Mùa Xuân Hoa Nở - 1
Cập nhật lúc: 2025-10-01 04:30:57
Lượt xem: 257
Sau khi tỷ tỷ cùng cha khác mất, đích mẫu đưa cho một hòm vàng, bảo gả phủ để thây thế tỷ tỷ, kế thê của tỷ phu.
Bà còn dặn dò chăm sóc, nuôi dạy đứa con mà tỷ tỷ để .
Ta ôm hòm vàng, gật đầu lia lịa.
Ngày đầu tiên tiến phủ, thấy đứa trẻ đang tháo ngói nóc nhà.
Nghĩ nát óc cũng hiểu, hai cứng nhắc ít lời như sinh một tiểu ma vương.
về , chỉ trong thời gian về thăm mẫu gia.
Tiểu ma vương ôm lấy chân mà òa:
“Người cần phụ thì thôi, nhưng thể cần con!”
01
Đang ngủ mơ màng thì bên ngoài ồn ào một trận, khiến chẳng yên giấc.
Ta nhắm mắt, sờ sang bên cạnh, quả nhiên trống trơn chẳng ai.
Nếu trong phòng là lụa đỏ.
Ta suýt nữa quên hôm nay là ngày đầu tiên khi thành .
Bực bội dậy, kéo cửa bước .
Ngẩng đầu liền thấy một đứa nhỏ chừng bốn, năm tuổi, lấm lem bùn đất, đang dắt theo một con ch.ó đen trong sân.
Ta bước lên mấy bước.
Cúi đầu tỉ mỉ kỹ đứa bé mặt, “phì” một tiếng bật .
“Con rơi xuống hố phân cùng con ch.ó ?”
Đứa trẻ bực bội đầu , thèm đáp.
Vương nhũ mẫu mặt nở nụ ngượng nghịu, đẩy đứa trẻ về phía .
“Thiếu phu nhân, lão phu nhân ngài gả phủ , từ nay Tuyên ca nhi sẽ do ngài chăm sóc.”
Nói xong bà ngay, như thế sợ nhận việc.
Sau khi bà , và Bùi Tuyên đối diện trong sân, trố mắt .
“Nói , rốt cuộc là ?”
Bùi Tuyên liếc một cái, bướng bỉnh bĩu môi: “Không cần ngài quản!”
Ta đành lắc đầu bất lực.
Đứa nhỏ , từ ngày tới Thịnh Kinh, chẳng mấy ưa .
Vừa bước cửa nhà nó, nó thả ch.ó c.ắ.n .
May mà con ch.ó chỉ bắt nạt kẻ yếu, thấy sợ nó thì vội kẹp đuôi rụt rút chạy về.
Ta ngoảnh mặt con ch.ó đen nó dắt theo, cái gói nhỏ đeo lưng Bùi Tuyên.
Ta mỉm hả hê: “Muốn chạy khỏi nhà mà trốn ?”
Đứa trẻ vốn sĩ diện chọc thủng, môi bĩu, nửa nửa .
Thấy nó chịu chuyện với .
Ta thẳng , từ cao xuống nó, chỉ con ch.ó dọa:
“Nếu còn , sẽ mổ nó đem nấu canh.”
Nghe , Tuyên ca nhi ôm chặt con ch.ó bật òa.
Con ch.ó lớn xong run rẩy dựa lòng nó.
“Ta… cho đem Đại Hắc nấu canh, là nữ nhân độc ác, độc ác , ghét …”
“Bọn họ đúng, kế mẫu đều là đồ độc ác, xa, đê tiện ……”
Ta lặng lẽ nó líu lo một tràng.
Đợi nó rống đến mệt, thấy nó yên lặng .
Ta khinh khỉnh lấy chiếc khăn gấm định lau mặt cho nó.
Nó sợ hãi lùi cả nửa bước né tránh, vẫn rú lên, nghẹn từng hồi.
“Người… nếu… dám… đ.á.n.h , sẽ sẽ… kể với phụ phụ…!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/mua-xuan-hoa-no/1.html.]
Ta đành động tay để bịt miệng nó.
Giơ tay vỗ nhẹ lên miệng nó mấy cái.
Tiếng “wa wa wa wa…” ngắt quãng còn vẻ buồn .
Nhận đang trêu nó, nó lập tức nín .
vẫn ho sặc sụa, bướng bỉnh trợn mắt.
Ta mỉm : “Khóc đủ ?”
Nó “hừ” một tiếng.
Ta đưa tay giữ lấy má nó, nhẹ nhàng lau lớp bùn mặt nó.
Nó ngờ chỉ định lau mặt cho nó, ngẩn tại chỗ.
Ta khinh khỉnh bĩu môi: “Bẩn c.h.ế.t .”
Ta còn tiến gần ngửi thử: “Còn hôi hôi nữa kìa.”
Nó nắm chặt vành áo, với vẻ lo lắng.
“Dù nếu dám đ.á.n.h con, con sẽ gọi phụ phụ bắt khỏi phủ.”
Ta tức , tự nhiên tiếp tục lau mặt cho nó.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Ta đ.á.n.h con gì, con tưởng là kế mẫu ác độc !”
Nói , còn búng nhẹ trán nó.
“Dù con thích con, thì vẫn là di mẫu của con, con cần ghét đến thế chứ!”
“Được , xuống với nhũ mẫu tắm rửa sạch sẽ !”
02
Lúc tắm, Bùi Tuyên nhất quyết ôm theo con ch.ó Đại Hắc cùng.
Nhũ mẫu hết cách, đành gọi tới.
Khi bước phòng trong, thấy nó trần truồng ôm con ch.ó Đại Hắc, chịu buông.
Thấy , nó vội thả Đại Hắc .
Quay , m.ô.n.g trần trèo thẳng thùng tắm.
Mặt đỏ bừng, hai tay che chặt “tiểu kê kê” của nó.
Cứ sợ thấy.
Nhũ mẫu thấy liền dắt Đại Hắc ngoài.
Bùi Tuyên tưởng sẽ gì Đại Hắc.
Cảnh giác , dù vững nhưng vẫn bướng bỉnh: “Người đem Đại Hắc hầm canh, nó là của con!”
Khóe miệng giật giật.
“Cha con còn một đứa con là ch.ó ?”
Bùi Tuyên nghẹn , cúi đầu im lặng.
Ta xắn tay áo, xổm xuống mặt nó.
Nhặt chiếc khăn trong nước, lau cho nó.
Mặt nó đỏ bừng, thỉnh thoảng liếc trộm , chẳng còn cái dáng ồn ào như .
Trở nên rụt rè hơn hẳn.
“Buông tay , rửa cho.”
Mặt nó đỏ lựng: “Con là con trai, là con gái, ‘tiểu kê kê’ của con.”
Ta “phì” một tiếng bật .
“Ta còn là mẫu của con đây, .”
Nó cãi , bĩu môi.
“Dù thì cũng .”
Ta bất lực lắc đầu: “Được , gọi nhũ mẫu rửa cho con, ?”
Nó mím môi, khẽ gật đầu.