Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

MỘT ĐÊM XUÂN, THAI BỐN ĐỨA - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2025-06-10 23:12:01
Lượt xem: 1,975

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta nhìn bọn họ từ từ bước tới, ôm bụng, giả vờ sợ hãi nói:

"Mẫu thân, người đừng như vậy mà ~"

Trong lòng lại đang bàn bạc với hệ thống: "Này, có cách nào giúp ta thoát thân không?"

Hệ thống nói: "Số tích phân trước đây của Ngô Dật cô không phải đều đổi thành 'Một đêm xuân, một thai bốn đứa' rồi sao! Tích phân hai tháng gần đây không đủ đâu!"

Tốt lắm!

Nếu đứa bé mất, thì cùng nhau hủy diệt thôi!

Lệ Nương và mấy thị nữ chế trụ ta, bóp miệng ta định đổ thuốc vào.

Còn giọng nói của Nhậm Tiêu như lời nguyền rủa của ác quỷ:

"Uống đi, là chếc là hết!"

Chếc là hết cái khỉ mốc nhà bà ta ấy!

Bỗng nhiên, một bàn tay vươn ra hất đổ lọ thuốc.

"Các ngươi thật to gan!"

Vào thời khắc mấu chốt, Đàm Dụ cuối cùng cũng trở về!

13

Đàm Dụ đá bay mấy thị nữ đó, rồi vội vàng ôm chầm lấy ta vào lòng:

"A Dật, ta không sao chứ? Có bị thương không?!"

Ta vùi đầu vào vai hắn, yếu ớt nói: "Phu quân ~ May mà phu quân đến rồi ~~ Người ta sợ quá ~"

Đàm Dụ tuy ôm ta, nhưng thân thể hắn ta lại không ngừng run rẩy.

Ta biết hắn sợ đến mức không chịu nổi, đành phải ôm chặt lấy hắn.

Nhậm Tiêu ở một bên giận đến cực điểm, nói: "Dụ nhi! Ngươi vì nữ nhân này, lại dám không nghe lời ta ư?!"

Đàm Dụ hai mắt đỏ ngầu, nói: "Mẫu thân! Người thật sự muốn ép chếc ta sao?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/mot-dem-xuan-thai-bon-dua/chuong-7.html.]

Hệ thống khẽ nói: "Tiêu rồi, ý chí cầu chếc của hắn rất bất ổn, hiện tại lại có xu hướng tăng lên!"

Haizz, gặp phải người mẹ như vậy, ai mà sống nổi!

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Nhậm Tiêu không hề có chút hổ thẹn nào, mà là giận dữ trừng mắt nhìn Đàm Dụ:

"Ngươi dám nhìn ta như vậy ư! Từ nhỏ đến lớn, ta đã nuôi dưỡng ngươi lớn lên như thế nào, ngươi không nhớ sao? Nếu ngươi không nghe lời ta, đó chính là bất hiếu! Cũng phải thôi, ngay cả phụ thân ruột thịt ngươi cũng đã giếc chếc rồi, còn chuyện đại nghịch bất đạo gì mà ngươi không dám làm nữa?"

Bà ta độc địa từng câu từng chữ nói: "Chẳng lẽ ngươi còn muốn giếc cả mẫu thân ruột thịt ư? Đến đây đi, ngươi giếc ta đi!"

Đúng là mẹ ruột, biết rõ Đàm Dụ đau nhất ở đâu.

Hệ thống vội vàng nói: "Xong rồi, chỉ số lại tăng lên rồi! Đã lên đến 70% rồi!"

Ta không chịu nổi nữa, giãy ra khỏi vòng tay Đàm Dụ, dậm chân mắng: "Bà bị bệnh à? Phu quân làm bất cứ việc gì cũng là bị bà lừa, hắn không hề sai! Là một người con, hắn đã làm tất cả những gì bà yêu cầu! Còn giúp bà báo thù! Nếu bà không muốn sống nữa thì tự mình nhảy sông đi! Gây chuyện với bọn ta làm gì!"

Đàm Dụ: "..."

Nhậm Tiêu giận tím mặt nói: "Ngươi... Dám!"

Ta xắn tay áo lên: "Dám sao không? Bà muốn giếc con của ta! Hôm nay ta cũng liều mạng với bà!"

Dù lời nói rất hung hăng, nhưng Đàm Dụ và Lệ Nương đều đang kéo bọn ta, nên ta và Nhậm Tiêu căn bản không thể chạm vào nhau. Ta cũng muốn nhân lúc hỗn loạn để đảo ngược tình thế. Quả nhiên, ta làm mình làm mẩy một lúc, rồi la lên rằng bụng mình đau.

Đàm Dụ sợ đến toát mồ hôi, vội vàng ôm ngang lưng ta. Trước khi đi, hắn lạnh lùng nói với Nhậm Tiêu: "Ta đã làm tròn trách nhiệm của một người con, nếu Phu nhân vẫn không hài lòng, vậy thì hãy về Lâm Tri đi."

14.

Sau khi trở về ta mới biết, Đàm Dụ có thể kịp thời quay lại như vậy, hóa ra là do Lệ Nương đã đi mật báo.

Đàm Dụ nói: "Lệ Nương nhìn ta lớn lên, cũng không cực đoan như mẫu thân..."

Nghĩ lại thì ta cũng hiểu, nếu đứa bé trong bụng ta không còn, thì mối quan hệ mẹ con giữa Đàm Dụ và Nhậm Tiêu sẽ không bao giờ có thể hòa hợp như trước. Ta mới nói, vừa rồi Lệ Nương tuy rằng đang bóp cổ ta, nhưng tay ta ấy vẫn không hề dùng sức. Có mấy lần ta ta đều có thể đổ thuốc vào miệng ta, nhưng lại luôn trì hoãn. Bên cạnh Nhậm Tiêu mà có được một người hiểu chuyện như vậy thì tốt hơn nhiều rồi.

Sau lần đại náo này, Nhậm Tiêu đã yên tĩnh hơn một chút.

Ta có lẽ là thật sự bị dọa sợ, cơ thể càng trở nên nặng nề hơn. Một thai bốn đứa, quả nhiên không hề dễ dàng như lời nói. Đàm Dụ sợ ta xảy ra chuyện, dứt khoát xin nghỉ bệnh với Tân Hoàng đế, ở nhà tĩnh dưỡng, trên thực tế, hắn luôn túc trực bên cạnh chăm sóc ta không rời nửa bước.

Những năm gần đây, Đàm Dụ và Triệu Đạc là biểu huynh đệ, lại là chiến hữu. Triệu Đạc trước đây dù là con nuôi của tiên hoàng, nhưng lại bị lão hoàng đế khống chế, ngày thường luôn cẩn trọng từng li từng tí, không dám liên lạc quá nhiều với triều thần. So với hắn, Đàm Dụ ở mặt ngoài, những năm gần đây tích lũy được nhân mạch và các mối quan hệ có thể sử dụng, trên thực tế còn nhiều hơn Triệu Đạc. Giờ đây, hai huynh đệ bọn họ xem như đã trở thành người thắng cuộc.

Chẳng qua, nếu bí mật Đàm Dụ là cốt nhục ruột thịt của lão hoàng đế truyền ra ngoài, Triệu Đạc vị con nuôi này còn có thể ngồi yên được sao? Ta nghĩ Đàm Dụ riêng tư không muốn đối mặt với Triệu Đạc.

Loading...