Ngày Tôi Ngừng Tin Lời Dỗ Dành - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-09-25 05:10:18
Lượt xem: 285
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
9
Trong lòng bất giác hoảng loạn: "Sao ở đây?"
An Thân Dục từ từ bước , sắc mặt vô cùng u ám.
Nhìn như , bỗng chút hoảng hốt.
Từng thời, hai nhà chúng cửa đối cửa, thiết gì bằng, thường xuyên qua thăm hỏi , cũng vô theo bóng bước đến gần như thế .
bây giờ, cảm thấy thật xa lạ.
Anh trong bộ quần áo sang trọng, ăn mặc thời thượng thật xa lạ, với vẻ mặt u ám thật xa lạ, một cách thờ ơ, ha, cái thì xa lạ nữa .
"Cô hỏi ở đây gì? cô nhà họ Ninh đuổi ngoài, tìm cô khắp nơi, mua vé tự lái xe về cái nơi rách nát tìm cô, chỉ sợ cô xảy chuyện."
An Thân Dục một tay véo mặt , về phía Phù Trạch đang nhíu mày: "Kết quả là cô ở bên cạnh ? Ninh Lịch, cô quên phận của , và cả phận của ."
"Hắn cướp vị trí của mười mấy năm, cô quên ? Cô phản bội ?! Ngay cả Ninh Dao cũng đổi để lấy lòng!"
"Cậu buông cô ."
Phù Trạch bước lên nắm lấy cổ tay An Thân Dục, lạnh lùng ngăn cản: "Chúng ngoài chuyện."
Vẻ mặt An Thân Dục vài phần méo mó, ngay lúc hai sắp đánh , chớp mắt, nước mắt lăn dài: "Anh đến đây để sỉ nhục em vì Ninh Dao ?"
Hành động của An Thân Dục dừng .
thèm Phù Trạch, tiếp tục bình tĩnh rơi lệ: "Anh sắp kết hôn với Ninh Dao , nên cảm thấy sự tồn tại của em chướng mắt ?"
cần trả lời câu hỏi của An Thân Dục, vì dù gì cũng sẽ tin.
chỉ hỏi một cách thẳng thắn những câu hỏi mà lẽ hỏi từ lâu nhưng dám.
"Em , là thiếu gia thật, là thiếu gia giả, nhưng nghĩ rằng ở nhà họ Ninh em cũng đối xử như ? Thân Dục, rõ ràng em mới là bỏ rơi, nên về đây cũng hợp lý ."
, giọng nhẹ, gần như vỡ vụn: "Em dám đối đầu với Ninh Dao nữa , bữa tiệc tối hôm đó chỉ vì em , gọi điện cho em, nhà họ Ninh em thế nào ?"
An Thân Dục bất giác buông tay, vì nước mắt của rơi xuống tay , nóng hổi: "Ninh Lịch..."
"Họ em là con điếm, là đồ tiện nhân, là đồ bỏ , Thân Dục, và em cùng lớn lên, em là như ?"
cố chấp .
Mặc dù ghê tởm đến mức nôn, mặc dù trong lòng lạnh.
Vẻ mặt An Thân Dục dịu , lau mạnh những giọt nước mắt của : "Đương nhiên em ! Hơn nữa bao giờ sẽ kết hôn với Ninh Dao! Anh đến để sỉ nhục em, chỉ lo lắng thôi, em biến mất một lời, lo lắng."
buồn: "Cảm ơn , cho em , đời vẫn còn một quan tâm đến em."
(Văn bản chống chép của bot Tiểu Hổ, tìm robot sách chọn Tiểu Hổ, định đáng tin cậy, dẫm bẫy!)
"Chỉ là Thân Dục, Ninh Dao , em và các còn cùng một thế giới nữa , em cô nhắm nữa, xin đừng đến nữa."
"Lời của nó thì là cái thá gì!"
An Thân Dục tức giận , thấy vẫn , bực bội lấy điện thoại gọi. Bên nhanh chóng bắt máy, vang lên giọng vui vẻ, nũng nịu của Ninh Dao: "Anh Thân Dục, tìm em..."
"Cô gì với Ninh Lịch!"
An Thân Dục khách khí ngắt lời cô .
Ninh Dao sững : "Cái... cái gì? Em thể gì với chị chứ, chị tìm ? Anh Thân Dục, đừng chị bậy."
"Chị vì chuyện thi đại học mà giận , trong lúc tức giận đòi cắt đứt quan hệ với gia đình, ốm luôn, chị ..."
cúi đầu Ninh Dao vu khống, hốc mắt đẫm lệ, khóe miệng nở nụ lạnh.
Liếc mắt một cái, bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của Phù Trạch.
cứng một chút, thờ ơ nhếch mép với .
Bây giờ gì cả, chỉ chính , thể lợi dụng thứ. Nước mắt? Cảm xúc? Những thứ đáng tiền , đều thể cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ngay-toi-ngung-tin-loi-do-danh/chuong-4.html.]
Nhân lúc thái độ của An Thân Dục đối với đang ấm , cố gắng những việc lợi cho nhất.
An Thân Dục thiếu kiên nhẫn ngắt lời Ninh Dao: "Cô sẽ những chuyện như ."
Nụ lạnh môi càng đậm hơn.
Người bạn thanh mai trúc mã của là hiểu rõ nhất đời dựa dẫm đến mức nào, hiểu rõ nhất khao khát ấm gia đình đến mức nào.
Vì , tuyệt đối sẽ tin những lời Ninh Dao .
Ninh Dao ở đầu dây bên tủi nức nở: "Anh Thân Dục, hiểu lầm em , những gì em đều là thật mà huhu..."
An Thân Dục trực tiếp cúp điện thoại của cô .
Tiếng của Ninh Dao chói tai õng ẹo, khiến phiền lòng.
Quay sang đang yên tĩnh, dịu dàng, tâm trạng của An Thân Dục dần định , kéo ngoài.
Thậm chí còn quên cả việc đe dọa Phù Trạch.
An Thân Dục đưa về thành phố A, lấy cớ ở với bà đến khi khai giảng.
Anh còn kiên trì nữa, chỉ ôm , giọng trầm thấp dặn dò: "Mỗi ngày đều liên lạc với ."
"Còn nữa, tránh xa Phù Trạch ."
nhẹ nhàng đồng ý. khi , gõ cửa phòng bên cạnh: "Chúng cùng ôn bài ."
10
Thành tích của Phù Trạch hơn , từ nhỏ hưởng nền giáo dục tinh hoa.
"Cô Đại học A ?" Anh hỏi.
lắc đầu: " chỉ cố gắng hết sức, chuyên ngành phù hợp nhất và dễ kiếm việc nhất."
Cuộc đời còn chỗ cho sai lầm, ai chống lưng cho .
khao khát ở vị trí cao, nhưng vô cùng hy vọng con đường chân sẽ thật vững chắc.
Phù Trạch hiểu : "An Thân Dục đến phiền cô ?"
nhạt: "Đợi đến khi khai giảng, sẽ quên thôi."
Thế là, và Phù Trạch trao đổi thông tin liên lạc, hẹn giờ liên lạc mỗi ngày.
Đợi đến ngày khai giảng của lớp chuyên, đến thăm bà cuối, đó trở về thành phố A.
An Thân Dục đến đón : "Cho địa chỉ nhà mới, ở lớp chuyên ôn tập cho nhé."
trả lời, mà nhón chân lưng .
"Tìm ai thế?"
Anh giữ vai , buồn hỏi.
"... Ninh Dao cùng ?"
nhẹ giọng hỏi.
An Thân Dục "chậc" một tiếng: "Rốt cuộc em tránh xa cô ? Không gặp mặt cứ hỏi mãi."
"Bởi vì từ khi trở về thành phố A, cô thường xuyên cướp mất ."
đáng thương tỏ yếu đuối.
"Em chỉ sợ thôi, trong thời gian em ôn thi các vẫn ở thành phố A, cô sẽ tiếp tục chiếm lấy ."
An Thân Dục ôm lên xe: "Anh , em cứ yên tâm ôn thi , cần quan tâm đến những chuyện khác."
cúi đầu cảm ơn, ánh mắt lạnh lùng.
An Thân Dục đưa đến nhà mới, nhíu mày hài lòng: "Anh cho em mười vạn mà em chỉ thuê cái khu chung cư nhỏ thôi ? Đổi ."