Minh Chiêu Chúc Dạ - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-09-29 15:23:43
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bước chân thoáng khựng , bất chợt nghĩ đến một việc —

 

Thái tử sống hề dấu hiệu báo , còn Hoàng hậu thì ?

 

Hoàng hậu , ánh mắt sâu thẳm.

 

Hồi lâu , mới lên tiếng: "…Minh Chiêu, con hận ?"

 

Thế là rõ , Hoàng hậu cũng trọng sinh.

 

Ta Hoàng hậu, trong lòng ngổn ngang trăm mối.

 

Cuối cùng lắc đầu, khẽ :

 

"Ta từng hận ——

 

"Người chỉ sống hơn, nhưng ai dạy thế nào, chỉ thể dựa truyền thống, theo con đường mà xưa , dốc lòng phò tá Thái tử lên ngôi, bản Thái hậu.”

 

"Người ủng hộ , chẳng qua là vì tin nữ tử thể bước lên ngai vị, bởi vì xưa nay từng tiền lệ.”

 

"Nghĩ theo hướng , thật cũng chẳng lớn gì."

 

Hoàng hậu ngờ sẽ đáp lời như , hàng mi khẽ run.

 

Ta Hoàng hậu, cất giọng tiếp:

 

"Thuở còn ở khuê phòng, phụ quyền đè nén, đến tuổi cập kê thì đính hôn với An Nam vương, Hoàng đế cưỡng ép đoạt ."

 

" khi tiến cung, Hoàng đế nhanh lòng đổi , vì ghét bỏ chuyện xưa của với An Nam vương mà chán ghét , sủng ái thế của , lập bà Quý phi."

 

"Còn An Nam vương từng hứa sẽ cùng một đời một kiếp, cuối cùng cũng trong lúc say rượu mà tư thông với nữ tử khác, vì danh nghĩa mà cưới nàng An Nam vương phi."

 

"Năm đó, từng gì sai, mà cái gì cũng mất, chỉ còn hài tử trong bụng.”

 

"Thế mà ngay cả hài tử , sinh An Nam vương phi cố ý tráo đổi…"

 

Hoàng hậu xúc động, vành mắt đỏ hoe, đôi môi run rẩy.

 

"Người một lòng nuôi dưỡng Thái tử, nhờ hài tử , mới gắng gượng giữ vị trí Hoàng hậu sự ghét bỏ của Hoàng thượng và sự chèn ép của Quý phi."

 

" sáu năm , phát hiện Thái tử vốn chẳng con ruột của , mà kẻ khiến từng mắt – 'nữ nhi của An Nam vương phi' – mới là con gái ruột của ."

 

"Người dĩ nhiên thể công khai bí mật , bởi một khi Thái tử phế, ngôi vị Hoàng hậu của cũng thể giữ bao lâu nữa.”

 

"Mà mất và Thái tử, cả nhà đẻ của cũng sẽ sụp đổ …"

 

"Cho nên, từng oán hận , bởi nửa đời của sống khổ sở nhường nào."

 

Nói tới đây, dừng .

 

Cúi nhẹ mắt xuống, giọng khẽ hơn:

 

"Ta chỉ là, buồn thôi…

 

"Với tư cách là một hài tử luôn buông bỏ tiên, thật sự buồn."

 

Hoàng hậu , nước mắt lặng lẽ ướt đẫm cả khuôn mặt.

 

Tầm mắt cũng bắt đầu nhòe , nhưng cố nén, để lệ rơi.

 

Ta dậy, hành lễ với bà, xoay bước .

 

Sau lưng, giọng Hoàng hậu nghẹn ngào vang lên, gọi gấp:

 

"Chiêu Chiêu… chén rượu độc năm đó, thật sự hề gì cả."

 

Bước chân khựng .

 

vẫn đầu.

 

"Nếu khi đó , liệu ngăn cản ?"

 

Hoàng hậu im lặng.

 

Ta bật :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/minh-chieu-chuc-da/chuong-18.html.]

 

"Người sẽ . Bởi chỉ khi chết, bí mật đổi con mới thể chôn vùi, trướng mới thể thu phục, Thái tử mới thể thuận lợi lên ngôi."

 

"Chỉ một canh giờ , vẫn còn để tâm đến chén rượu độc .

 

" hiện giờ, khi trông thấy cũng trọng sinh… chợt nhận , bản chẳng còn để tâm nữa ."

 

"Hoàng hậu nương nương, những ngày tiếp theo, mời hãy mở to mắt mà .

 

"Nhìn xem thế nào bước lên ngôi hoàng đế, thế nào để triều đại tay một nữ đế mà hưng thịnh rực rỡ."

 

Dứt lời, cất bước tiến về phía .

 

Khi mở cửa điện, ánh dương chiếu rọi xuống.

 

Thế gian lấp lánh ánh sáng.

 

Dưới bậc thềm xa xa, là yêu nhất đời, vĩnh viễn đặt ở vị trí đầu tiên —

 

Chúc Dạ.

 

 35

 

Ta cùng Chúc Dạ trở về phủ Quốc Sư.

 

Ngồi trong xe ngựa, nhịn mấy .

 

Hoàng hậu và Thái tử đều trọng sinh... còn Chúc Dạ thì ?

 

Chúc Dạ vẫn giống như xưa, chẳng điểm gì bất thường, khiến dần yên tâm.

 

nửa đêm, đột nhiên trở , rời khỏi phòng.

 

Ta lập tức mở bừng mắt, lặng lẽ bám theo.

 

Trong mật thất, Thái tử thấy Chúc Dạ, sững sờ một lúc bật :

 

"Quốc sư đại nhân là đến để nhạo , là đến cởi trói cho ?"

 

"Ta khuyên Quốc sư nên chọn vế —— trong cung đột nhiên mất Thái tử, là chuyện nhỏ.

 

"A Chiêu hôm nay hành động quá nóng nảy, e là sẽ dàn xếp nổi cục diện…"

 

Ngoài mật thất, đến đây, nhịn mà hừ lạnh trong lòng:

 

Trong cung quả thật loạn hết cả lên, nhưng vì thiếu ngươi, một Thái tử chẳng ai ngó ngàng đến, mà bởi vì… hoàng đế trúng độc .

 

Chúc Dạ dùng thần lực tạo thành một chiếc ghế, ung dung đối diện Thái tử.

 

"Chuyện kết thúc thế nào, tới lượt ngươi định đoạt.”

 

Thái tử thu nụ , chằm chằm, bỗng :

Hồng Trần Vô Định

 

"Ta hối hận ——

 

"Nếu năm đó đề nghị để A Chiêu gả cho ngươi, thì nay nàng là Thái tử phi của …"

 

Chúc Dạ lặng lẽ , sắc mặt lạnh lùng, nhưng hề phản bác.

 

Lòng chợt trầm xuống.

 

Thái tử vẻ thở than, cố ý chọc tức , tiếp tục :

 

"Ta và A Chiêu cùng lớn lên bên , thanh mai trúc mã…"

 

Chúc Dạ chợt mở miệng, cắt ngang dòng hồi ức của .

 

"Nếu thật sự luận thanh mai trúc mã, tính từ với nàng .”

 

"Ý gì?"

 

Thái tử ngẩn .

 

Ta cũng sững sờ tại chỗ.

 

Ánh trăng trắng bạc rọi qua ô cửa hẹp, chiếu lên khuôn mặt của Chúc Dạ, khiến cả tựa băng tuyết đúc thành, mang theo vài phần ôn hòa cùng thần khí dịu dàng.

Loading...