LÃNH CUNG SINH TỒN KÝ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-08-16 07:49:08
Lượt xem: 1,226

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 4:

 

Ta ôm lấy nàng, vui mừng xoay mấy vòng.

 

Tiểu Hà như đưa tang:

 

“Vâng, Nương Nương… chúng quả thật thành công… tự đẩy lãnh cung.”

 

Ta vỗ vỗ lưng nàng, trong đầu nghĩ cách giải thích cho dễ chấp nhận nhất:

 

“Tiểu Hà, nếu … thật điên, mà là thấy chuyện tương lai, ngươi tin ?”

 

Tiểu Hà sững sờ , phản ứng dữ dội như tưởng.

 

tiếp lời:

 

“Nửa năm , trong hoàng cung sẽ phát sinh một loại ôn dịch kỳ lạ. Gọi là ôn dịch thì cũng chẳng đúng, vì sẽ biến thành những quái vật ăn thịt , gặp ai cũng cắn, mà cắn cũng chết, chỉ biến thành quỷ như bọn chúng.”

 

Tiểu Hà thở dài:

 

“Chính là “quỷ ăn ” mà Nương Nương vẫn luôn nhắc đến chứ gì.”

 

Ta vội giải thích:

 

“Trước như thế là để bọn họ tin điên, mới lý do đày lãnh cung.”

 

những điều đều là thật. Chỉ là xảy , mà sẽ ngày hai mươi hai tháng tám năm nay.”

 

ngươi đừng lo. Lãnh cung là nơi an nhất trong cung. Ta và ngươi đủ ăn, đủ dùng. Quỷ ăn còn tới, còn nửa năm để chuẩn .”

 

Ta thẳng mắt nàng, chậm rãi:

 

“Ta thể chắc chắn chúng sống sót . thề, dù thế nào nữa… cũng bỏ mặc ngươi.”

 

Đôi mắt Tiểu Hà lay động mấy lượt, hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng:

 

“Nương Nương, năm năm tuổi cha bán cho bọn buôn , bảy tuổi đưa cung. Mỗi ngày ngoài đánh mắng , từng ai quan tâm tới .”

 

“Dù lời Nương Nương , nô tỳ còn hiểu hết, nhưng bất kể gì… Tiểu Hà đều sẽ theo .”

 

Con nha đầu c.h.ế.t tiệt khiến cảm động mất .

 

Ta vội lau mắt, đánh trống lảng:

 

“Được , ! Còn khối việc kìa!”

 

Nhìn mấy gian phòng đầy ắp thành quả lao động, lòng hừng hực khí thế.

 

“Trời còn sớm, Tiểu Hà, ngươi sắp xếp tiểu trù phòng, nhóm lửa nấu cơm . Ta ăn viên ngọc trân châu với mì sợi bạc!”

 

Ngoài hai xe củi khô sớm vận chuyển , lãnh cung còn vô đồ gỗ cũ, ngày mai chẻ , phơi khô tích trữ.

 

Về phần lương thực, gia vị, Tiểu Hà mua ít từ Ngự thiện phòng; bát đũa thì trong hồi môn đủ cả bộ, dùng ngay .

 

Chờ Tiểu Hà ngoài, tranh thủ ánh tà dương rọi , bắt đầu dọn dẹp giường trong điện.

 

May mà đó lén hong nắng, mở cửa thông khí, nên mùi ẩm mốc gần như chẳng còn.

 

Ta trải hai lớp đệm bông dày, rèm giường và chăn mới.

 

Nhìn qua chẳng kém gì lúc còn ở Dục Tú cung.

 

Một cơn gió xuân lùa qua song cửa, kìm rùng .

 

Xuân còn rét mướt, mặt trời lặn, đêm đến e càng lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lanh-cung-sinh-ton-ky/chuong-4.html.]

 

Nếu nhiễm phong hàn lúc thì phiền toái lớn.

 

Nghĩ , moi từ trong rương một chậu đồng, bỏ than bạc , xách gàu nước từ giếng lên, định đun ít nước nóng, chuẩn túi sưởi.

 

Đời đầu tiên từng ở lãnh cung gần một năm, dựa giếng nước mà sống sót.

 

Ta với Tiểu Hà dùng để uống, nấu, tắm rửa đều đủ cả. trồng rau ngoài sân, e tận dụng thêm cái ao khô gần đó.

 

Đợi nước sôi, Tiểu Hà cũng bưng hai bát mì bốc khói nghi ngút phòng, kèm theo một đĩa rau nhỏ và một tô viên thịt ngọc trân châu.

 

Tay nghề của Tiểu Hà, quả nhiên chê !

 

Ăn xong, trời tối mịt.

 

Chúng dọn dẹp sơ qua, ôm túi sưởi, chui ổ chăn thật dày.

 

Đêm đầu tiên trong lãnh cung…

 

Ta ngủ ngon đến lạ thường.

 

Sáng sớm hôm , lúc tỉnh dậy, Tiểu Hà nấu xong cháo, dọn kèm thịt xông khói và một ít rau, đủ ấm bụng.

 

Lãnh cung chuyên gõ mõ báo canh giờ, nhưng nghĩ , chẳng ai trông nom cũng chẳng cần sáng tối thỉnh an giảng, thấy thong thả hơn mấy phần.

 

Chúng dựa bóng nắng để ước chừng thời gian, dùng xong điểm tâm liền bắt đầu phân công công việc trong ngày.

 

Tiểu Hà phụ trách kiểm kê vật tư. Tuy con bé rành chữ, nhưng cách ghi nhớ riêng, xưa nay vẫn luôn trông coi sính lễ trang sức hồi môn của , đối với những vật cực kỳ thạo việc.

 

Còn thì vác cuốc trộm từ hoa viên, tay xách bao phân lớn, sân cuốc đất.

 

Tiết trời hãy còn mát, cỏ dại trong sân mọc nhiều, dọn dẹp cũng quá nhọc.

 

Sau khi cuốc xới bộ mảnh sân, rắc tro thực vật, bột xương và bánh đậu, trộn đất đều tay, để phơi vài hôm là thể gieo hạt.

 

Nếu thêm ít phân gà nữa thì càng lý tưởng.

 

Đột nhiên nhớ , hôm bọn mua ba giỏ trứng gà từ Ngự thiện phòng.

 

Ta đem trứng khỏi giỏ, lượt giơ lên soi nắng.

 

Phụ từng , trứng nào chấm đen bên trong là “trứng ”, thể ấp gà con.

 

Nắng gắt chiếu đến chói mắt, gần như lòa cả mắt, nhưng cuối cùng cũng chọn mười hai quả “trứng ”.

 

Ta cẩn thận đặt trứng thùng gỗ chứa mùn cưa, ban ngày thì đem phơi ngoài sân, đến đêm lạnh thì ôm về đặt bên bếp sưởi.

 

Nếu thật sự ấp gà con… từ nay mỗi ngày đều trứng ăn!

 

Huống hồ, chỗ thịt chúng mang theo chẳng giữ bao lâu. Tuy Tiểu Hà muối và hun khói phần lớn, nhưng tới kỳ đại thử vẫn khó bảo quản hết.

 

Nuôi thêm gà, chẳng khác nào tích thêm một loại lương thực sống.

 

Đang nghĩ đến đây, ngoài tường lạnh cung chợt vang lên hai tiếng “keng keng”.

 

Hẳn là đưa cơm đến .

 

chợt nhớ nếu thái giám phát hiện điên, thậm chí còn cuốc sạch cả vườn, e rằng sẽ lộ chuyện.

 

Chưa kịp nghĩ đối sách, liền giọng ai quen thuộc vang lên tường:

 

“Phùng Thường tại! Phùng Thanh Viên! Mau lăn đây cho bản cô nương!”

 

…Phương Quý nhân?

 

Nàng tới gì?

Loading...