Mùa Xuân Hoa Nở - 6

Cập nhật lúc: 2025-10-01 04:34:14
Lượt xem: 476

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chạy một đoạn, cẩn thận liền đ.â.m sầm một .

 

Bước chân loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào.

 

May mà mặt phản ứng nhanh, vội vàng đỡ lấy .

 

Ta kinh hãi, vỗ vỗ ngực.

 

“Sợ c.h.ế.t .”

 

Ngẩng đầu lên, mới thấy đụng chính là Bùi Triệt tan quan trở về.

 

Bàn tay đỡ lấy eo , cúi đầu hỏi.

 

“Chạy gì thế?”

 

Ta đầu , thấy Tuyên ca nhi thở hồng hộc chạy tới.

 

Ta hớn hở: “Chọc trẻ con chơi thôi mà!”

 

Tuyên ca nhi thấy Bùi Triệt liền bĩu môi mách tội.

 

“Cha, tiểu di hôn con! Con sạch sẽ nữa, vợ con sẽ chê con mất!”

 

Bùi Triệt chằm chằm vết son mặt Tuyên ca nhi kịp lau sạch, bất lực lắc đầu.

 

Hắn buông , xổm xuống mặt Tuyên ca nhi.

 

Ôm lấy mặt nó, khẽ hôn một cái.

 

Tuyên ca nhi lập tức ngẩn tại chỗ.

 

Gương mặt nhỏ đỏ bừng.

 

“Cha, cha cũng hôn con ?”

 

Bùi Triệt mỉm : “Bởi vì cha thích Tuyên ca nhi.”

 

Tuyên ca nhi mím môi , xoay ôm mặt chạy .

 

Vừa chạy kêu: “Nhũ mẫu ơi, cha thích con đó.”

 

Bộ dạng vui sướng với dáng vẻ giận dữ khi nãy chẳng giống một .

 

Ta chống nạnh, tức tối lẩm bẩm: “Sao hôn thì thành bẩn nó, còn hôn thì khiến nó vui mừng đến thế.”

 

Bùi Triệt chỉ bất lực , gì.

 

Đứng dậy, vỗ vỗ eo : “Đi thôi, bên ngoài lạnh .”

 

09

 

Cận kề năm mới, Thịnh Kinh đổ một trận tuyết lớn.

 

Tuyết tan, Tết xuân cũng theo đó mà đến.

 

Buổi tối bữa cơm, Tuyên ca nhi cứ chờ trời tối.

 

Nhốn nháo đòi ngoài thả pháo hoa.

 

Trên phố qua kẻ , sự phồn hoa của Thịnh Kinh trong đêm đạt đến đỉnh điểm.

 

Trên đường, nào là ca hát, bán hoa đăng, đố đèn, diễn xiếc khỉ, nối đuôi dứt.

 

Khiến đến hoa cả mắt.

 

“Đoàng” một tiếng vang lớn, ngay đó pháo hoa rực rỡ chiếu sáng cả bầu trời đêm.

 

Không Tuyên ca nhi là sợ thế nào.

 

Cứ nắm chặt lấy vạt váy .

 

Ta bật , đưa tay che lấy tai nó.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn ấm áp, bàn tay lạnh của cho run lên một cái.

 

Nó giật ngẩng đầu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mua-xuan-hoa-no/6.html.]

Ta nghiêng đầu mỉm .

 

đỏ mặt, đầu pháo hoa trời.

 

Cái hình nhỏ bé , tưởng rằng còn nó, liền vụng trộm cong môi khẽ.

 

Ta thấy, cũng khẽ mím môi theo.

 

Sau khi cùng nó và bọn nhỏ chơi pháo hoa xong.

 

Tuyên ca nhi liền ríu rít kéo và Bùi Triệt về nhà.

 

Vừa bước qua cửa, nó gọi tổ mẫu.

 

Ta và Bùi Triệt đưa mắt , thì nó chạy gấp như , là sợ tổ mẫu ở nhà một cô đơn.

 

Nhũ mẫu thấy chúng trở về.

 

Liền nấu thêm ít bánh chẻo bữa khuya.

 

Trong phủ Bùi gia tuy đèn đuốc sáng trưng, nhưng yên tĩnh vô cùng.

 

Trong chính sảnh, lửa trong lò nổ tí tách.

 

Ta thấy ngột ngạt, bèn sân hóng gió.

 

Vừa bước , liền thấy Tuyên ca nhi ở hành lang, trong tay cầm chiếc đèn nhỏ mua ở phố, cúi đầu ngẩn ngơ.

 

Sau niềm vui náo nhiệt, trong lòng thường sinh một nỗi trống trải.

 

Ta chậm rãi tiến gần, xổm xuống, cùng nó.

 

Nghiêng đầu hỏi nó: “Không vui ?”

 

Nó lắc đầu.

 

Một lúc , bên cạnh vang lên giọng non nớt: “Con chút nhớ nương .”

 

Ta gật đầu: “Ta cũng chút nhớ nhà.”

 

Thân hình nhỏ bé khẽ dựa vai .

 

Ngẩng đầu hỏi : “Nhà của như thế nào?”

 

Ta nghĩ một chút: “Nhà náo nhiệt, ca ca tỷ tỷ, mỗi dịp năm mới, chúng quỳ thành một hàng, dâng lời chúc mừng tới tổ mẫu, phụ và mẫu để xin tiền lì xì. Tổ mẫu luôn là con bé mê tiền, nhưng bà vẫn luôn lén cho thêm ít tiền mừng tuổi, để mua kẹo ăn.”

 

Tuyên ca nhi lặng lẽ lắng , từ trong n.g.ự.c lấy tiền mừng tuổi nhận hôm nay.

 

Nó đếm đếm, chia một nửa cho .

 

“Này, con chia một nửa tiền mừng tuổi của con cho mua kẹo ăn.”

 

Ta mỉm lắc đầu, ôm nó lòng: “Ta lớn , cần tiền mừng tuổi của trẻ con .”

 

“Vậy thôi, ngày mai con mời ăn kẹo.”

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Cằm tựa lên đỉnh đầu nó.

 

“Con kể chuyện về A tỷ của ? Chính là nương của con đấy.”

 

Tuyên ca nhi ngẩng đầu , gật gật.

 

“A tỷ của , từ nhỏ là một tiểu đại nhân, ba tuổi thơ, sáu tuổi thơ, từ nhỏ đến lớn ưu tú đến mức tưởng, là tài nữ nổi tiếng Giang Nam.

 

Tỷ còn chút dữ, mỗi thuộc thơ đều đ.á.n.h tay , nhưng hễ , tỷ mềm lòng, đ.á.n.h nữa.

 

Cho nên mỗi thước còn hạ xuống, cất giọng to, tỷ chỉ bất lực lắc đầu, nghiêm túc : ‘Lần tha cho , mà còn lười học bài thì sẽ mềm lòng nữa.’

 

tỷ gả , cũng còn ai giục học cho nữa, lâu lắm gặp tỷ… hình như cũng nhớ tỷ .”

 

Tuyên ca nhi rúc trong lòng , đưa tay lau nước mắt.

 

Ta nhéo nhéo tai nó, ngẩng đầu lên những vì trời.

 

con xem, sáng bao. Trước đây tổ mẫu từng , rời sẽ hóa thành trời, mãi dõi theo trân quý nhất. Ta nghĩ, mẫu con cũng đang trời dõi theo con, bà sẽ phù hộ cho Tuyên ca nhi của chúng bình an thuận lợi.”

 

“Còn đây ~ cũng sẽ A tỷ luôn bên cạnh con mà lớn lên.”

 

Loading...