẳng nhà vệ sinh, úp đầu bồn cầu, nôn thốc nôn tháo.

 

Nôn đến mức chỉ còn nước vàng, nôn đến kiệt sức, mới dần bình tĩnh .

 

lấy hết dũng khí bước phòng, nhanh chóng chụp một tấm ảnh hiện trường đầy máu.

 

Cố nuốt cơn buồn nôn, gọi 110, đó bấm của .

 

“Mẹ, ?” - nấc hỏi.

 

“Mẹ hả, đang đánh mạt chược ở phòng bài, lát nữa về, tụi con ngủ .”

 

Giọng vẻ yếu ớt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lang-bai-vi-gian-2-nha-tan-cua-nat/chuong-2.html.]

“Tiểu Long c.h.ế.t …” - .

 

“Nói nhảm cái gì đấy? Lại mơ thấy ác mộng hả?”

 

“Không ! Tiểu Long Bái g.i.ế.c !”

 

òa , trong điện thoại vang lên tiếng “hồ lô ”, tiếng mạt chược lách tách.

 

“Đừng đánh nữa, về ngay !”

 

kìm gào điện thoại.

 

Cúp máy, gửi thẳng bức ảnh cho bà.

 

Cha lúc chắc còn đang máy bay bươn chải cho tương lai.

 

Còn vợ ông, đánh cược bằng chính mạng sống của con trai .

 

5

 

Ba giờ sáng, còi cảnh sát hú vang.

 

Cảnh sát ngay lập tức phong tỏa hiện trường án mạng.

 

Mẹ ghế sofa, vùi mặt nức nở.

 

Người đàn bà chẳng đầu óc , vì chê phòng mới sửa khí ngột ngạt, bỏ mặc cả hệ thống lọc khí, tự ý mở cửa sổ, nghĩ rằng chỉ cần khóa lưới chắn là yên .

 

Sáng hẹn chị em tối nay đánh mạt chược thâu đêm, mà giấu chúng , từ đầu đến cuối bà chẳng coi trọng việc , coi lời cha như gió thoảng bên tai.

 

Cái c.h.ế.t của Tiểu Long, do một tay bà gây !

 

hợp tác với cảnh sát, hỏi gì đáp nấy.

 

Hiện trường từ đầu đến cuối tìm thấy bất kỳ hung khí nào, manh mối để cực ít, chỉ vài dấu vuốt vương m.á.u bậu cửa sổ.

 

Trời sáng, – với tư cách nhân chứng đầu tiên – đưa về đồn công an ghi lời khai.

 

Trong phòng thẩm vấn, vô cùng căng thẳng, liên tục xin uống nước, vệ sinh, cơ thể dường như theo bản năng rửa sạch bộ m.á.u tanh in mắt.

 

“Cô cô thấy Bái? Chính Bái g.i.ế.c em trai cô?” - Cảnh sát đầy vẻ khó tin.

 

, nó trông như sói, nhưng mõm dài bằng sói, nó mặc một chiếc hoodie màu xám…”

 

xin đính chính.” Viên cảnh sát ghi chép ngắt lời, “Thành ngữ ‘lang bái vi gian’ chỉ là thành ngữ, bản con vật gọi là Bái vốn tồn tại.”

 

“Không đúng! Chính là Bái! Cha từng thấy, giờ cũng thấy !” - liều mạng biện giải.

 

“Lâm Gia, nghiêm túc !” Hai cảnh sát đồng thời quát.

 

Lúc , từ ánh mắt họ, một ý tứ khó lường.

“Các … chẳng lẽ nghi ngờ g.i.ế.c Tiểu Long?”

 

“Căn cứ hiện trường đặc thù, cộng thêm cô là nhân chứng duy nhất, nghi ngờ với cô thể loại bỏ. Trường hợp báo án cũng chính là hung thủ, từng . Cho nên, cô hãy phối hợp với chúng , nhanh chóng rửa sạch hiềm nghi.”

 

Hai ánh mắt khóa chặt , bầu khí trong phòng đè nặng đến mức gần như nghẹt thở.

 

“1986! Ngôi làng chân núi Đại Hưng An Lĩnh! Một con Bái g.i.ế.c mấy , còn ăn cả trẻ con! Khi đó cảnh sát cũng đến, các thể tra!” - gào.

 

“Chúng điều tra theo lời cô kể về cha cô và con Bái. Hai mươi lăm năm , đồn công an cũ cháy, nhiều hồ sơ mất. Chúng cũng hỏi qua mấy cảnh sát già, mùa đông 1986 quả thật việc sói cắn c.h.ế.t và trẻ con mất tích, nhưng trong đó hề thông tin nào liên quan đến Bái.”

 

“Các thể hỏi dân làng!” - cứng đầu cãi.

 

“Đừng hồ đồ nữa!” - Viên cảnh sát ghi lời khai tức giận đập bàn.

 

lúc đó, một cảnh sát khác đẩy cửa bước , đưa một tờ giấy. 

 

Hai xem xong, tin nổi .

 

“Lâm Gia, báo cáo giám định . Từ t.h.i t.h.ể em trai cô, chúng trích xuất vết nước bọt của con . Kết quả: là chó.”

 

“Theo phán đoán hiện tại, lẽ là một con ch.ó hoang, xông nhà cắn em trai cô, cuối cùng dẫn đến tử vong.”

 

“Vậy cái lỗ lưới chắn thì giải thích thế nào?”

 

Loading...