Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

MÙA XUÂN CỦA MIỂU MIỂU - HẾT + NGOẠI TRUYỆN NGUYÊN LÂN

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:17:57
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13

 

Về đến phủ, Kỳ Quang đang cúi đầu chăm sóc tiểu hoa viên hắn mới khai hoang.

 

Ta bay tới ôm chầm lấy hắn: “Tiểu sát tinh, có người khuyên thiếp hòa ly với chàng đó.”

 

Kỳ Quang nghe xong ngây người một lát, không ngẩng đầu lên, tay vẫn không ngừng động tác: “Vậy thì cứ theo ý Quận chúa, người mệnh không tốt như thần quả thật không xứng kết hôn với Quận chúa…”

 

Ta thấy phản ứng của hắn, liền sốt ruột.

 

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Kéo hắn đứng thẳng lên: “Ý chàng là gì? Chẳng lẽ chàng cưới thiếp thật sự chỉ vì thánh chỉ?”

 

Đợi khi ta nhìn rõ mặt hắn, lại thấy mắt hắn ướt át, tủi thân như một chú chó nhỏ bị bỏ rơi.

 

Ta vội vàng kéo hắn vào phòng, luống cuống ôm hắn dỗ dành: “Lời nói đùa thôi, thiếp sao có thể hòa ly với chàng? Chàng đừng có tin mọi thứ chứ.”

 

Hắn dụi dụi mắt, nhìn ta, ý hỏi ta nói có thật không?

 

Ta vội vàng làm động tác thề, hắn lại mở lời: “Nhưng mệnh của thần quả thật không tốt, thần thật sự là sát tinh…”

 

“Sát tinh còn có thể đánh trận lớn như vậy sao? Chàng đâu phải sát tinh, chàng là tướng tinh.” Ta kiên định nhìn hắn.

 

“Với lại chàng ngày thường ở chợ búa không phải rất uy phong sao? Sao ở chỗ thiếp lại thành ra thế này?” Ta véo véo khuôn mặt vẫn còn mang vẻ ủy khuất của hắn.

 

Kỳ Quang nghe xong, vẻ mặt hắn trở nên ngượng ngùng: “Nàng biết cả rồi sao?”

 

“Ừ.” Ta gật đầu, nhìn mặt hắn nhanh chóng đỏ bừng, như quả hồng chín mọng.

 

“Nhưng mà thì sao, thiếp chỉ biết Kỳ Quang ở Hầu Phủ của thiếp là một phu quân hiếu thảo, thích chăm hoa tỉa cỏ, thiếp muốn ăn gì là hắn sẽ chạy đi mua.” Ta thấy mặt hắn đỏ bừng, liền áp bàn tay lạnh giá bẩm sinh của mình lên mặt hắn.

 

Hắn nghe xong lời này, nhiệt độ trên mặt càng tăng lên, bàn tay đầy vết chai kiếm của hắn không ngừng xoa lên tay ta, trong mắt lóe lên tia sáng, ngốc nghếch nhìn ta.

 

“Dù sao chàng còn nhắc đến hòa ly, thiếp sẽ bảo Thái Hoàng Thái Hậu ném chàng ra Mạc Bắc khai hoang.”

 

Ta kéo mặt hắn lại, dữ dằn nói: “Huống hồ chàng học ở Thái Học, lẽ ra chàng cũng phải biết Nguyên Lân đối xử với thiếp ngày thường như thế nào chứ? Đêm qua nếu không phải chàng, thiếp đã phải bị hắn cưỡng ép dây dưa rồi.”

 

Hắn thấy ta tựa hồ nắm giữ mọi việc lớn trong tầm tay như vậy, liền thả lỏng.

 

Sau đó tựa vào người ta, lẩm bẩm kể về cuộc sống của hắn khi còn ở Thái Học.

 

Đó là những ngày đen tối và áp lực, hắn chỉ có thể dựa vào những lần phóng túng ngắn ngủi ở chốn thị tứ để giải tỏa áp lực từ việc sinh ra là “sát tinh”.

 

Mỗi lần nghe những kẻ bắt nạt kẻ yếu rủa xả và mắng nhiếc hắn, hắn đều cảm thấy một sự thoải mái méo mó trong chốc lát.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mua-xuan-cua-mieu-mieu/het-ngoai-truyen-nguyen-lan.html.]

Vì số mệnh của Tham Lang, vốn dĩ phải là như vậy.

 

Và ở Thái Học, ta là người duy nhất nhìn thẳng vào hắn, không hề né tránh hắn.

 

Ta có chút kinh ngạc, bởi vì ta trước kia không quen biết Kỳ Quang, là do Nguyên Lân đột nhiên phát điên ban hôn ta mới biết có nhân vật này, mà khi hắn xuất chinh ta và hắn quen nhau chưa đầy nửa tháng.

 

Thế là ta ngẩng đầu hỏi hắn: “Chàng ở Thái Học đã chú ý đến thiếp rồi sao?”

 

Nửa khuôn mặt hắn ẩn mình trong ánh hoàng hôn, ta thấy môi hắn mấp máy, cuối cùng nói với ta: “Quả nhiên khi ở Thái Học, trong mắt nàng chỉ có Hoàng thượng…”

 

Cái gì? Thái Học? Trong lòng ta có chút mơ hồ, bởi vì thân phận nữ nhi, ta ở Thái Học quả thật chỉ quen Nguyên Lân, vậy thì thực ra Kỳ Quang cũng ở Thái Học sao?

 

Thấy ta như vậy, Kỳ Quang cười khổ: “Quả nhiên là không nhớ ta rồi.”

 

Ta ngại ngùng lắc đầu, vùi mình vào lòng hắn, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc ta: “Ta đã thích nàng rất lâu rồi đấy, chữ của nàng là đẹp nhất Thái Học.”

 

Lúc này ta chợt nhớ ra một chuyện, năm đó ta mười tám tuổi.

 

Có một buổi sáng, tiên sinh đang gọi ta nộp bài tập luyện chữ, lúc này Nguyên Lân lại dẫn theo một đám người đến làm khó ta, xé đi tờ bài tập trên cùng.

 

Ta thấy bài tập không phải của mình, hỏi một vòng cũng không ai trả lời, đành phải đổi một kiểu chữ khác vội vàng viết một bản rồi nộp cùng. Ngày hôm sau ta liền nhận được một mảnh giấy: Chữ của nàng là đẹp nhất Thái Học.

 

Nhưng ta vẫn luôn không để tâm.

 

“Tờ bài tập đó là của chàng?” Ta có chút không thể tin được hỏi Kỳ Quang.

 

Hắn gật đầu, rồi tự mình nói: “Nàng không phát hiện sau đó tần suất Nguyên Lân bắt nạt nàng ít hơn rất nhiều sao? Đều là ta đã giúp nàng cản lại, chỉ là ngại hôn ước của hai người, ta vẫn không dám tiếp cận nàng.”

14

 

NGOẠI TRUYỆN NGUYÊN LÂN

 

Ta tên là Nguyên Lân, là Thái tử của Đại Lương.

 

Gia tộc của mẫu hậu ta hiển hách, nhưng phụ hoàng ta bất tài lại say mê phương thuật, mẫu tộc đành đặt toàn bộ hy vọng vào ta.

 

Thừa tướng là cậu ruột của ta, từ khi ta ba tuổi đã đích thân dạy dỗ ta làm thế nào để trở thành một Hoàng đế hợp cách.

 

Lúc đó ta còn nhỏ, không muốn chấp nhận cuộc sống phải gà gáy đã dậy đi thư phòng đọc sách, liền khóc lóc làm nũng với mẫu thân.

 

Mẫu hậu ta rất dịu dàng, nhưng người cũng là quân cờ của gia tộc, người tuy đau lòng cho ta, nhưng lại không thể làm gì.

 

Khi ta sáu tuổi, Tổ mẫu từ ngoài cung dẫn về một tiểu nha đầu ba tuổi, sinh ra thật xinh xắn lanh lợi.

 

 

Loading...