21.
"Á!!!"
hét lên thảm thiết, liều mạng gập mạnh phanh tàu. Đoàn tàu kịch liệt dừng nhưng do quán tính nên vẫn trượt thật nhanh. Lực quán tính cũng khiến cho cả văng mạnh bục điều khiển. Cơ thể của gần như là dính sát cửa sổ ở đầu xe.
chứng kiến rõ ràng. Vào khoảnh khắc va chạm, cái đoàn tàu húc tung lập tức xé thành nhiều mảnh nhỏ, bay tán loạn khắp xung quanh. cũng là chính trong giây phút cuối cùng đó, thấy hình dáng của biến đổi liên hồi!
Đầu tiên là nhưng đó thì là bộ dáng của cô bé con… cô gái cụt chân … tiếp theo là ông tóc mái… tóc vàng… bà tìm con…
Ầm! Ầm!
Theo tiếng phanh kịch liệt của đoàn tàu, cửa của phòng điều khiển cũng một cỗ lực lượng khổng lồ va chạm, hung hăng phá tung!
Một dáng hình màu đỏ phá tan cánh cửa, va phòng điều khiển.
lộn nhào ở bục điều khiển, cố nén đau đớn kịch liệt khắp để xoay thoát xuống.
Thứ màu đỏ phát tiếng động lồm cồm bò dậy sàn tàu. Hắn loạng choạng, bởi vì đầu va đập mạnh cửa nên tét .
rút cây d.a.o chặt thịt ở trong tay áo, nhân lúc vẫn còn đang lung lay định liền bổ một d.a.o cổ . đạp lên tên , hung hăng nghiền thật mạnh phần đầu của … mãi cho đến khi chắc chắn rằng kẻ c.h.ế.t đến thể c.h.ế.t hơn!
Tiếp đó, cố gắng khống chế cơ thể. Sau hơn mười mấy giây phanh thì đoàn tàu rốt cuộc cũng chậm rãi dừng. bò lăn bò toài xông khỏi phòng điều khiển.
Bên ngoài phòng điều khiển chính là toa xe 01. do dự liền vọt thẳng tới chỗ cửa chặn…
mở cửa! ngoài! xuống tàu xem, rốt cuộc đụng thật sự là…
ngay khi định kéo cửa chặn thì cánh cửa thông tới toa xe 02 cũng mở.
Một nhân viên phục vụ mặc đồng phục màu đỏ lao vọt … kề sát phía là một bóng dáng màu xanh nhào tới.
Ánh sáng sắc bén của lưỡi d.a.o loé lên… Tên nhân viên phục vụ mặc đồng phục màu đỏ mặt liền bay đầu!
"Không mở cửa!!!" Bóng dáng màu xanh rống lên với .
cũng nhận , đây chính ông áo khoác da ở toa xe 12 ! nhớ, rõ ràng là bổ sung một trong những nhân viên phục vụ mặc đồng phục màu xanh mà!
"Đi theo !" Ông áo khoác da nắm chặt d.a.o phay, nghiêm nghị quát với : "Đây là cơ hội thể giải quyết triệt để cái đoàn tàu !"
"Anh…" Đầu óc của đang hỗn loạn tưng bừng.
Ông áo khoác da đó còn láo là hút thuốc đến cùng là ai nữa đây?
Vẻ mặt lo lắng, móc một quyển sổ nhỏ từ trong túi , thảy cho .
mở xem…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-3/chuong-11.html.]
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Cục xử lý sự kiện quỷ dị về chiều gian và lây nhiễm, Lương Giang".
Cái … Đ*t m.ẹ nó, là cái quỷ gì nữa đây?
hai cụm từ là chiều gian và lây nhiễm thì hiểu! Trước đó lâu, Dương Xuân Trí nối đường dây nhắc nó với !
Ông áo khoác da… À, Lương Giang kỹ , đó liền chạy trở về.
chần chừ ở đó, khi do dự mấy giây thì rốt cuộc cũng cắn răng xông qua cửa, chạy tới toa 02.
Bên trong toa xe 02, Lương Giang đang cầm d.a.o phay múa may như vẽ. Từng nhát d.a.o chặt xuống đều hung ác tàn nhẫn đánh gục hết tên nhân viên phục vụ tới tên nhân viên phục vụ mặc đồng phục màu đỏ khác!
Sau khi lấy trí nhớ của 2 lên tàu K104 thì đối với việc ẩu đả, c.h.é.m g.i.ế.c vô cùng kinh nghiệm. chẳng những sợ hãi mà thậm chí còn chút hăng tiết vịt!
vung vẩy cây d.a.o chặt thịt, liều mạng xông hỗ trợ Lương Giang ch.é.m gi.ế.t.
Sau khi xử xong 6 tên nhân viên mặc đồng phục màu đỏ, đang định xông qua toa 03 thì từ toa xe 03 mấy tên nhân viên mặc đồng phục màu xanh nhào . Đây đều là những bổ sung…
Chỉ là, trong bọn họ thì thương, thậm chí còn đứt cả cánh tay!
"Thế nào ?" Lương Giang lo lắng hỏi.
Có đáp: "Gi.ế.t hết !"
Lương Giang vui vẻ : "Ok!"
Tiếp đến, sang còn đang hiểu gì như : "Người em, cần sợ! Khi nãy lúc tàu dừng ở trạm thì chúng tiến hành phá giải chiều gian. Cậu phanh tàu, cách điểm tiếp nhận của chiều gian còn hơn mấy trăm cây . Cái luồng sáng đỏ thể g.i.ế.c của chiều gian cần lạnh 7 phút mới khởi động . Tạm thời sẽ !"
ngu ngơ nửa hiểu nửa bèn vội hỏi: "Vậy còn ? Mấy xuống tàu đó thì ?"
"Ở trạm!" Lương Giang đáp: "Đáng lẽ trạm sẽ là điểm lây nhiễm. Những xuống trạm ở ngay đó đều sẽ lây nhiễm nhưng bắt đầu từ 3 năm , chúng bắt tung tích của đoàn tàu nên từ sớm liền chuẩn . Nói thì chúng còn cảm ơn hai !"
"Ai?" bật thốt, đồng thời cũng thoáng buông lỏng trong lòng.
Theo như những gì ám chỉ thì những xuống trạm , chắc đều bình an vô sự chứ?
Mẹ của … Thật là cảm ơn trời đất!
"Chúng chỉ 7 phút! Mau sắp xếp cho chuẩn rút lui khỏi toa xe!"
Lương Giang trấn tĩnh : "Chờ lát nữa sẽ cho tất cả chân tướng sự tình. Cậu cần chờ đến đoạn đường 3 giờ nữa !"
…. Chờ tới đoạn đường 3 giờ? Sao câu quen ?
cũng kịp nghĩ nhiều liền vội vàng gia nhập hàng ngũ của bọn họ, chạy đùng đùng như b.ắ.n hoả tiễn qua từng toa xe, đó thì mở cửa… sắp xếp cho xuống!