NĂM THÁNG NHƯ DÒNG NƯỚC - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-08-08 14:52:47
Lượt xem: 98
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6.
Y tá Tiểu Chu mở cửa, lo lắng hỏi: "Cô chứ?"
mặt tái mét hỏi: "Nếu thì thể truyền dịch ?"
"KHÔNG ĐƯỢC".
"...Vậy thì vẫn ".
Tư Niên đó xuất hiện mặt nữa, một tuần sống yên .
Đồng Niệm thì đến thăm , tuy chúng mấy câu, sợ chạm nỗi đau của , nhưng chung vẫn hòa thuận.
luôn hy vọng cô thể lén mang cho một ít đồ ăn "rác", nhưng luôn kết thúc bằng việc y tá Tiểu Chu phát hiện và tịch thu.
câm nín.
Tết Nguyên Đán ngày càng gần, y tá Tiểu Chu lén với : "Thời tiết ngày càng lạnh!"
: "Vào ngày bảy, ngày tám tháng chạp âm lịch, sẽ hai ba c.h.ế.t cóng."
hà đếm thời gian, ngoài hóng gió cũng đúng giờ về phòng bệnh, nếu y tá Tiểu Chu mắng.
Khi dùng sức quá mạnh, va một . cảm thấy choáng váng và lùi để xin , "Xin , xin ."
Xoa trán vòng qua để tiến về phía , kéo tay .
"Lâm Thủy Họa!" Mặt Tư Niên xuất hiện mặt , nếu trời quá lạnh lười giơ tay , thật sự tát một cái.
"Làm gì!" hề nao núng, trừng mắt .
Anh trông xa còn tinh tươm như , mặt đầy râu ria, khuôn mặt tiều tụy, vẻ ngoài hốc hác.
"Sao? Chúng ly hôn mới mấy ngày mà kinh doanh phá sản ? Tình nhân nhỏ đá ?"
chế giễu một cách mỉa mai, điều kỳ lạ là phản bác mà chỉ yên tại chỗ chằm chằm .
rùng liếc một cái nhà.
"Tiểu Họa".
giật lùi xa ba mét, "Làm gì!"
Tư Niên lâu lắm gọi như , giọng điệu lạ lẫm khiến hoảng hốt.
Ánh mắt thoáng qua một tia ngượng ngùng, "Sao em với là em bệnh?"
Trong đầu đầy những dấu hỏi: "Chuyện liên quan gì đến ?"
Cả hai chúng đều im lặng.
"Ít nhất chúng cũng tình nghĩa vợ chồng".
lạnh một tiếng : "Đừng đừng, đừng tình nghĩa vợ chồng, đời hối hận nhất là tình cảm với . Chúng cứ theo những gì từ đầu, rời khỏi thành phố C, sống cuộc sống của , đừng phiền !"
hất đầu, bỏ , Tư Niên bỏ mà chỉ theo .
Không do thường xuyên gặp Tư Niên , mất ngủ ban đêm. Nhìn lịch thì hôm nay cũng là y tá Tiểu Chu trực, dứt khoát lắc giá truyền dịch ngoài.
Vừa mở cửa, bóng cuộn tròn ghế dài bên trái giật .
Đi vòng qua mượn ánh trăng mới rõ, là khuôn mặt của Tư Niên.
khách khí đá thức , "Anh gì ở đây?"
Anh mơ màng tỉnh dậy cũng tỏ khó chịu, chỉ hỏi: "Em định gì? Có chỗ nào thoải mái ?"
Cổ họng nghẹn , bực bội : "Anh biến khỏi mắt thì chỗ nào cũng thoải mái".
Anh đưa tay sờ mặt : "Anh , khó khăn lắm mới tìm cô".
"Tìm gì?"
Anh gì, tranh cãi với nữa.
"Mau , nếu sẽ tố cáo chiếm dụng tài nguyên công cộng!"
Để câu đó, hăm hở chạy đến xem phim truyền hình cùng y tá Tiểu Chu.
Trong lúc chờ quảng cáo, y tá Tiểu Chu ghé sát : "Người đó hôm nay cửa phòng cô lâu, chỉ mà ".
đoán là lúc ngủ buổi chiều. đẩy và nghĩ rằng . Ai mà sẽ chứ?
"Đừng để ý đến , một lúc nữa sẽ thôi".
Gia đình ấm áp, công ty ngày càng phát đạt, ở đây chỉ những lời lẽ lạnh nhạt, Tư Niên là luôn suy nghĩ cho bản sẽ ở quá lâu.
"Anh tìm chúng để xin bệnh án của cô..."
bĩu môi gì.
" đưa cho , nhưng những khác thể sẽ đưa, là chồng của cô".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nam-thang-nhu-dong-nuoc/chuong-4.html.]
lập tức sốt ruột, "Đây là hiểu lầm, rõ! Chúng là cũ! Vợ chồng cũ!"
" còn đến tìm là quan tâm là thèm tài sản chia cho nữa".
Y tá Tiểu Chu lập tức cảnh giác, phòng phía , "Anh gì!"
đầu suýt chút nữa dọa đến đau tim, "Anh cái quái gì cứ theo dõi mãi thế!"
Tư Niên mặt tối sầm : "Không vì tiền".
thở dài lên trần nhà, "Không vì tiền, thì còn vì cái gì chứ?"
chỉ thể kéo về phòng bệnh, khoanh chân giường chuyện với .
7.
"Coi như thắng, ?"
"Rốt cuộc gì? Cho bao nhiêu tiền? Anh cần bao nhiêu tiền?"
Tư Niên im lặng đặt tay chăn, đưa tay nắm lấy ống truyền dịch, với , "Ngủ một lát nhé?"
"Anh đừng như ," vẫy tay với , "Thế , trực tiếp hợp đồng chuyển nhượng ký, cút , ?"
Tư Niên nghiến răng trừng mắt , "Lâm Thủy Họa, cái miệng của em sớm muộn gì cũng chọc tức ch íc".
lạnh một tiếng, "Xin , lẽ sẽ chíc ".
Trời đổ dao, Tư Niên đổ lệ.
" còn chíc mà nhanh chóng mèo chuột giả từ bi ?" đưa tay lắc lắc mắt , lòng càng nghẹn .
"Tiểu Họa, hối hận , em đừng dọa ?" Tư Niên mắt đỏ hoe đưa tay móc ngón tay .
Bao nhiêu năm , vẫn cách dỗ dành , là dễ mềm lòng nhất.
Thời học hễ giận, chỉ cần mặt cúi đầu móc ngón tay , hạ giọng : "Tiểu Họa Tiểu Họa, Tiểu Họa Tiểu Họa đừng giận mà, Tiểu Họa nhất, thích Tiểu Họa nhất, đừng giận nữa mà?"
"Cút !" tức giận đến mức đột ngột dậy đá một cái.
ghét nhất giả vờ như 18 tuổi để vui lòng, mỗi khi tha thứ cho khiến cho của năm 18 tuổi đó tổn thương.
càng ghét bản hơn, luôn mềm lòng.
Tư Niên như thể đau lòng lắm mà dậy, "Anh ở ngay ngoài cửa, nếu em... nhớ , thì gọi ?"
"Cút!" Thêm một giây, cũng thể sẽ rơi nước mắt mất.
Sao nhớ chứ? nhớ đến mấy, cũng gặp Tư Niên 18 tuổi nữa .
Tư Niên 28 tuổi, dám nghĩ đến.
Y tá Tiểu Chu sắp về nhà ăn Tết , cô chu đáo dặn dò : "Uống thuốc đều đặn, truyền dịch đầy đủ! Không lén rút kim tiêm, chạy lung tung".
ngoan ngoãn theo cô : "Uống thuốc đều đặn, truyền dịch đầy đủ! Không rút kim tiêm, chạy lung tung".
Y tá Tiểu Chu hài lòng, sấp bàn hỏi cô : "Có thể kê thêm thuốc giảm đau , buổi tối đau quá.”
Y tá Tiểu Chu lắc đầu, ghé sát : "Cô là cứ để đó , để ở với cô, cũng là ăn Tết mà".
bĩu môi , chính vì ở ngoài cửa, nghĩ đến là khó chịu .
Trong lòng đau, thể càng đau hơn.
Ngày ba mươi Tết, Tư Niên còn canh ngoài phòng bệnh của nữa, cũng quan tâm, tự dạo một vòng chạy về phòng xem TV.
Tiếng pháo ngoài trời "lốp bốp" vang lên, bên cửa sổ hóng chút khí vui tươi.
"Cốc cốc."
"Tiểu Họa, chúc mừng năm mới." Tư Niên chớp mắt , khóe miệng mang theo ý , tay ôm chiếc bánh kem, trong đêm tối chỉ ánh nến bánh kem lấp lánh trong mắt .
"Tiểu Họa, ước một điều ." Anh hăm hở đẩy bánh kem về phía .
vịn tay cửa động đậy, vẻ mặt phức tạp , "Tư Niên, thật vô vị".
"phù" một tiếng thổi tắt ngọn nến : "Đêm giao thừa hai năm , một đón Tết cô đơn ở bên , về, 11 giờ đêm , dự án lớn gì đó, sếp đối tác đón năm mới! Anh tăng ca".
"Tăng ca gì chứ? thấy hết , Kiều Tâm cô sợ, cô ở bên cô ".
khoanh tay n.g.ự.c dựa khung cửa : "Đêm , một đón Tết, cảm thấy mùa đông năm đó quá lạnh, năm mới cũng chẳng ý nghĩa gì. Từ ngày đó trở … còn mong đợi năm mới nữa".
Anh quên , thì quên, sớm còn mong đợi năm mới nữa .
cũng… còn năm mới nữa .
Tay Tư Niên run rẩy, như tìm cớ gì đó để che đậy, lười .
" , cô lúc đó mang thai , cùng cô là đúng , hối hận nhất là lúc đó rõ, vẫn còn nghĩ thể hồi tâm chuyển ý, nếu lúc đó tỉnh ngộ, lẽ bây giờ thể ước nguyện năm mới ".
" sống đến một trăm tuổi, thể giúp thực hiện ?"
đóng sập cửa , cửa đập mặt , nếu hỏng mặt thì .