2
Sự việc nhỏ đó không khiến Thẩm Dung Khê sợ, cô ta thêm tôi trên WeChat.
Khi thấy yêu cầu kết bạn, tôi mở ảnh đại diện ra xem, là hình con mèo lười, phông nền là phòng biệt thự.
Tư Nam Tầm không thích động vật nhỏ, tôi từng muốn nuôi mèo để bớt cô đơn, anh ta không cho.
Còn nói mình dị ứng, nhưng đến Thẩm Dung Khê thì mọi nguyên tắc đều có thể phá bỏ.
Tôi đồng ý kết bạn, cô ta lập tức nhắn: "Phu nhân nhà họ Tư, tôi không đến để chia rẽ hai người, tôi chỉ muốn sinh đứa trẻ này, mạng sống là điều quý giá."
Không chờ được mà khoe với tôi chuyện cô ta đang mang thai, còn nói một cách đầy vẻ chính nghĩa.
Tôi không trả lời, cô ta bắt đầu sốt ruột: "Phu nhân, tôi nói thật đấy!"
Lúc này tôi đã lưu hết tất cả ảnh trên Weibo của cô ta.
Không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Làm xong, tôi mới nhắn lại: "Cô nói gì cơ? Cô mang thai à? Là con của Tư Nam Tầm sao?"
Đầu bên kia có vẻ cuống lắm, gõ rồi xóa, cuối cùng mới nhắn: "Xin lỗi, tôi tưởng chị biết rồi."
"Trò lừa trẻ con đó đừng diễn trước mặt tôi, sinh con là chuyện của cô, có thừa nhận hay không là chuyện của Tư Nam Tầm, không liên quan đến tôi!"
Cô ta không trả lời nữa, còn tôi thì đi đặt lịch phá thai, tiện thể bảo luật sư soạn sẵn đơn ly hôn.
Những năm kết hôn vừa qua, tôi và Tư Nam Tầm là cặp đôi mẫu mực trong giới, không có em gái ngây thơ bám dính, cũng không có tiểu thư nhà giàu đeo bám.
Tôi cứ tưởng mình lấy được tình yêu, không ngờ Tư Nam Tầm lại cho tôi một cú đ.â.m thật sâu, gây ra cả mạng người.
Luật sư là bạn thân của tôi, biết tôi muốn ly hôn thì kinh ngạc vô cùng!
"An Tình, cậu bị nhập hồn hay đầu bị cửa kẹp à?"
"Anh ta có người bên ngoài, mang thai bốn tháng rồi."
Ngay lập tức, bạn thân tôi nổi trận lôi đình!
"Dao của tôi đâu! Tư Nam Tầm giỏi diễn thật, tôi chọc c.h.ế.t hắn!"
Tôi vội ngăn cô ấy lại: "Thôi đi, một quả dưa chuột thối, không đáng. Nhưng với tư cách là bên có lỗi, tôi phải được nhiều tài sản hơn."
Cô ấy nhìn tôi rất lâu rồi ôm tôi: "An Tình, muốn khóc thì cứ khóc đi, có mình ở bên cậu."
Tôi không khóc được, chẳng hiểu vì sao, chỉ cảm thấy tim đau nhói, như có thứ gì đó bị nhổ tận gốc, để lại một hố m.á.u loang lổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-hua-cua-anh-khong-dang-mot-xu/2.html.]
Nhưng, đau đến cực điểm... là không thể khóc được.
"Giang Mẫn, tôi muốn ly hôn, muốn lấy nửa gia sản của anh ta!"
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"Được, mình giúp cậu!"
Một tiếng sau, tôi mang theo đơn ly hôn trở về nhà mẹ đẻ.
Biết tôi muốn ly hôn, Tư Nam Tầm có con bên ngoài, sắc mặt ba mẹ tôi tối sầm.
"Tình Tình, con muốn làm gì thì cứ làm, ba mẹ mãi mãi ở phía sau con."
"Còn về đứa trẻ, do con tự quyết định."
Tôi đặt tay lên bụng, nơi ấy, đang nuôi dưỡng một sinh linh nhỏ bé.
Nếu không phải Tư Nam Tầm giấu tôi, giờ đây cả nhà chúng tôi hẳn đang chìm trong hạnh phúc.
Tôi đã quyết định rồi.
Ba mẹ tôn trọng quyết định của tôi, chuyện ly hôn để tôi tự xử lý, nếu nhà họ Tư không đồng ý, họ sẽ ra mặt.
Rời khỏi nhà ba mẹ, tôi đến bệnh viện kiểm tra, trước phẫu thuật còn phải lưu ý vài việc.
Trong lúc chờ đóng tiền, tôi thấy mẹ chồng đưa Thẩm Dung Khê vào phòng bệnh VIP.
Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi liền đi theo.
"Tiểu Khê, mẹ đã nói rồi, trong lòng Nam Tầm là có con, sao con cứ nghĩ linh tinh!"
"Hiện giờ không nói, chỉ là để ổn định An gia, chúng ta còn hợp tác làm ăn với họ."
Tiếng nói truyền ra từ khe cửa khiến tôi buồn nôn, không thể nghe nổi, tôi quay đầu rời đi.
Nhưng lại đụng ngay Tư Nam Tầm ở cuối hành lang.
Thấy tôi, rõ ràng anh ta hoảng loạn.
"An Tình, sao em ở đây? Em không khỏe ở đâu à?"
Mặt anh ta thay đổi nhanh thật.
Ánh mắt tôi dừng lại ở tờ kết quả khám thai trong tay anh, không nói lời nào, Tư Nam Tầm nhận ra điều gì đó, vội vàng giải thích: "Của nhân viên công ty, hôm nay cô ấy bị ngã suýt sảy thai, anh đưa cô ấy đến kiểm tra."
"Còn em, sao lại đến đây?"