Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG RỜI RẠC CỦA VỢ YÊU, CHỒNG TÔI TỰ MÌNH EMO... LUÔN RỒI - CHƯƠNG 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-03 01:40:57
Lượt xem: 169

Trong buổi tiệc sinh nhật bạn thân.

Tôi chơi trò “Thật hay thách” và thua.

Theo yêu cầu của mọi người, tôi đăng một dòng trạng thái lên WeChat:

"Vừa tiễn cậu trai trẻ sáu múi xong, ngồi trong xe châm điếu thuốc, trong đầu toàn hình bóng ánh trăng sáng. Vừa mở điện thoại ra thì thấy ông chồng 'mặt mốc' ở nhà nhắn tin hỏi “Sao còn chưa về”. Hầy, chán! Giục nữa là ly hôn luôn cho biết mặt."

Viết xong, tôi không hề do dự mà bấm "enter" ngay.

Con bạn thân nháy mắt cười hì hì, khoác vai tôi bảo:

"Bà chị ơi, bà không chặn luật sư Ôn nhà bà đi à? Coi chừng anh ấy thấy được lại ghen lồng lộn lên đó, tối về liệu hồn nha."

Tôi lắc đầu theo phản xạ: "Anh ấy sẽ không thế đâu."

Con bạn thân trợn mắt, vỗ vai tôi cái "bốp":

"Không ngờ nha, Hứa Oanh Oanh, cái tên Ôn Việt khô khan cứng nhắc, lại còn cổ hủ như ông già đó, ai dè cũng bị bà 'thu phục' dễ như bỡn ấy!"

Tôi bị nó hỏi cho đơ người, ngơ ngác mấy giây, tôi vươn tay xoay chai rượu trên bàn.

"Hôm nay sinh nhật bà mà, lôi tôi vào làm gì? Mau chơi tiếp đi."

Bị tôi hối thúc, cả đám lại hăng hái chơi tiếp.

Ai cũng chẳng để ý đến mấy câu bạn thân vừa nói, trừ tôi.

Tôi lẳng lặng nhìn chai rượu đang xoay mòng mòng.

Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi lại click vào khung chat với Ôn Việt.

Dòng thông báo mới nhất hiện lên: “Đối phương đã thu hồi một tin nhắn."

Thời gian là hai phút sau khi tôi đăng cái story kia.

Ôn Việt nhắn cho tôi tận hai tin, xong lại thu hồi hết.

Tôi nhíu mày, gõ dấu chấm hỏi gửi qua.

Ôn Việt "seen" xong lập tức trả lời.

"Không… không có gì đâu, anh trượt tay thôi, anh không có ý giục em về đâu, thật đó."

"Anh chỉ là định nhắn là, nhà hàng em thích ăn nay có ship rồi đó. Nay em tiêu hao nhiều calo rồi, anh đặt cho em một phần bồi bổ nha?"

Anh ấy ngập ngừng một chút rồi bồi thêm câu nữa.

"... Anh đặt phần cho hai người."

Tôi nhìn điện thoại đang rung liên hồi, vừa chơi game vừa nhắn lại.

"Thôi không cần đâu. Bây giờ miệng đang cay tê hết cả lưỡi rồi, ăn gì cũng khó."

Thế là Ôn Việt im lặng luôn.

Mười một giờ đêm, tiệc tàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nghe-duoc-tieng-long-roi-rac-cua-vo-yeu-chong-toi-tu-minh-emo-luon-roi/chuong-1.html.]

Con bạn thân hào phóng gọi thằng em họ sinh viên của nó đến lái xe hộ tôi.

Hơi men xông lên, đầu óc tôi choáng váng, bất giác nhớ lại những chuyện đã qua trong cuộc hôn nhân này.

Tôi và Ôn Việt cưới nhau là do gia đình sắp đặt.

Hồi đó bố mẹ tôi muốn tôi chọn một trong hai anh em con chú con bác nhà họ Tịch để kết hôn.

Một người là anh trai hơn tôi năm tuổi, Ôn Việt, tính tình trầm ổn kín đáo.

Một người là em trai bằng tuổi tôi, Ôn Triết, hoạt bát cởi mở.

Ban đầu tôi chọn Ôn Triết, vì tính cách của hai đứa khá hợp, lại có nhiều chuyện để nói.

Ai ngờ đâu ngay ngày đính hôn, Ôn Triết lại ngủ quên vì tối hôm trước đi "quẩy" với bạn bè.

Đến nơi thì xe lại bị c.h.ế.t máy.

Đến được địa điểm thì lại mở nhầm hộp lễ phục, bên trong lại là bộ đồ ngủ Crayon Shin-chan.

Nguyên cái màn đó làm tôi "tẽn tò" trước mặt bao nhiêu người.

Tức giận, tôi túm lấy Ôn Việt đang đứng bên cạnh, diện một bộ vest như công xòe đuôi, nhìn cực kỳ hợp với vai chú rể.

Xong tôi hôn "chụt" một cái lên môi anh ấy, nếm được vị bạc hà nhè nhẹ.

Đến giờ tôi vẫn không quên được cái vẻ mặt của Ôn Việt lúc đó, vừa ngớ người, vừa tức giận, lại còn kinh ngạc, cứ như trai nhà lành bị cưỡng đoạt mà không làm gì được ấy.

Trước bao nhiêu con mắt đổ dồn vào, anh ấy mím môi, run rẩy giơ tay chỉ vào tôi, lắp bắp từng chữ:

"Tôi là trai ngoan nhà lành, chưa trải sự đời gì hết nha..."

Tôi: ...

Thế là tôi với Ôn Việt nên duyên vợ chồng một cách dở khóc dở cười.

Hai năm chung sống.

Tôi thấy Ôn Việt có thái độ rất khác về cuộc hôn nhân này, không hề giống với cái vẻ nghiêm túc bên ngoài của anh ấy.

Anh ấy chiều tôi hết mực, tôi đi đâu, với ai, mấy giờ về nhà anh ấy cũng kệ.

Có hôm tôi "quẩy" đến tận hai giờ sáng mới về, thì cũng chỉ thấy đèn phòng khách còn sáng, bát canh giải rượu trên bàn bốc hơi nghi ngút, với một câu nói nhẹ hều:

"Mai còn đi làm, ngủ sớm đi em."

Thì đúng là ban đầu tôi với anh ấy kết hôn là do gia đình sắp đặt.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Nhưng mà Ôn Việt vừa cao ráo, đẹp trai, lại còn giỏi giang, chu đáo, làm gì cũng đáng tin, lại còn nhiều tiền nữa chứ.

Tôi quen có Ôn Việt bên cạnh rồi, quen cả "size" của anh ấy nữa, thậm chí chỉ cần anh ấy vô tình chạm vào thôi là tôi lại "rụng trứng" rồi.

Nhưng cứ nghĩ đến mấy lời con bạn thân phân tích về tính cách của anh ấy, rồi cả cái thái độ hờ hững của anh ấy đối với tôi nữa, tôi lại thấy buồn xoắn cả ruột.

Hình như Ôn Việt chỉ coi mối quan hệ này là một cuộc liên hôn thôi.

Anh ấy chỉ làm tròn trách nhiệm với nghĩa vụ của người chồng thôi chứ chẳng có chút tình cảm "mờ ám" nào với tôi cả.

Loading...