“Chó mặc hoodie cào lưới chắn ?” - phản bác.
Họ vẫn chịu tin lời .
Nếu hung thủ quy kết là chó, với mà , đó chính là sự sỉ nhục tột cùng.
“Tất cả chỉ là lời một phía của cô, khó chứng cứ trực tiếp. Hơn nữa, chúng kiểm tra bộ camera công cộng quanh khu, thấy con ch.ó mặc hoodie nào, đúng hơn, thấy Bái.”
“Người ADN của chó và sói giống tới 99%, tại thể là sói? Hoặc là Bái?”
hề thấy nhẹ nhõm vì loại trừ hiềm nghi, ngược vẫn dốc sức biện hộ cho sự thật về hung thủ.
“Chúng hỏi hai vườn thú lớn trong thành phố, hề chuyện sói sổng chuồng. Dù , chúng sẽ nhanh chóng truy bắt hung thủ thực sự. Về cái c.h.ế.t của em cô, chúng vô cùng lấy tiếc.”
“Lâm Gia, nghi ngờ của cô tạm thời loại bỏ, nhưng thời gian tới, khả năng vẫn cần cô phối hợp điều tra. Cô rời khỏi thành phố.”
“Tại ? Tại các tin … Giá mà chụp ảnh của Bái… Các sẽ tin, hung thủ thật sự chó…” - lẩm bẩm.
Nếu hung thủ là chó, thì đúng là chó má thật mà…
6
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Em trai giống như một con rối hỏng, lặng lẽ trong quan tài.
Thân thể non nớt của nó khâu xong, chỉ là tay nghề của tang lễ dường như , đường khâu xiêu xiêu vẹo vẹo, trông chẳng khác nào một con rết đỏ tươi khổng lồ, giống như mặc một chiếc áo da rẻ tiền cái khóa kéo may lệch.
gục xuống đó một lúc, ngẩng lên Tiểu Long, phát hiện từ khi nào, gương mặt nó treo một nụ nhàn nhạt.
Đường chỉ khâu bỗng chốc bung từng đoạn một, cả vết thương đỏ lòm bắt đầu co giật mở khép .
Một cái đầu to lớn bất ngờ phá mà , nó quấn khăn đỏ, cuộn lưỡi lao thẳng về phía .
“Lâm Gia!”
sợ đến nỗi bật dậy.
Lại là một cơn ác mộng, đến chẳng chịu buông.
“Đinh linh linh…” - Chuông báo thức vang lên.
vung tay đập tắt, ngoài cửa sổ, trời còn sáng.
xin nghỉ học hai tuần, hôm nay là thứ hai, ngày đến trường.
Thi thể của Tiểu Long hỏa táng tuần .
Sau tang lễ, cha mặt tát hai cái, đánh thẳng bệnh viện, từ đó cũng tung tích.
Trước khi , hỏi cha định .
Cha g.i.ế.c con Bái, nhưng chẳng tìm nó ở .
Trước là cha đưa học, hôm nay chỉ thể một bắt xe buýt.
Cuối thu đầu đông, sáng nay sương mù dày đặc lạ thường, tầm đến một mét, tóc và lông mi đều đọng đầy nước.
Con đường dẫn trường một lối xe đạp, là đường bắt buộc qua. Giờ cao điểm học tan học thì xe cộ như nước, chen , nhưng qua giờ thì lạnh tanh, hiếm khi bóng , đôi khi nửa ngày cũng chẳng gặp một ai.
xuống xe buýt sớm, còn gần nửa tiếng mới đến cao điểm.
Vừa con đường nhỏ một lúc, luôn cảm giác phía ai đó lén lút theo , dừng thì nó cũng dừng, thì nó cũng .
đầu , ngoài màn sương mờ mịt thì chẳng thấy gì.
Chẳng lẽ là Bái bám theo ?
Con quái vật kinh khủng cứ như cơn ác mộng bám riết trong đầu , lúc tỉnh cũng thấy, mà lúc ngủ cũng hề mất .
Xung quanh chẳng lấy một một chiếc xe, càng lúc càng căng thẳng, bèn rút điện thoại giả vờ gọi, đồng thời cố tình bước nhanh hơn.
kẻ giấu trong sương dường như cũng tăng tốc, vẫn giữ cách chỉ chừng một hai mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lang-bai-vi-gian-2-nha-tan-cua-nat/chuong-3.html.]
Đột nhiên, thứ gì đó đặt lên vai .
sợ hãi hét toáng lên, ngờ phía vang lên tiếng .
7
ngoảnh , thì là bạn cùng phòng – Triệu Lộ.
thở phào một :
“Cậu cái gì thế?! Người dọa còn đáng sợ hơn ma đấy.”
“Lâm Gia, em trai c.h.ế.t ?” – Triệu Lộ hỏi.
gật đầu.
“Tớ bảo là chó cắn c.h.ế.t đúng ?”
“Không, là Bái.” – .
“Bái? Bái là cái gì? Giống sói ?”
“Nếu hiểu thế… cũng .”
Triệu Lộ : “Cậu chơi ma sói nhiều quá đấy chứ? Trên đời gì sói. mà em chó hoang cắn chết, c.h.ế.t kiểu đó cũng thật là hiếm.”
“Triệu Lộ, c.h.ế.t là chuyện lớn, đừng chuyện kiểu đó.” – khó chịu đáp.
“Rồi , nhắc chuyện xui xẻo nữa. Ấy, cái áo khoác ghê, mới mua để dự đám tang em trai ? Ôi chà, còn hàng hiệu nữa, lúc nào cho tớ mượn mặc vài hôm nha.”
Những gì cô , chẳng buồn .
Bởi vì , ánh mắt ẩn nấp trong màn sương vẫn từng rời khỏi , nó đang nấp sâu trong đó.
Đến khi đầu , thì hoảng hồn.
Một đốm sáng đỏ xuất hiện bức tường bao ven đường.
Đôi mắt đỏ! Chính là Bái! Nó ở ngay tường!
“Chạy mau! Nó tới !”
“Nó là ai cơ?”
“Là Bái!”
chẳng kịp lo cho Triệu Lộ, liều mạng lao về phía trường.
“Lâm Gia, thế?”
Triệu Lộ đuổi theo hỏi, còn trách chạy nhanh quá, túm chặt lấy áo khoác của .
Trời ạ, chẳng lẽ cô là sói hóa thành, cùng với Bái hợp mưu hại ?
“Choang! Choang! Choang!”
Tiếng chiêng đồng vang dội đúng lúc vọng trong màn sương.
Phía !
chạy nhanh hơn nữa, gần năm chục mét thì lờ mờ thấy một chiếc xe ba bánh chầm chậm tiến tới.
Đến gần mới rõ, là một ông già thu mua ve chai, đội mũ nỉ rách, râu ria xồm xoàm, dáng vẻ nhếch nhác.
Thấy , ông dừng xe , cặp mắt láo liên quét lên Triệu Lộ.
Hôm nay Triệu Lộ mặc váy ngắn, bên trong là quần tất màu da.
“Nhìn cái gì mà ! Đồ già dê, còn nữa móc mắt ông !”