LÊN CHÙA CẦU "ANH" - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-10-01 06:51:05
Lượt xem: 468

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

19

Tâm trạng cả ngày cao, ngay cả kỳ thi cũng mơ màng.

Ra khỏi phòng thi, bạn cùng phòng kéo về phía nhà ăn.

vẫy tay, yếu ớt : “Cậu ăn , tớ yên tĩnh một chút."

Bạn cùng phòng ngạc nhiên: “Cậu ?"

thở dài, nhớ đến cảnh tượng ngượng ngùng sáng nay.

Thậm chí thể tưởng tượng , khi lên giường của Trần Ức Gia thì bỗng nhiên biến mất ánh mắt của bốn . Kim Minh kêu to "Thánh thần thiên địa ơi" và hình ảnh Trần Ức Gia im lặng.

vô lực lên trời, cảm thấy cả thế giới trở nên u ám.

20

Có lẽ tất cả vận may của dùng hết Trần Ức Gia, chỉ còn vận xui.

, thấy Trần Ức Gia và Kim Minh xa.

Họ khỏi lớp, đang về hướng căng tin.

Trần Ức Gia vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như thường lệ, Kim Minh thì cho tay túi, bước lắc la lắc lư.

So với Kim Minh, khí chất lạnh lùng, ai dám gần của Trần Ức Gia càng nổi bật hơn.

quyết định thật nhanh, mấy bước thì thấy một tiếng quen thuộc từ phía : “Á đù."

Người cứng .

Kim Minh bước tới, đánh giá từ đầu đến chân trong vài giây.

"Quả nhiên là ."

Cậu chằm chằm: “Có chỉ giường của Gia mới tác dụng ?"

ôm trán.

"Con nó chứ ngay, ý đồ với Gia mà, nhỏ theo đuổi quỷ quyệt ."

?

"Cậu gì với Gia?"

"Lần giường, là trong phòng tắm luôn ? Hả?"

Không

Xin đừng nữa.

Trần Ức Gia tới, bằng ánh mắt lạnh lùng, thấy nụ lạnh lẽo trong mắt .

Không như !

" nghĩ cần giải thích một chút…" Trần Ức Gia , ánh mắt lạnh lùng: “Về nội dung mà cầu Phật."

Anh cũng nghĩ như .

thật sự ý định chạy thẳng lên giường mà.

chỉ Trần Ức Gia chú ý đến , chỉ cần một chút tiếp xúc xã giao là đủ .

"Xã, giao?" Trần Ức Gia nhấn mạnh từng từ: “Tiếp, xúc?"

"Xin xin ." vội cúi đầu: “Đã phiền ."

Tại mắt rưng rưng nước mắt, bởi vì còn oan ức hơn cả Thị Mầu.

 

21

nghĩ, việc đầu tiên khi về nhà nghỉ lễ là đến ngôi chùa đó một nữa.

Cuộc sống những ngày qua còn đặc sắc hơn cả nửa năm đại học của .

ôn bài, phòng việc lên giường của Trần Ức Gia.

mất hết mặt mũi, đối mặt với nam thần thế nào đây.

Đêm khuya, thường thích ngẩng đầu góc 45 độ ngước bầu trời đêm. Đó là góc độ đau thương của .

 

22

Có lẽ vì cuộc sống ôn tập những ngày qua quá bận rộn, thời gian nghĩ đến chuyện khác, cũng xuất hiện ở ký túc xá nam nữa.

Sau khi thi xong môn cuối, mấy bạn cùng phòng gần nhà vội vã về ngay trong đêm.

Trong ký túc xá yên tĩnh, giường thở phào nhẹ nhõm vì mệt mỏi.

Khi rảnh rỗi, trong đầu chỉ hình ảnh của Trần Ức Gia.

Cũng xóa bỏ hiểu lầm về .

Liệu mối quan hệ thể hòa hoãn .

thể tiến xa hơn, cũng đừng để nó cứ căng thẳng như .

buồn bã rơi nước mắt. Dù cũng sắp đến kỳ nghỉ đông, kỳ nghỉ, sẽ đến chùa để thu hồi nguyện vọng, thứ sẽ trở bình thường.

Trước khi điều đó.

Có lẽ nên gặp một nữa nhỉ?

 

23

trở .

ngờ thấy Trần Ức Gia , mặt đối mặt với Kim Minh đang kéo va li chuẩn rời .

: …

Kim Minh: "Đậu mè!"

Kim Minh buông va li , ngạc nhiên : “Cái , ngay cả ngày cuối cùng cũng buông tha ?"

quanh, thấy bóng dáng Trần Ức Gia.

Giường của cũng trống .

Không ai còn truyền đến gì nữa???

Kim Minh buông va li , ngạc nhiên : “Cậu thật sự kiên cmn trì đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/len-chua-cau-anh/chuong-8.html.]

hề.

" cũng công nhận…" Kim Minh vỗ vai , lấy điện thoại ghi chú: “Chùa nào đấy, bật mí cho với?"

 

24

về nhà.

Ngày hôm , ủ rũ đến chùa một chuyến.

Có lẽ vì ngày nghỉ nên nơi đây đặc biệt đông đúc.

thành tâm cầu nguyện, thu điều ước.

ngài .

Vì ngày hôm , ngủ thẳng giường của Trần Ức Gia .

Trong lúc mơ màng, chỉ thấy tay cảm giác mịn màng, xúc cảm thể tả.

nhịn mà sờ thêm vài cái.

Cảm giác , giống với cơ bụng.

Còn là loại cực phẩm nữa.

"Sờ đủ ?"

Giọng nam đột ngột vang lên bên tai, ngón tay dừng , cảm giác lạnh lẽo bất chợt xộc lên.

Tê dại.

Tê dại.

Tê dại.

Trần Ức Gia trầm mặt kìm nén bực bội, đôi mắt lạnh lẽo đến đáng sợ.

từng thấy tức giận đến mức .

[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]

xuống theo ánh mắt Trần Ức Gia, ngón tay còn trượt trong áo , giữ nguyên một cảnh tượng đắn.

nhướng mày.

Quả nhiên là cơ bụng.

Thậm chí đầu ngón tay còn cảm nhận nhiệt độ cơ thể đang dần tăng cao của .

Sau kỳ nghỉ đông.

một nữa…

Ngủ giường của Trần Ức Gia.

Trần Ức Gia lạnh một tiếng.

"À, xin , xin ." tỉnh , vội vàng rụt tay về, cảm thấy đầu óc trống rỗng, thành lời.

"Cậu… , xin , cố ý…"

Trần Ức Gia lạnh mặt kéo chăn lên nửa , hít một sâu, ngước mắt với ánh mắt lạnh lẽo.

"Cậu tài quá nhỉ."

"Khoảng cách xa như cũng ngăn thi triển phép ?"

"… Không như " nghẹn ngào : “ kiểm soát ."

Trần Ức Gia nghiêng đầu, tiếp tục lạnh với : “Cơ thể thật sự khiến mê mẩn đến ?"

ròng.

A a a a.

Không như trai ơi!

quỷ đói hứng tình .

rõ ràng lời giải thích quá yếu ớt, Trần Ức Gia dậy kéo ngoài.

Trần Ức Gia vốn thích tiếp xúc với khác, lẽ chọc giận . Anh mở cửa, lạnh lùng : “Ra khỏi nhà ngay bây giờ."

lắp bắp: “Bên ngoài lạnh, mặc áo khoác…"

Trần Ức Gia nhoẻn miệng vô cùng dịu dàng: “Đừng để thứ hai."

Bên ngoài thực sự lạnh bình thường.

bọc trong bộ đồ ngủ hình thỏ màu hồng, ở cửa run lên cầm cập.

Gió lạnh thấm tận xương thịt, môi run rẩy.

Chưa đến ba phút, Trần Ức Gia mở cửa, sắc mặt vẫn vui vẻ chút nào: “Vào ."

ảo não chui trong, mới nhận Trần Ức Gia mặc quần áo đàng hoàng.

Có lẽ vì sự hiện diện của , ở nhà cũng ăn mặc chỉnh tề.

yếu ớt thở dài một .

Trần Ức Gia ở cửa, đôi mắt lạnh lùng còn lạnh hơn lúc nãy chằm chằm . vội vàng cúi đầu xin : “Xin , xin ."

"Bạn học."

Trần Ức Gia lên tiếng.

"Rốt cuộc đến mức nào thì mới chịu dừng đây?"

Hả?

Mức độ gì?

phản ứng chậm chạp, đột nhiên nhớ lời lạnh lùng của Trần Ức Gia lúc đó.

"Cơ thể thật sự khiến mê mẩn đến ?"

lập tức hổ chịu nổi, cúi đầu giải thích: “ thực sự ."

Trần Ức Gia lạnh một tiếng, bắt chước Kim Minh: “Có tính thẳng phòng tắm ?"

hoảng hốt vội vàng xua tay: “Không, thật sự ."

 

Loading...