Âm lượng tivi bật khá lớn, đủ để che hết lời chúng .
thở phào nhẹ nhõm.
May mà thằng nhóc chú ý sang đây, nếu hình tượng chị gái tri thức cao ngạo lạnh lùng gầy dựng bấy lâu sẽ sụp đổ ngay trong hôm nay mất.
Trình Hiên cẩn thận mặt , đánh giá trái một lượt kết luận:
“Ổn , lệch.”
cạn lời.
Mũi sinh , đương nhiên là lệch!
“Có đau ?”
“Đau c.h.ế.t , đều tại .”
lườm , cố ý nũng.
Hơi thở nóng rực của phả lên mặt , cúi đầu, trán chạm trán , giọng trầm khàn:
“Bảo bối đúng, đều do , xin .”
Lúc , nghiêm túc chân thành xin , chút ngẩn ngơ, chẳng hiểu rốt cuộc đang chuyện gì.
Anh cúi đầu, khe khẽ thở dài, khẽ l.i.ế.m môi, ánh mắt sâu thẳm:
“Trước đây là sai, khiến em chịu ấm ức.”
Trong lúc còn đang kinh ngạc, nghiêng đầu sát hơn, chóp mũi nhẹ nhàng cọ lên má :
“Đừng chia tay ?”
!!!
Cái gì? Trình Hiên đang nũng với ?
Từ đến giờ luôn dịu dàng tự kiềm chế, hôm nay như kích thích?
Lẽ nào chỉ vì mấy ngày cấp cứu căng thẳng mà giờ thành... phản ứng dây chuyền?
“Đừng thích khác ?”
Thấy trả lời, ôm chặt hơn, môi nóng áp sát vành tai , nhẹ giọng :
chỉ buột miệng bâng quơ, mà tưởng thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/loi-chia-tay-khong-phe-duyet/11.html.]
dụi đầu n.g.ự.c , giọng thì thào:
“ suy nghĩ thêm .”
Bạn từng , thể ba câu hai chữ gật đầu, dễ coi là quý trọng.
thấy cũng lý.
Trình Hiên thì đòn sát thủ.
Anh khẽ , thì thầm lưng :
“Muốn hôn ?”
ngẩng đầu theo phản xạ, hoài nghi nhầm.
“Anh mới đánh răng đó.”
“Cả hai hàm luôn.”
Cái gì trời.
kìm bật , trong đầu cũng tự thấy quá rõ ràng.
“ đang nghĩ, đây bao nhiêu mà em cho, giờ thì …?”
Tự dâng tới cửa ?
Anh bật khẽ, ánh mắt sâu thẳm, mang theo chút ngông nghênh khó tả:
“Tô Sơ, từ đầu đến giờ từng là bình tĩnh .”
mất nửa giây mới phản ứng , hiểu đang ám chỉ điều gì – chỉ thấy nóng bốc lên mặt, lan khắp má và tai.
Chỉ chạm nhẹ mà phản ứng như , thì nếu hôn thật chắc…
sớm mắt lờ đờ:
“Ừm.”
“Ừm là cơ?”
Anh nghiêng đầu hỏi, thì tránh ánh mắt , mím môi trộm.
“Ừm thì là…”
Nhân lúc chú ý, ghé hôn nhẹ lên mu bàn tay một cái:
“Không chia tay nữa.”