Muốn Xuống Tàu? Hãy Giữ Mạng Trước Đã - Phần 4 - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-16 12:23:28
Lượt xem: 349

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bắt đầu đếm ngược…”

 

“Bà nội! Đi mau!” kéo bà chạy về phía phòng ngủ phụ.

 

Chúng trốn đó, bà nội cũng chút tay chân luống cuống: “Tiểu Hoa ! Chắc … Chắc là…”

 

“Sẽ !” Nội tâm chấn động kịch liệt nhưng ngữ điệu c.h.é.m đinh chặt sắt.

 

“Tuyệt đối thể nào ! Chúng từng khỏi cửa, đó còn giao tiếp với nhân viên công tác tới diệt virus, thể lây nhiễm ?”

 

mà bên ngoài…”

 

“Nhân viên công tác… Nhân viên công tác…”

 

Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, theo những tiếng đếm ngược bên ngoài nhịn lẩm nhẩm: “Nhân viên công tác… Không đúng!!! Nhân viên công tác là yêu cầu chúng chủ động mở cửa, nếu thì bọn họ sẽ phá cửa xông ?”

 

nhớ rõ ràng rằng nhân viên công tác là mở cửa thẳng , giống như tự chìa khóa nhà chúng !

 

Hay cách khác, bọn họ… là chung một nhóm !

 

Điều nhắc nhở thứ 8 là…

 

[8/ Xin chú ý! Nhân viên công tác chỉ mặc đồng phục bảo hộ màu trắng. Nếu như mặc đồng phục màu trắng tới cửa thì xin tuyệt đối đừng tiếp xúc với đối phương, hãy lập tức đóng cửa! Nếu như đối phương cưỡng ép xâm nhập, xin tuyệt đối đừng do dự, hãy lập tức đánh ch.ết đối phương!]

 

Nhân viên công tác quả thật là mặc đồng phục bảo hộ màu trắng. Chẳng lẽ khác biệt gì ?!

 

Trong lòng hoảng loạn kịch liệt.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Có nguy hiểm !

 

bỗng nhớ tới dòng tin nhắn nặc danh

 

[2/ Nếu nguy hiểm, hãy cạy tấm sàn nhà thứ ba ở phía nam phòng ngủ phụ.]

 

[5/ Phải bảo vệ bà nội! Phải bảo vệ bà nội! Phải bảo vệ bà nội!]

 

vội chạy về phía nam của phòng ngủ phụ, dựa ánh sáng của đèn pin điện thoại để tìm đến tấm sàn nhà thứ ba, dùng d.a.o găm liền cạy mở ngay nó.

 

quả nhiên gì đó!

 

Đây là một cái túi vải màu trắng nho nhỏ, mở nó

 

Bên trong túi vải rõ ràng là một chiếc nhẫn vàng!

 

“Cái …”

 

Nháy mắt, như cảm thấy đầu óc của đủ để động não !

 

19.

 

trong lúc gặp nguy hiểm cạy cái sàn nhà, tìm chiếc nhẫn vàng đây?

 

Nó là do ai đặt ở đó?

 

Người gửi tin nhắn nặc danh cho là ai?

 

Nơi là phòng của chú khi còn sống, thì khả năng giấu chiếc nhẫn vàng lớn nhất chính là chú của , Trương Vũ!

 

mà… mà, chú đường ray t.ự s.át từ 6 năm nha???

 

20.

 

“Á!!!”

 

đột nhiên tiếng hét sợ hãi của bà nội.

 

Bà thò đầu đến bên cạnh thở dài : “Hoá Tiểu Vũ giấu !”

 

“Bà nội ?” thoáng ngơ ngác.

 

Bà nội tự nhiên lấy chiếc nhẫn vàng tay , thuần thục đeo nó tay , còn lật qua lật xem kỹ.

 

Ầm!!!

 

lúc , bên ngoài tiếng vang thật lớn. Cửa nhà phá !

 

Giọng bà nội run rẩy: “Aiz… Đều tại bà tiếc chút thức ăn đó! Chắc là bà lây nhiễm … Tiểu Hoa , con trốn ở trong phòng đừng ngoài. Để bà …”

 

“Không!!!”

 

đột nhiên tiến lên, một tay cầm d.a.o găm và một tay cầm rìu, dùng lưng chống cửa của phòng ngủ phụ, nghiến răng nghiến lợi hét to: “Ai dám đụng tới bà nội thì liều mạng với kẻ đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-4/chuong-6.html.]

 

“Tiểu Hoa …”

 

21.

 

Soạt! Soạt! Soạt!... Bên ngoài tiếng bước chân nhỏ.

 

“Dấu hiệu sinh tồn?”

 

“Hai.”

 

“Dấu vết lây nhiễm?”

 

“... Không!”

 

Tai nhạy cảm rõ ràng ba đang tiến nhà . Giọng của bọn họ càng ngày càng gần, từ phòng khách qua hành lang, qua phòng ngủ chính và phòng đối diện là phòng , cuối cùng dừng bước cánh cửa của phòng ngủ phụ.

 

“Sao thể ?” Giọng đàn ông giật . “Không dấu vết lây nhiễm ?”

 

“Không .” Người trả lời chút chần chừ: “Hay là kiểm tra ? Sẽ nhanh thôi!”

 

Khoảng chừng 10 giây

 

“Dấu vết lây nhiễm… Không!”

 

Khi đến đó, trái tim như vọt khỏi cổ họng mới thể thoáng yên xuống. Giọng đàn ông từ bên ngoài truyền : “Hộ 406, các vị tạm thời an . Vì để đề phòng bất trắc, chúng sẽ tiến hành diệt virus trong nhà các vị một . Xin đừng lo lắng, hãy tiếp tục bảo trì cảnh giác!”

 

và bà nội đều im lặng. Động tác lặp thứ hai cũng vô cùng thuận lợi, chúng tức tốc đeo mặt nạ phòng độc lên.

 

Lại qua hồi lâu, giọng từ bên ngoài vang lên nữa: “Được ! Hẹn gặp các vị.”

 

“Khoan !” nhịn mở miệng: “Còn cửa nhà của chúng thì ?”

 

Bọn họ phá cửa xông nên bây giờ chắc chắn là ổ khóa hư. Trong giai đoạn , việc thể đóng cửa là quá nguy hiểm!

 

Bên ngoài lâm ngắn ngủi trầm mặc, tiếp đó : “Chúng sẽ sắp xếp cho đến đổi ổ khoá mới. hiện giờ là thời kì đặc biệt, lẽ cần một thời gian.”

 

“Khoảng bao lâu?”

 

“Sẽ cố gắng trong vòng 72 tiếng.”

 

“Giỡn cái gì ?!!!” đ.iên m.á.u lên: “3 ngày? Vậy chẳng lúc kết thúc 7 ngày của giai đoạn lây nhiễm thứ nhất ?”

 

“Xin , chúng sẽ cố gắng sắp xếp . Hẹn gặp !”

 

22.

 

và bà nội tiếp tục trốn tránh trong phòng ngủ phụ thêm nửa tiếng nữa. Sau đó, mới dám rón rén bước ngoài.

 

Cửa nhà đóng nhưng ổ khoá thì , tấm ván gỗ do đóng kín cũng rơi xuống đất. nhất thời hết cách cũng chỉ đành nhanh chóng đem tấm ván gỗ lên đóng đinh một nữa để khép kín.

 

Trước tiên, cố gắng kéo cánh cửa khép thật chặt nhưng đáng tiếc là trong tình huống ổ khoá, thật sự chẳng cách nào để nó đóng kín cả, rốt cuộc vẫn là lòi khe hở. thể gì khác hơn ngoài mau chóng đóng đinh lên tấm ván gỗ.

 

Lúc đóng gần hết phía , cần ghế nữa nên bước xuống, đẩy ghế chuẩn đóng luôn phía .

 

“Tiểu Hoa, tới uống miếng nước …” Bà nội đưa cho một ly nước, còn bổ sung thêm một câu: “Lấy ở chỗ nước lọc nhận đó.”

 

“À, .” Trong lòng buông lỏng, uống cạn sạch một trả cái ly cho bà, đồng thời định tiếp tục việc…

 

Bụp!

 

Tay run b.ắ.n lên, cái ly lập tức rơi xuống.

 

Đỏ!!!

 

Là cái màu đỏ rực !!!

 

Bên ngoài khe hở thể đóng kín đó hiện lên chút ánh sáng đỏ. Là một con mắt màu đỏ rực đang xuyên thấu qua khe hở chằm chằm !

 

“Á!!!”

 

nhịn hét to, ngay đến nghĩ cũng kịp nghĩ liền liều mạng giơ tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa để giữ cửa . nào ngờ ổ khoá vốn phá, chốt cửa cũng lung lay, khi kéo một phát liền đổ xuống luôn! Cửa vì lực phản chấn mà dội ngược bên ngoài.

 

thấy ngoài cửa một đang xổm ở nơi đó. Hắn mặc bộ đồ đồng phục bảo hộ màu trắng nối liền bao gồm mũ trùm đầu màu trắng, mặt nạ trắng, găng tay trắng và… giày đỏ!!!

 

Giữa bóng tối âm u, màu đỏ rực trở nên chói mắt như thế! Cùng với ánh mắt của cũng đỏ rực khác gì!

 

Cây búa trong tay do dự chút nào liền đập xuống!

 

Lúc cái búa trùng trùng điệp điệp đập xuống đầu , thấy vẫn xổm ở nơi đó, ngẩng đầu. Nơi tròng mắt hiện lên ánh sáng đỏ rực cứ chằm chằm bên trong cửa nhà , tựa như đang chăm chú thứ gì đó…

 

Loading...