Ngày hôm , Mộ Dung Liên nhận điều lệnh, điều đến Lại Bộ.
Đó là nơi thi triển tài năng.
Khương Uyển Ngọc một dò hỏi chuyện hôm đó từ nhưng tuyệt nhiên nhắc tới nửa lời.
Mộ Dung Liên đến phủ bái kiến nhưng từ chối.
Chu Tồn Quân đến báo cáo sự vụ, thấy khá thành thục nên phái Hộ Bộ rèn luyện, đó tham gia công tác khảo sát ruộng đất của Hộ Bộ, phái đến địa phương.
Khi rời , chuẩn xe ngựa cũng theo đến địa phương.
"Ta phong địa ở Tây Bắc, ở bờ nam Tứ Thủy." Trên đường , : "Ta định phái ngươi nắm binh ở Tứ Thủy, nếu ngươi năng lực thì chúng sẽ vượt qua Tứ Thủy, giành trường ngựa ở bờ bắc Tứ Thủy. Ngược nếu ngươi năng lực thì tiên sẽ mất phong địa của , coi như cái giá cho việc mắt tròng."
"Điện hạ lệnh, thần nhất định sẽ chiếm trường ngựa ở bờ bắc." Chu Tồn Quân dứt khoát .
Ta khỏi mỉm .
Ta năm xưa vây khốn ở Tứ Thủy, triều đình nội đấu, sức chi viện .
Dù , vẫn thể lấy ít đánh nhiều.
Giờ đây lực ủng hộ, nhất định thể mở rộng bờ cõi cho .
Ta nghĩ thì ánh mắt trở nên dịu dàng hơn nhiều: "Đến lúc đó, chúng thể nuôi ngựa ở đó, huấn luyện kỵ binh, tiếp tục tiến bắc, thu hồi đất đai mất."
"Thần xin thề, nếu cả đời bình định phương Bắc thì nguyện bọc xác trong da ngựa, vĩnh viễn ngủ sa trường." Hắn kiên định .
Nước Tứ Thủy trong vắt, cây cối hai bên bờ xanh tươi.
Ta sống yên bình trong phong địa, đầy mấy ngày, Khương Uyển Ngọc lóc chạy đến tìm .
Sau khi Mộ Dung Liên đến Lại Bộ, thẳng thắn dâng sớ xin cải cách quan chế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/mong-phu-hoa/chuong-7.html.]
phần lớn quan viên trong triều đều là con cháu thế gia, nhất định thi cử, phân biệt thế gia hàn môn thì lập tức cảm thấy gia tộc uy hiếp, nhao nhao bắt đầu nhằm Mộ Dung Liên.
Mộ Dung gia vốn cũng là thế gia, tuyệt đối đối đầu với bộ thế gia, thế là lấy gia quy trách phạt Mộ Dung Liên.
Mộ Dung Liên đổi ý, dù trách phạt vẫn kiên quyết dâng sớ.
"Hoàng tỷ, rõ ràng Mộ Dung Liên một lòng vì triều đình nhưng bọn họ cứ khăng khăng dị tâm, tỷ mau giúp ." Khương Uyển Ngọc sưng húp mắt, trông càng thêm yếu ớt đáng thương.
Ta Uyển Ngọc: "Thanh Hà Quận Vương trong triều cũng khá nhiều kinh nghiệm, nếu ông mở miệng thì quần thần sẽ gay gắt đến thế."
Khương Uyển Ngọc lắc đầu, nức nở : "Phụ vương đồng ý, ông cũng như các quan viên khác đều cho rằng Mộ Dung Liên ý đồ bất chính."
Ta theo Uyển Ngọc về kinh, đích đến Mộ Dung phủ.
Với phận Trưởng công chúa của thì ai dám ngăn cản.
Trong từ đường, Mộ Dung Liên quỳ ở đó, nhiều vết m.á.u lốm đốm.
Ta bao giờ thấy thảm hại như .
Ta cứ nghĩ trong lòng sẽ cảm giác hả hê, ngờ chỉ sự thờ ơ.
"Mộ Dung Liên, thể tay cứu ngươi nhưng lấy hôn sự của ngươi giao dịch." Ta dứt khoát mở lời.
Hắn ngẩng mắt , đôi mắt long lanh, con ngươi đen láy, chỉ phản chiếu bộ hình bóng .
Trong khoảnh khắc, trong đôi mắt tràn ngập vô vàn cảm xúc khó , cuối cùng đều quy về sự trầm mặc.
"Được." Hắn mở miệng, giọng khàn khàn lộ chút nghèn nghẹt.
"Hãy ấn dấu tay lên hôn thư." Ta lấy hôn thư chuẩn sẵn , đó nắm lấy tay , lười biếng đến mức thèm lấy mực, chấm thẳng vết m.á.u của khiến đau đớn hít .
Anan
Sau khi ấn dấu tay, cầm hôn thư xoay rời .