Minh Chiêu Chúc Dạ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-09-29 15:17:27
Lượt xem: 336
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nụ .
cũng thật thâm sâu khó lường.
Tay đang cầm chén , bất giác run lên một cái.
9
"Quận chúa ủ rũ vui thế , chẳng lẽ là vì Thái tử sắp đính hôn với tiểu thư Chung gia?"
Một giọng nữ bất ngờ vang lên.
Ta thu ánh mắt, sang thiếu nữ bên cạnh từ khi nào.
Thiếu nữ mỉm , ngỡ rằng sẽ vì câu mà buồn bã.
Ta: "……"
Chẳng lẽ cô nương thấy và Chúc Dạ nãy giờ đang đưa tình bằng mắt? Sao nghĩ nổi là vì Thái tử sắp thành hôn với Chung Linh Dục?
Hồng Trần Vô Định
Nhắc đến Chung Linh Dục, khẽ nghiêng đầu, về phía hàng ghế , tìm kiếm bóng dáng nàng.
lúc thấy nàng rời chỗ lên.
Ta cũng dậy theo, sang thiếu nữ mặt – mà quên sạch những ân oán nhỏ nhặt từ bao lâu nay – khẽ :
"Đa tạ nhắc."
Lời cảm ơn hết sức chân thành khiến nét mặt thiếu nữ sụp xuống ngay tức khắc:
"……"
Chung Linh Dục xuất tướng môn, dáng cao ráo, tóc cột đuôi ngựa cao, dậy khiến cảm giác như hạc giữa bầy gà.
Ngay cả thái giám bên cạnh hộ vệ ngoài điện, về chiều cao, cũng chẳng mấy ai sánh kịp nàng.
Ta lặng lẽ theo Chung Linh Dục, cùng tới bên giả sơn.
Chung Linh Dục dừng bước, đầu cảnh giác: "Ngươi cứ theo gì?"
Nha bên cạnh nàng kéo tay áo nàng, nhỏ giọng nhắc nhở: "Đây là Quận chúa…"
Quận chúa là nhất phẩm, theo lễ, một tiểu thư tướng môn phẩm cấp như nàng, thể cứ mở miệng là gọi “ngươi”.
Chung Linh Dục lập tức đổi giọng, mỉm với : "Quận chúa cứ theo gì?"
Phản ứng khiến phì , liền phất tay cho tỳ nữ lui .
"Linh Dục, chúng chuyện riêng một lát ?”
Ta gọi tên nàng quá mức tự nhiên, khiến Chung Linh Dục tròn xoe mắt.
Không ngờ đầu gặp mặt, gọi nàng một cách mật đến thế.
Nàng do dự một chút, cũng phất tay cho tỳ nữ của rời .
Ta tiến gần bên nàng, ngẩng đầu lên.
Vừa nãy thiếu nữ cố ý nhắc đến nàng và Thái tử, khiến khó chịu.
Ta quả thực khó chịu.
vì Thái tử, mà là vì nàng.
"Ta ngươi gả cho Thái tử, nhưng bất lực chẳng thể chống thánh ý.”
"Ta thể giúp ngươi thoát khỏi chuyện , chỉ cần từ nay về , ngươi theo ."
Chung Linh Dục kinh ngạc .
Một lúc , nàng đột nhiên dò hỏi: "Ngươi… thích nữ nhân ?"
"……"
Sao tư duy của quen thuộc quá ?
Kiếp , tri kỷ của , mà là tri kỷ của Chúc Dạ chăng?
Ta còn kịp gì, cảm thấy khí xung quanh đột ngột lạnh xuống.
Không cần đầu, cũng , Chúc Dạ đến .
Nhớ Thái tử chơi khăm một vố bất ngờ…
Ta như chẳng gì, nghiêm chỉnh thẳng Chung Linh Dục:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/minh-chieu-chuc-da/chuong-4.html.]
“Ta chỉ thích phu quân của thôi—
"Chúc Dạ."
Hai chữ “Chúc Dạ” cố ý gọi lên thật nhẹ nhàng, quấn quýt.
Lập tức, khí xung quanh ấm lên, như dòng nước ấm áp bao phủ lấy .
Tốt lắm.
Đêm nay, hẳn sẽ là một đêm mùa hạ ẩm ướt và dịu dàng.
10
Chúc Dạ câu trả lời hài lòng, liền lặng lẽ rời .
Không trực tiếp xuất hiện quấy rầy cuộc chuyện giữa và Chung Linh Dục.
Ta sang Chung Linh Dục, khẽ ngắt một đóa hoa dành dành, đưa cho nàng.
Chung Linh Dục bắt đầu nghĩ ngợi , bằng ánh mắt kỳ quái.
Ta bất đắc dĩ khẽ hít một , bắt đầu thơ:
“Hai lá tuy quà, giao tình chẳng vì duyên. Đồng tâm oán hận, dành dành gửi thương.”
Nghe xong, sắc mặt Chung Linh Dục lập tức biến đổi.
Bài thơ xuất phát từ thế giới mà Chung Linh Dục từng ở.
Là thơ của Lưu Lệnh Huyền đời Nam Bắc triều.
Cũng là bài thơ kiếp , chính miệng Chung Linh Dục cho .
Chung Linh Dục vốn chẳng mấy mê thơ phú, nhưng nhớ bài thơ ít đến , một là bởi nàng yêu thích hoa dành dành.
Hai là vì bài thơ ca ngợi tình bạn giữa nữ nhân với .
Chung Linh Dục trừng lớn mắt , thể vì kích động mà run nhẹ.
Nàng hít sâu, vô thức thử thăm dò:
“……Kỳ biến ngẫu bất biến*?”
(*Kỳ biến ngẫu bất biến: Số lẻ thì đổi, chẵn thì giữ nguyên.)
Ta: “……”
Im lặng hai nhịp, ba phần bất lực bảy phần cưng chiều mà nối tiếp lời nàng:
“……Phù hiệu khan tượng hạn*.”
(*Phù hiệu khan tượng hạn: Dấu (+/−) thì xác định bằng cách xem nó ở góc phần tư nào.)
Quả nhiên, Chung Linh Dục kinh hãi, lập tức bước lên nắm c.h.ặ.t t.a.y :
“Tỷ , ngươi cũng là xuyên ư?!”
Ta: “……”
Nhìn nàng kích động đến mức lộ bản tính thật, nhịn mà mỉm :
“Ta , nhưng một bằng hữu , là như .”
Chung Linh Dục ngơ ngác: “Bằng hữu?”
“Ừ.”
Ta gật đầu, thẳng Chung Linh Dục.
Kiếp , ngươi là bằng hữu tri kỷ cùng sinh tử.
Ngươi thấu dã tâm của , nhưng hề nhạo lượng sức, vọng tưởng hão huyền.
Trái , ngươi còn đặt tay lên vai , rằng:
“Vì nữ nhân thể Hoàng đế? Nữ nhân đương nhiên thể Hoàng đế!”
11
Đáng tiếc , kiếp bại trận trong cuộc tranh đấu quyền lực với Thái tử, chỉ vì một chữ “tình”.
Dẫu lúc c.h.ế.t gắng sức để bảo cho Chung Linh Dục, nhưng nghĩ , ngày tháng của nàng hẳn cũng chẳng dễ chịu gì.
Dù , Linh Dục và vốn cùng một dạng , đều khao khát tự do, quyền lực và nắm giữ vận mệnh của chính .
May mắn , nay thời đảo ngược, thứ đều cơ hội từ đầu.