3.
"Kính thưa các vị hành khách yêu! Đoàn tàu sắp dừng tại trạm tiếp theo. Các hành khách cần xuống xe xin hãy cầm hành lý của , theo thứ tự xuống xe.
hết, xin phép bắt đầu vòng chơi thứ hai!
… Người nặc danh.
"Không chơi! Không chơi! Không chơi nữa!"
"CMN, ai mà còn dám chơi! Cần tiền cần mạng ?"
"Đánh c.h.ế.t cũng chấm bao lì xì nữa !"
"Cái đồ đầu bu* , thoát ?"
Bên trong toa xe ồn ào dậy sóng…
Người nặc danh: "Vòng chơi là bàn xoay may mắn! Người bàn xoay chọn trúng chỉ cần thành nhiệm vụ chỉ định là sẽ gặt hái cơ hội nâng cấp chỗ lên toa giường 12."
Xoẹt!
Trong giao diện của nhóm đột nhiên xổ một bàn xoay màu đen. Ở vòng ngoài khắc những ký tự và chữ li ti còn bên trong thì là một cây kim la bàn.
Bàn xoay nhanh chóng chuyển động…
Cả toa xe lâm ngạt thở suốt một phút khi vòng xoay chuyển động.
"Xin chúc mừng 11N03!"
"Nhiệm vụ: Hiện tại bên trong toa xe một phụ nữ đang giữ chiếc nhẫn vàng thuộc về đó, mời bạn hãy tìm đối phương và lấy chiếc nhẫn vàng. Nhiệm vụ thời hạn là 5 phút!"
….
Phía gần sát hành lang, một đàn ông trung niên nhăn nhó vội vàng bật dậy:
"Nghĩa là ?"
"Cái gì mà nhẫn vàng? Còn thuộc về… Chẳng lẽ là ăn trộm ?"
"Ai?! Ai ăn trộm nhẫn vàng của khác hả?"
"Xàm nhách! Đã ăn trộm còn thừa nhận chắc? mà trộm thì mất. Ai nhẫn vàng ? Xem coi mất ? Ai mất thì mau nhớ xem, lúc nãy ai đụng trúng ?"
" nhẫn vàng. Vụ liên quan tới !..."
…….
Người đàn ông trung niên ở ghế N03 bày vẻ mặt cầu xin quỳ cái rầm xuống lối nhỏ.
"Mấy chị nào cầm nhẫn vàng của ? Làm ơn phước đưa cho … chết!... trả tiền… ! chuộc! Mấy chị lấy bao nhiêu, cứ giá !"
Ông quanh lia lịa, la lớn khắp nơi.
"Nhẫn vàng hả?" thoáng thấy mơ hồ. Dường như nhớ tới gì đó nhưng nhất thời nhớ quá rõ ràng…
Bỗng nhiên, cảm nhận tay ai đó chụp lấy.
Là …
Cả bà run rẩy túm chặt lấy tay , xích gần thì thầm : "Tiểu Vũ ! Vàng! Nhẫn vàng…"
Ầm!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-3/chuong-3.html.]
Não chấn động, bỗng chốc nhớ !
4.
Vào ba năm trong một đường về nhà nhặt một chiếc nhẫn vàng, khi trở về bèn tiện tay đưa luôn cho .
Khó hiểu chính là chỉ nhớ rõ chiếc nhẫn vàng là do nhặt nhưng còn nhặt nó ở nhặt như thế nào thì nhớ rõ.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Mẹ lúc đó còn thấp thỏm lo âu…
“Con trai , cái nhẫn vàng của con rốt cuộc là ở ? Mẹ vẫn thấy yên tâm!”
“Mẹ! Con mà, là nhặt đó!”
"Đồ nhặt… Mẹ sợ tới lúc đó mất sẽ tìm tới cửa nhà đó!”
…Bây giờ, chiếc nhẫn vàng đó đang ở ngay tay của ! Và quả thật, nó thuộc về bà!
Còn vốn dĩ nó nên thuộc về ai thì thật sự thể nào , bởi vì còn nhớ rõ nữa !
bắt đầu gắng sức động não để nhớ nhưng thật sự là chẳng nhớ một chút xíu nào về chuyện liên quan đến chiếc nhẫn vàng !
Có điều là trong đầu bất chợt loé lên một chuyện khác! vội vàng mở tin nhắn điện thoại , lật kiếm trong đống lịch sử. Cuối cùng, tìm một đoạn tin nhắn 3 năm !
Cũng chính là ngày mà hỏi về chiếc nhẫn vàng ở thì nhận một tin nhắn: "Xin chào, ngài Trương Vũ kính mến!
Xin chúc mừng ngài, sơ yếu lý lịch của ngài Công ty đường sắt Trung Quốc chúng xét duyệt thông qua. Chúng những ý niệm nghề nghiệp tiên tiến cùng môi trường việc tuyệt vời, nhất định thể bồi dưỡng ngài trở thành một tàu trưởng ưu tú.
Nặc danh."
Lúc , còn nghĩ thầm ngay đến cửa tàu mở như thế nào còn thì tàu trưởng cái quỷ gì đây?
Từ đó về , cũng chẳng thèm nhớ gì tới nó nữa…
Trong ba năm kế tiếp, mất một thời gian dài để tìm việc nhưng đáng tiếc là đều thành công! Cuối cùng, đành theo ý của xem mắt mấy nhưng cuối cùng cũng thất bại!
Toàn bứt rứt, nghĩ là dứt khoát giải sầu … thế là bèn rủ cùng du lịch.
5.
khó nhọc nuốt từng ngụm nước miếng. Mặc dù cũng đang căng thẳng nhưng chỉ đành thì thào an ủi : "Mẹ đừng lo! Không chuyện gì !"
Tuy thế nhưng vẫn đè c.h.ặ.t t.a.y , còn một tay khác thì luồn xuống lòng bàn tay của bà, lột mạnh chiếc nhẫn vàng nắm chặt trong lòng bàn tay.
Vào giờ phút , bầu khí bên trong toa xe tĩnh mịch. Không ai dám chuyện gì nữa, chỉ riêng một N03 là đang kinh hoảng đến tột độ…
Thời gian chầm chậm trôi qua, rốt cuộc N03 kiềm chế nổi sợ hãi liền đột ngột nhảy dựng lên, chụp lấy tay của một bên cạnh: "Cho xem ! Cậu nhẫn vàng ?"
Người đó giật liền đẩy ông …
Ông bỏ sang tìm khác!
Mẹ càng trở nên sợ hãi hơn, nép sát : "Con trai , …"
"Không đưa!" trầm giọng .
"Vậy… Vậy khi nào cái ông đó sẽ c.h.ế.t ?"
hít sâu một : "Nếu như đưa thì khả năng sẽ c.h.ế.t tiếp theo đấy!"
N03 vẫn còn đang lượt bắt ép xem tay của những hành khách khác, kiểm tra xem bọn họ đeo nhẫn vàng . Có một đàn ông còn suýt đánh với ông .
N03 gần như phát điên!