Nàng điên sống sót.
Gã nam nhân lừa nàng, tú bà quả nhiên ép nàng tiếp khách nữa, chỉ sai nàng việc vặt, chạy ngược chạy xuôi.
Về phương pháp, tìm vài đến và điểm mặt chỉ tên nàng điên, nhưng thể hiện thái độ vô cùng ghét bỏ. Thậm chí kẻ còn túm lấy cổ áo tú bà, nghiến răng nghiến lợi : "Ngươi coi bọn là gì? Lấy thứ hàng như thế mà lừa gạt bọn ?" Sau vài loạn, tú bà sợ hãi dám để nàng điên tiếp khách nữa.
"Quân nhân ở quân doanh cũng trở nên kén chọn như ?" Tú bà thầm nghi ngờ trong lòng.
Còn cái việc mà gã nam nhân gọi là giúp đỡ thì cũng đơn giản thôi, đó là mỗi đêm rằm, hãy lén nhét thư của Ngọc nương viên gạch thứ ba của hàng gạch thứ năm ở hậu viện, đến đêm hôm thì giúp chuyển thư về cho Ngọc nương.
Ngọc nương là một cô nương trong thanh lâu. Hắn , và Ngọc nương lén định chung , nên nàng giúp truyền thư, để ai thấy.
Lá thư truyền truyền hơn một năm, xuất hiện tin tức Ngọc nương mất tích. Nàng điên nghĩ, cuối cùng thì cũng mang Ngọc nương . Nàng cảm thấy, kết quả coi như là viên mãn, chê phận kỹ nữ của Ngọc nương, còn Ngọc nương trong lòng cũng vẫn nhớ đến .
ngay lúc nàng điên đang vui mừng vì hai họ một kết cục , nàng rằng tú bà, vì mất cô nương yêu thích nhất trong thanh lâu, bắt đầu nảy ý đồ với nàng.
Một cô gái còn trinh, trong thanh lâu xưa nay luôn là của hiếm. Vật hiếm thì quý. Tú bà nhớ chuyện đây khách nhân vì dung mạo của nàng điên mà nổi trận lôi đình, vẫn còn run sợ, nhưng chuyện đó dù cũng là của một năm . Nàng điên bây giờ lớn hơn, ngũ quan càng thêm đoan chính, vết sẹo trán cũng mờ nhiều, nghĩ là son phấn cũng thể che .
Vì , trong lúc nàng điên hề , đêm đầu tiên của nàng đem bán đấu giá. Tú bà cho nàng uống thuốc, xiêm y, thoa son phấn, đưa căn phòng ở tầng ba. Khi nàng điên tỉnh , nàng đang giường, ăn mặc giống hệt những tỷ tỷ .
Đã kinh nghiệm ép tiếp khách đó, nàng điên , e là ...
Cánh cửa đẩy , một gã đàn ông lớn tuổi đeo vàng đeo bạc, với khuôn mặt nở nụ bước .
Nàng điên căng thẳng , từ từ lùi .
"Lại đây, tiểu mỹ nhân."
Nhìn khuôn mặt dâm đãng của lão già, nàng điên cắn răng, trèo lên cửa sổ.
Nàng : "Ngươi đừng đây, ngươi mà đây nữa, sẽ nhảy xuống đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nang-dien-o-thanh-lau/chuong-2.html.]
Nàng sẽ để ý đến sống c.h.ế.t của nàng. Nàng chỉ vùng vẫy một chút, con cá vứt xuống đất còn quẫy hai cái cơ mà. Nàng sẽ nhảy, nàng quý trọng mạng sống .
Hắn thích thú nàng điên.
Nàng điên đành chấp nhận phận.
trong lúc buồn bã pha lẫn bất lực, cẩn thận, nàng điên vững nên ngã xuống.
Nàng điên cứ ngỡ c.h.ế.t chắc .
, ngoài việc trong lúc rơi xuống, lưng nàng va thứ gì đó khiến thắt lưng đau nhói, thì nàng vẫn còn sống. Nàng nghĩ lẽ sắp c.h.ế.t nên mới xuất hiện ảo giác – nàng thấy một tiếng kêu đau, nhưng của nàng, mà là của một nam tử.
Nàng điên nhắm chặt mắt, cau mày, cắn chặt răng, ngũ quan méo xệch. cuối cùng, trong tiếng ngây ngô của một đại thúc, nàng hé một khe mắt.
Đập mắt nàng là khuôn mặt đầy râu ria của đại thúc, đó nàng phát hiện đang đại thúc bế ngang trong vòng tay.
Nàng điên vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của đại thúc, tự kiểm tra bản một cách tỉ mỉ, xác nhận xác nhận rằng thực sự vẫn còn sống, ôm lấy eo, mừng rỡ nhảy tưng tưng.
Đang lúc suy ngẫm, cửa sổ tầng hai mở , một nam tử cửa sổ, sắc mặt tệ, giận dữ gầm lên với ở lầu: "Ai đó? Đưa lên đây!"
Đại thúc đáp lời, túm lấy cổ áo của nàng điên, nhấc bổng nàng trong thanh lâu. Hắn : "Cô nương yên tâm, tướng quân là , sẽ gì cô ."
Nàng điên chẳng hiểu gì cả, nàng gì mà khiến vị tướng quân tầng hai tức giận đến , cũng hiểu vì đại thúc vui vẻ đến thế.
Khi nàng đưa phòng, nàng thấy tướng quân giận dữ, run rẩy với bàn tay bóp đến tím bầm, chảy máu...
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Rồi khi thấy mảnh tre nhỏ vốn dùng để chống cửa sổ gãy rời, nàng điên chợt hiểu ... Tiếng kêu kinh hãi mà nàng thấy, là vì khi nàng rơi xuống va cửa sổ đang mở, gãy thanh tre, cửa sổ đè lên tay của .
Kỳ Cẩn cũng bực bội. Hắn gây tội gì mà một binh trưởng như tên Đại Trần !
Khi giao chiến, kẻ địch đánh lén, trúng một mũi tên lưng, cánh tay c.h.é.m một nhát, đó sốt cao, lúc sốt đến bất tỉnh nhân sự, Đại Trần mà nhầm " Thanh Thành" thành " thanh lâu". Sau đó, Đại Trần vung tay, dẫn theo mấy tên binh, khiêng tướng quân đến thanh lâu. Thế là trong quân doanh liền tin đồn rằng Kỳ tướng quân dũng mãnh vô song, dù trọng thương, sốt cao tỉnh, vẫn đến thanh lâu tìm cô nương.