MẠN NINH THÁN - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-09-27 07:29:57
Lượt xem: 200
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-09-27 07:29:57
Lượt xem: 200
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Hậu cung thật sự khó sống. cả, chúng chỉ cần cố thêm chút nữa.
Ta nhất định sẽ đưa các nàng rời khỏi nơi đây, tìm một trời bao la hơn cho chính .
15.
Sau một trận tuyết lớn, thái y đến bẩm báo là thể Hoàng thượng càng suy nhược.
Chàng giam cả ngày trong Tử Vân Cung chịu ngoài. Ban đêm ngủ, chỉ khi mặt trời mọc mới dựa mùi hương để yên giấc. Lâu ngày thể chịu nổi.
“Hoàng thượng suốt ngày vẫn mơ thấy Quý phi ?” Ta bên cửa sổ lật sách hỏi.
Thái y thở dài.
“Không chỉ mơ thấy mà càng lúc càng mê . Hôm nay còn Quý phi sắp đoạt xác tái sinh sớm đến gặp Hoàng thượng. Ban ngày chẳng gì ngoài uống rượu, ôm lấy xiêm y của Quý phi mà .”
Ta khép sách và than thở.
“Bổn cung hiểu . Hôm nay sẽ đến khuyên Hoàng thượng.”
Ngày càng điên loạn là đúng .
Hương liệu mà nhờ đạo trưởng đưa cho Lăng Uyên quả thật tác dụng an thần dễ ngủ nhưng bên trong còn trộn thêm một vị thuốc bí mật dễ phát hiện. Dùng lâu, thuốc ngấm xương tủy sẽ khiến tinh thần hỗn loạn.
Vân Sơ chết, đương nhiên thể nhập mộng.
đó là suy nghĩ ban ngày đêm đến mơ thấy mà thôi.
Ta khoác lên chiếc áo choàng Lăng Uyên từng tặng khi mới Vương phủ. Nó từ da hươi vô cùng ấm áo, mặt ngoài thêu hoa mai. Khi đó .
“Mạn Ninh. Sau tuyết rơi nàng mặc áo nghịch tuyết sẽ lạnh.”
Ta lớn lên ở biên ải, mỗi khi đông đến đều nghịch tuyết, nặn tuyết và ném cầu tuyết. Mười tuổi hồi kinh, phụ còn giữ riêng một sân để tha hồ chơi tuyết.
Tay xách hộp đồ ăn, bước Tử Vân Cung bắt gặp Lăng Uyên đang hành lang thất thần tuyết rơi.
“Vân Sơ thích nhất là tuyết. Bình thường nàng , chỉ khi tuyết rơi mới mỉm dịu dàng.”
Chàng còn nhớ nàng thích tuyết nhưng nhớ cũng thích tuyết.
Lúc hiểu càng rõ chỉ khi thật sự để tâm đến ai thì mới thể nhớ đến từng chi tiết nhỏ nhặt nhất.
“Thần mang theo điểm tâm Hoàng thượng thích nhất. Hoàng thượng nể tình Vân Sơ vẫn nhớ thương , xin dùng chút cho ấm ạ.” Ta bên cạnh và dịu dàng .
Chàng mỉm ôn hòa.
“Hoàng hậu. Chỉ nàng là hiểu lòng trẫm.”
“Hoàng thượng. Hiện triều cục định nhưng nếu cứ mãi thượng triều…”
Chưa kịp hết, sắc mặt sa sầm.
“Có Thái phó thì sẽ xảy sơ sót. Gần đây Từ Khải phò tá, Trẫm dân chúng đều ca tụng công đức của Trẫm. Hoàng hậu cần lo.”
Ta áy náy.
“Tại thần nghĩ nhiều . Nếu là , chi bằng thần Hoàng thượng đến thăm Thái phó và Từ đại nhân để tỏ lòng thương yêu hiền thần của Hoàng thượng.”
Lăng Uyên gật đầu hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/man-ninh-than-iwnl/chuong-7.html.]
“Được. Hoàng hậu nên thế.”
Khi đến thư phòng, Từ Khải đang vẽ một bức mỹ nhân ngắm tuyết mùa đông.
“Ngày thần gặp Vân Sơ đầu cũng là một ngày tuyết rơi nhiều. Họa phường vắng tanh, thần đang định đóng cửa thì nàng đẩy cửa bước tán ô đỏ là cảnh tượng nhất mà thần từng thấy trong đời.”
Từ Khải bức tranh, hồi tưởng ngày đầu tiên .
Thì Vân Sơ yêu tuyết là vì nàng gặp trong lòng một ngày tuyết phủ trắng trời.
Thật đáng thương cho Lăng Uyên, chỉ nàng thích tuyết nhưng hề vì Vân Sơ thích.
“Ngươi càng nhớ nàng thì càng nhớ rõ cần gì. Gần đây những việc trọng yếu ngươi đều xử lý thỏa. Về những chuyện đại cát đại lợi thì tấu lên Hoàng thượng. Còn tai ương, lũ lụt, dân sinh… ngươi và Thái phó tự xử lý là . Chỉ điều là để dân chịu khổ.”
Từ Khải mỉm .
“Nương nương yên tâm. Trong lòng thần tính toán.”
16.
Gần đến đêm Giao thừa, và Lệ phi đến Tử Vân Cung thỉnh an Lăng Uyên.
“Thần một chuyện xin ý kiến của Hoàng thượng. Nghe Quảng Dương Hầu phu nhân nhớ thương cố Quý phi đến mức nhiều ngã bệnh. Thần nghĩ là mời bà cung, đến tham quan Tử Vân Cung, nơi từng sống để vơi bớt niềm day dứt trong lòng.”
Chỉ cần chuyện liên quan đến Vân Sơ, Lăng Uyên đều mù quáng theo.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
“Hoàng hậu thật chu đáo, giao cho nàng xử trí chuyện .” Lăng Uyên dựa bên cửa sổ, giọng điệu lười nhác nhưng ánh mắt sáng rực.
Lệ phi tiếp lời.
“Nghe Quảng Dương Hầu Phủ còn một tiểu thư tên Tần Dục Tú dung mạo giống trưởng nữ như đúc. Cũng khó trách Phu nhân bệnh, ngày nào cũng thấy gương mặt thì đau lòng cho .”
Ta luôn quan sát Lăng Uyên, đến đây thì rõ ràng tinh thần.
Ta mỉm .
“Phải . Ta tháng Sáu là đến tuổi cập kê. Dung mạo nàng xuất chúng, bao nhiêu mối nhân duyên đang chờ sẵn chỉ đợi tròn tuổi để tới cầu .”
Lệ phi liếc một cái phối hợp tiếp.
“Phụ thần bảo, từ khi Quý phi mất, Tần tiểu thư suốt mấy trận. Hay để nàng cung với Phu nhân một chuyến?”
Ta vẻ khó xử sang Lăng Uyên.
“Việc … e là hợp quy củ. Dẫu Phu nhân cáo mệnh…”
Lăng Uyên tràn đầy hưng phấn nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
“Dù cũng là của Vân Sơ, phá lệ một cũng .”
Ta đáp.
“Dạ. Thần hiểu.”
Đây chính là quân cờ cuối cùng của .
Lăng Uyên ngày đêm tưởng nhớ Vân Sơ. Chỉ cần thấy một giống nàng như đúc thì sẽ thể cưỡng ham đưa cung.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.