MẸ TÔI LÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ HUNG DỮ, BẮT TÔI RỜI LÀNG, HỌC ĐẠI HỌC - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-07 15:43:25
Lượt xem: 216
Mẹ là mụ dữ tiếng trong làng, từng đè bà nội bảy mươi tuổi xuống đất mà đánh.
Cả làng mắng dữ đòn, dám đánh già, tâm địa quá .
Từ nhỏ bà nội với : “Mẹ mày tâm địa , trọng nam khinh nữ. Không tao cản thì mày nó dìm c.h.ế.t từ lâu .”
“Bố mày cũng là mày hại chết. Tất cả tại nó ép bố mày kiếm tiền xây nhà, đến chết!”
Hồi bé sợ tính nghiêm khắc, nên tin bà nội răm rắp.
chính “trọng nam khinh nữ” , ở cái làng cổ hủ nơi con gái hoặc bán lấy tiền sính lễ, hoặc bắt nghỉ học nuôi nhà— cõng khỏi núi, cho học đại học.
Thi xong về nhà, thấy đang đánh bà nội.
Bà nội gào kêu cứu.
tiện tay rút một cành gỗ gai đưa cho : “Mẹ, dùng cái đánh thuận tay hơn.”
1
Từ nhỏ đến lớn, làng gọi là mụ dữ, mụ chằn, con dâu ác.
Vì đối với bà nội tệ.
Không cho bà ngủ giường, bắt bà đống rơm, tay chân đ.ấ.m đá là chuyện thường.
Bà nội ngày nào cũng cửa, nước mắt ngắn dài.
Chỉ cần qua là lảm nhảm kéo nửa buổi.
Trong nhà thường vang lên tiếng chửi và tiếng bà .
Thành mất tiếng ở trong làng.
cũng sợ .
Mẹ đối với nghiêm. Nhà khác chẳng quan tâm điểm thi của con gái, nhưng thì đặc biệt coi trọng.
Ngày nào cũng kiểm tra bài vở, bắt bài, đề.
Thi kém là phạt chép sách.
Bà nội thì với .
Mỗi phạt, bà đều về phía mà đỡ.
Bà bảo cần học.
Bà : “Con gái học với chả hành gì, chơi gì thì cứ chơi!”
“Con gái học cũng vô ích, thà chơi cho sướng còn hơn!”
cũng chẳng học.
Học chán lắm.
cùng Lý Hoa nhà bác cả xuống sông bắt cá, lên núi bẫy thú.
Ai nấy vui bao.
cho.
Chỉ bà nội giúp canh chừng để lén ngoài chơi.
Mẹ nghiêm.
Bà hiền.
Từ nhỏ sợ , bà nội hơn.
Bà : “Cả đời hằn mày, vì bố mày là mày hại chết!”
“Căn nhà mày đang ở là m.á.u mồ hôi của bố mày đấy!”
“Hồi đó cái nhà gỗ bé xíu ở cũng , mày hám giàu khinh nghèo, bắt ổng xây nhà gạch, cuối cùng đến chết!”
Bố mất sớm.
Lúc còn bé tí.
hầu như ký ức về bố.
Hình ảnh duy nhất là bố bế , cầm bông cỏ đuôi chó chọc cho .
Vì bố, bạn cùng lớp bắt nạt .
Gọi là đứa hoang, còn nhổ nước bọt.
Nếu bố còn sống, chắc .
Bà nội hại c.h.ế.t bố.
càng ghét .
2
Hình như làng ai cũng sợ .
Họ cũng cho con chơi với .
Thấy là mấy lớn túm cổ áo con, né như né tà.
Miệng còn làu bàu: “Không chơi với nó, nó cái kiểu… tsk tsk…”
“Mày còn chơi với nó, nhiễm thói xem tao đánh c.h.ế.t mày !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/me-toi-la-nguoi-dan-ba-hung-du-bat-toi-roi-lang-hoc-dai-hoc/1.html.]
chẳng bạn.
Đi học cũng lủi thủi một .
Chỉ bà nội thương .
Mẹ ngày nào cũng sớm về khuya, nấu cơm sẵn , tối mịt mới về.
Trong nhà thường chỉ với bà.
Bà xoa đầu : “Ân Ân nhà thiệt thòi quá, chẳng ai chơi cùng, chẳng bạn nào.”
“Nếu mày tí lương tâm, đối xử với già, thì ai trong làng ghét nó đến .”
“Nếu mày xa, thì mày chẳng bạn!”
Bà bảo trọng nam khinh nữ.
Lúc sinh , thấy là con gái định dìm chết.
Là bà nội chạy tới cứu.
Vì là con gái nên chẳng yêu .
cũng nghĩ yêu .
Mẹ bao giờ quan tâm chuyện bạn.
Chỉ quan tâm bao nhiêu điểm, tiến bộ .
Lần duy nhất với là khi thi lên cấp hai hạng nhì huyện.
Mẹ dán bảng điểm lên đầu giường , thấy là ngơ ngẩn.
Bà bảo: “Mẹ mày vô học, nên ký thác hết kỳ vọng lên mày, bắt mày thực hiện .”
“Nó chẳng coi mày là , chỉ coi mày là công cụ.”
“Chỉ bà nội mới hiểu con gì.”
Bà nội quá với .
Cho chơi.
Còn dắt sông bơi.
Kết quả phát hiện, cả lẫn bà đều ăn đòn.
phạt quỳ trong từ đường.
Mẹ đánh bà trong sân, đánh mắng: “Ai cho bà dắt nó bờ sông?!”
“Nó sinh bà , giờ còn giở trò cũ nữa hả?!”
“ cảnh cáo bà, còn dám nhắm con gái , động đến một sợi lông của nó, đánh c.h.ế.t bà, đồ già chết!”
Bà nội kêu oai oái, lăn lộn đất.
“Ra mà xem! Đây là con dâu ngoan nhà con trai thứ hai !”
“Con trai c.h.ế.t , nó ngày ngày hành hạ chồng nó!”
“…”
Càng gọi càng đông xem, chỉ trỏ .
Mẹ cũng khách khí, đạp hai phát bà, từ đường xử .
3
Ăn đòn xong, với bà càng dính .
Như hai kẻ đồng bệnh tương lân, ôm sưởi ấm.
giận dỗi, thèm với nữa.
Mẹ cũng bận đến chẳng còn thời gian để ý .
Hồi bé chẳng hiểu bận gì.
Bận đến mức thời gian chuyện trò với .
Sau mới hiểu, bận kiếm tiền góp tiền học cho .
Vùng quê nghèo khỉ ho cò gáy, sống nhờ mấy thửa ruộng.
Mẹ góa chồng, trong nhà một già một nhỏ, đều dựa .
Mẹ bận .
Bận dành dụm.
Bận đến mức thường bỏ với bà ở nhà, để từ nhỏ bà “tẩy não”, tin hết những lời bịa đặt.
Từ nhỏ ảnh hưởng mà ác cảm, thậm chí hận .
Lên lớp 9, yêu sớm.
Đối tượng là một thằng lưu manh lớp bên.
Nó chủ động theo đuổi .
Ngày nào cũng mua bữa sáng cho , còn tặng son với hoa.