Chữ K đầu tiên trong tên của đoàn tàu chứng minh nó là kiểu tàu tốc hành.
Tuy tốc độ vận hành bình thường của loại tàu là bao nhiêu nhưng nắm một thường thức khác. Đó chính là với vận tốc 280km/giờ , nó tuyệt đối thể nào thuộc về tàu tốc hành mà là xe lửa!
Là loại xe lửa chạy đường ray sắt …
Tại tàu K104 chạy nhanh như ?
"Thôi thì… kéo phanh thử?" Trong đầu đột nhiên nảy ý nghĩ , mà tay của cũng vô thức đặt cán phanh…
ngay lúc sắp kéo phanh xuống thì đột nhiên tiếng è…è… vang lên liên hồi giật cả !
Là điện thoại của rung lên. nhận một… cuộc gọi Wechat?
Người gọi là: Ký rưỡi kứt?
Là Dương Xuân Trí!!!
19.
dùng tốc độ nhanh nhất để nhận cuộc gọi.
"Dương Xuân Trí! Là ?"
"Cậu còn sống đúng ? Quá !"
"Dương Xuân Trí! Nói chuyện !"
liên tục b.ắ.n các câu hỏi nhưng đầu dây bên vẫn là sự im lặng trầm mặc…
Khi cảm xúc nôn nóng và khủng hoảng lấp đầy trái tim, sắp nhịn hết nổi mở miệng chửi thề thì rốt cuộc cũng tiếng quen thuộc .
Là ! Là giọng của Dương Xuân Trí!
Chỉ điều, giọng điệu và lời đều khiến cho giật .
"Tàu trưởng Trương Vũ! Mặc dù chậm hơn so với giao hẹn nhưng cũng xin hoan nghênh trở đoàn tàu K104 để tiếp nhận vị trí tàu trưởng !"
"CMN, Dương Xuân Trí! Mày tiếng ?"
"Tàu trưởng Trương Vũ! Hiện tại, mời hãy giữ vững cương vị, nghiêm ngặt chấp hành nhiệm vụ vận hành đoàn tàu . Bởi vì chiều gian xuất hiện biến động khiến cho chuyến hành trình xuất phát sớm hơn 4 tiếng so với bình thường. Lại bởi vì đụng “Vết giảm gian” ảnh hưởng đến kế hoạch hành trình, buộc lòng đổi nhân viên phục vụ. Mặt khác, tàu cũng tăng tốc, nhất định đến trạm cuối 01 giờ sáng!"
Giọng lạnh lùng cứng nhắc của Dương Xuân Trí ở đầu bên điện thoại cứ y như máy móc, càng tạo cảm giác như đứt gãy cực kỳ mãnh liệt… cứ giống như là và đang ở cùng một thế giới !
Cuộc gọi của chúng bằng một phương thức nào đó mà là sóng vô tuyến để kết nối thông qua hai thế giới.
ngạc nhiên hỏi: "Chiều gian gì? Lây nhiễm cái gì?"
"Mỗi một thành viên tham dự trải qua các cuộc hành trình từ hành khách đến trưởng tàu, thành công sống sót mới thể sự thật. Cậu còn cách chân tướng… 3 giờ đường tàu."
Khóe mắt của về trong góc bục điều khiển, ở nơi đó đang chỉ thời gian là: 22 giờ ngày 04 tháng 12 năm 2022.
Giờ phút , trong lòng hiểu rõ.
Dương Xuân Trí còn là Dương Xuân Trí nữa!
trầm mặc hồi lâu, cuối cùng thì thào hỏi: "Cụ thể nên như thế nào?"
"Duy trì tốc độ đoàn tàu cho đến trạm cuối cùng."
"Đơn giản thôi?"
"Chúc thể sống đến phút cuối."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-3/chuong-10.html.]
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
nhạy bén phát hiện ẩn ý câu : "Vậy là… Có thể sẽ gặp nguy hiểm? Là nguy hiểm liên quan đến tính mạng ?"
Trí não của hoạt động liên tục, cố hết khả năng để suy nghĩ.
Hiện tại đang là tàu trưởng, lẻ loi đơn độc một trong phòng điều khiển thì sẽ thể gặp nguy hiểm gì?
Lúc đang tập trung suy nghĩ, vô thức móc t.h.u.ố.c lá trong túi , bật lửa châm cho một điếu. khi phun làn khói thứ nhất thì còi báo động trong đầu vang lên.
Không !
Chỉ trong nhà vệ sinh thì mới hút thuốc lá! Mà ở đây thì nhà vệ sinh!
Quy tắc của nhân viên: "... Nếu đối phương vẫn chịu phối hợp, cương quyết đòi hút t.h.u.ố.c lá thì bạn hãy lập tức rời . 7 phút kể từ khi rời , hãy lôi túi rác màu đen ở giường phòng nghỉ của nhân viên phục vụ dọn dẹp vệ sinh.”
theo bản năng liền lập tức bóp nát đầu thuốc.
7 phút sẽ phát sinh chuyện gì… Không đúng!
Phải là trong 7 phút sẽ phát sinh cái gì đây???
gắng gượng nhúc nhích yết hầu, run rẩy với điện thoại: "Xuân Trí ! Tao quên… lỡ hút t.h.u.ố.c lá …"
mà cuộc gọi tắt.
Đùng! Đùng! Đùng!
tiếng đập cửa!
20.
Là ai ?
Là nhân viên phục vụ tới nhắc hút t.h.u.ố.c lá ? Hay là nhân viên phục vụ đến để thu dọn "rác rưởi"?
im tại chỗ, trái tim theo từng tiếng gõ cửa mà nhảy loạn cả lên.
Tiếng đập cửa kéo dài hơn một phút. từ đầu đến cuối đều phản ứng nên rốt cuộc nó cũng dừng .
nhấc bộ tinh thần, xoay chằm chằm cánh cửa của phòng điều khiển âm thầm đếm ngược trong lòng. Mãi cho đến khi dựa theo tính toán của thì vượt qua 7 phút lâu lắm nhưng ngoài cửa vẫn thêm động tĩnh…
Lúc mới yên lòng thở phào một , trở về vị trí của tàu trưởng để thả lỏng.
nào ngờ!
Ngay khoảnh khắc khi xoay , đột ngột thấy ánh đèn lao vun vút của đoàn tàu chiếu rọi nơi cuối của làn sương mù đó, cũng là ở giữa đường ray lờ mờ hiện một bóng .
Thật sự là !
Tuy vẫn còn cách khá xa nhưng thể xác định đây chắc chắn là một !
Người đó kéo theo rương hành lý ngó dáo dác xung quanh, tựa như vô cùng mờ mịt và luống cuống.
Xưa nay từng phản ứng của bản thể nhanh đến như !
bổ nhào về phía bục điều khiển, chụp lấy cán phanh gập mạnh hết sức thể.
Trong nháy mắt khi tiếng còi tàu phanh gấp chói tai vang lên, ở giữa đường ray chút đề phòng liền va mạnh … Nhanh như thế, căn bản là khả năng phòng ngừa!
đồng thời cũng ngay trong giây phút cuối cùng , trông thấy rõ hình dáng của .
Đó là . Là của đó!!!