NĂM THÁNG NHƯ DÒNG NƯỚC - Chương 6 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-08-08 14:54:20
Lượt xem: 108
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
10.
Thời gian tỉnh táo còn nhiều nữa, mỗi mở mắt đều thấy một bó hoa hồng phấn đặt ở đầu giường.
còn từ chối Tư Niên phòng bệnh của nữa, chỉ là còn nữa.
Khi y tá Tiểu Chu đến tiêm cho , cô sẽ lén lút lau nước mắt. Trong lòng áy náy, nghĩ, vẫn là với cô bé còn non nớt, thực tập đối mặt với sự chia ly.
nắm tay cô , "Tặng cô một món quà".
"Cái gì?"
"Cô thì sẽ cho cô ".
Cô bé bĩu môi, "Ai chứ, !"
, món quà , đợi ch íc mới thể .
Tư Niên sẽ giúp lau , cũng giãy giụa mà chỉ chằm chằm , "Anh ".
Anh luống cuống đặt tay xuống hỏi : "Vậy em thấy chỗ nào , chỉnh sửa ".
lắc đầu, "Đừng nữa, chỉnh sửa cũng thể một đêm về tuổi mười tám".
, vẫn yêu trai trẻ sạch sẽ, tươi tắn.
Tư Niên gượng , nhẹ nhàng đắp chăn cho .
"Tư Niên, còn thích nữa, vì cũng còn mười tám tuổi nữa ?"
thực sự tò mò, nhưng Tư Niên trả lời, lưng với nức nở thành tiếng, lưng run bần bật, như thể giây tiếp theo sẽ ngất , lâu.
Buổi tối, nắm lấy ống truyền dịch của , vuốt ve má : "Tiểu Họa luôn xinh , xinh nhất".
Kẻ dối trá, yêu khác.
thèm để ý đến nữa, ngủ .
Sau thứ N cầu xin y tá Tiểu Chu cho thêm thuốc giảm đau, thời tiết cuối cùng cũng ấm áp lên một chút.
Sau một trận tuyết lớn.
Đồng Niệm xách trái cây thăm , hỏi cô : "Có thể đưa ngoài dạo , bên ngoài thời tiết vẻ lắm".
Cô quanh, "Tư Niên ?"
: "Đi mua hoa ".
Đồng Niệm , vẫn đắp áo dày cho đẩy ngoài.
Đi ngang qua phòng y tá thấy y tá Tiểu Chu, vẫy tay với cô , nhưng cô cúi đầu rơi nước mắt.
gọi Đồng Niệm lấy cho một chiếc áo khoác khác, còn thì tại chỗ đợi cô .
"Phim còn xem xong mà!" Y tá Tiểu Chu mắt đỏ hoe .
, "300 tập! Đã xem cùng cô 298 tập !"
"Thế còn hai tập nữa!"
Cô đang với , .
"Hai tập còn , cô tự xem , nhất định xem hết đấy nhé".
đang với cô , đến thế giới mới.
đại khái , đây là cái gọi là… hồi quang phản chiếu.
Y tá Tiểu Chu còn gì đó, vẫy tay với cô : "Y tá Tiểu Chu, nhất định vui vẻ nhé".
Cô bé lương thiện như , sống quãng đời còn .
Đồng Niệm đẩy xuống lầu, bảo cô dừng ở một nơi nắng ấm.
Nắng đầu xuân ấm áp, lười biếng hỏi: "Đồng Niệm, cho Tư Niên ở đây ?"
Đồng Niệm khựng , cúi xuống hỏi : "Có uống nước ?"
, "Không , ".
"Từ Vọng sắp kết hôn ".
Lần cô im lặng, "Ừm".
"Cậu nghĩ ?"
Ánh mắt cô xa xăm, giọng như gió thổi đến, " ".
gật đầu, gì nữa.
"A Bảo," đột nhiên lên tiếng, gọi tên mật của cô .
Đồng Niệm cứng đờ cả , mắt đỏ hoe.
"A Bảo, còn nhớ , hồi học, chúng ước nguyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nam-thang-nhu-dong-nuoc/chuong-6-het.html.]
Đồng Niệm kéo khóe miệng suy nghĩ một chút : "Muốn thợ bánh, lúc đó chúng thích ăn đồ ngọt nhất, hy vọng thể những món đồ ngọt ngào nhất để mỗi ăn đều vui vẻ".
Một ước nguyện đơn giản bao.
Đồng Niệm một nuôi lớn, những tương tự luôn thích sưởi ấm cho , chúng cố gắng đến gần .
Tuyết trong đêm lạnh sẽ tan chảy bởi ánh nắng ấm áp, Tư Niên chính là tia sáng rực rỡ nhất trong cuộc đời .
"Tiểu Họa! Tiểu Họa! Tiểu Họa!"
đầu , thấy Tư Niên ôm một bó hoa hồng phấn gọi tên bên cửa sổ, vội vàng, nửa thò ngoài cửa sổ. từ xa nghĩ, như là đủ , chỉ cần một cái , là đủ .
"Chúng về ?" Đồng Niệm động tay đẩy .
đưa tay cản cô , gian : "A Bảo, đây là hình phạt cho việc lén lút cho Tư Niên ".
Chỉ một tiễn .
Nước mắt của Đồng Niệm trào , đưa tay lau nước mắt cho cô .
"A Bảo, xem, điều thấy nhất là cảnh tượng bây giờ".
lén chỉ Tư Niên : "Anh quan tâm , chăm sóc , lo lắng cho , vì tìm thấy nên vã mồ hôi hột".
"Từ đầu tiên gặp Tư Niên cho đến ngày hôm nay, đúng tròn một nửa cuộc đời ". tựa lưng ghế để bản thoải mái hơn một chút.
Một nửa cuộc đời, một thời gian dài bao.
"Tốt , tồi tệ, đều từ mà , tình cảm chân thành nhất, lời cay độc nhất, tình cảm khó buông bỏ nhất".
nhắm mắt , giọng nghẹn ngào : "A Bảo, chúng … vì một đàn ông mà sa ngã chứ?"
Ước mơ ban đầu, ước nguyện đơn giản nhất, niềm vui dễ dàng nhất, quên hết cả chứ?
"A Bảo," đưa tay kéo cổ tay cô , nhỏ giọng : "A Bảo, cũng hy vọng chúng sống trong thế giới cổ tích, nếu gặp khó khăn, sẽ đến cứu chúng ".
" thể , A Bảo, thể …"
Nước mắt rơi xuống lòng bàn tay, b.ắ.n tung tóe, "A Bảo, ai thể cứu chúng ?"
"Chỉ chính chúng , mới thể cứu chính thôi…"
"A Bảo, hy vọng hạnh phúc, vốn dĩ… vốn dĩ nên là hạnh phúc nhất mà!"
Chúng vốn dĩ, nên hạnh phúc.
Môi Đồng Niệm run rẩy, nước mắt ngừng rơi xuống tay , cô liên tục : "Tiểu Họa… đừng … Tiểu Họa… đừng !"
Chúng đều quen lớn, ít khi những lời như , con đường trưởng thành, điều nên nhất, chính là những lời trẻ con.
giữa sinh tử, thứ đều thể tha thứ.
cô , nhưng còn sức để lau .
"A Bảo, hãy những gì ". Dù là gì, hy vọng những gì thực sự , dù là vẫn ở bên Từ Vọng giữ một mối tình kết quả cũng .
"Cậu … hạnh phúc".
Thay mà hạnh phúc.
"Tiểu Họa, Tiểu Họa tỉnh dậy , lời gì với Tư Niên …" Đồng Niệm nức nở bên tai .
Ý thức của bắt đầu mơ hồ, linh hồn như rút cạn, chỉ thể cứng đờ lắc đầu.
Nói gì đây?
Khi yêu đủ lời ngọt ngào, khi yêu đủ lời níu kéo, khi lòng ch íc bao lời lạnh lùng.
còn lời gì để với nữa đây?
Đời của , những gì thể với , sớm hết .
Hóa đến cuối cùng, chúng còn gì để .
"A Bảo," vẫn nhếch khóe miệng với cô .
"Trời nắng ".
Là ngày nắng ấm áp nhất mà yêu thích.
Đường Hoàng Tuyền, cũng sẽ lạnh nữa.
"Tiểu Họa!" Có gào thét chạy về phía , ngước mắt , giống như Tư Niên đang ôm bó hồng phấn.
Anh lảo đảo chạy về phía , như thể dùng hết tất cả sức lực.
Trong mơ hồ, dường như thấy mùa xuân năm đó, một trai mặc đồng phục trắng xanh thở hổn hển chạy đến, trong tay ôm bó hoa dại vội vàng nhặt bên đường.
Anh hổ đỏ mặt, nhưng vẫn thẳng : "Tiểu Họa, em thể… bạn gái ? Anh hứa! Anh nhất định sẽ đối xử với em!"
chỉ , và nhận lấy bó hoa với : "Được thôi, nhé, nuốt lời đấy!"
Tư Niên, … nuốt lời đấy.
Là nuốt lời.
Giọt nước mắt hứa sẽ bao giờ rơi xuống, cuối cùng vẫn chảy dài hốc mắt.
Xuân về đất trời, ngủ vùi tỉnh.