Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nghe nói trời sắp mưa - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-06-23 13:25:11
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi đến bệnh viện, đi thẳng đến phòng của Văn Tuấn.

May mà thương không nặng lắm, tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Nghe nói hai người đánh nhau phải nhập viện, em hoảng cả lên, còn tưởng là…"

Văn Tuấn xoa đầu tôi như an ủi.

"Còn tưởng như trong phim, bị đánh đến vỡ nội tạng à?"

"Phải đó, nghĩ mà sợ thật."

"Yên tâm đi, tụi anh đâu còn là con nít, biết chừng mực mà."

Tôi bĩu môi: "Tính cách của Lữ Ương Nhiên thì không khác con nít là mấy đâu."

Văn Tuấn hỏi: "Em có qua thăm cậu ta chưa?"

"Chưa."

"Người đầu tiên đến tìm anh là em à?"

"Ừ."

Anh cười rất chân thành: "Tốt quá, lần này rốt cuộc anh cũng không lỡ mất rồi."

"Gì cơ?"

Văn Tuấn khẽ ho mấy tiếng: "Nghe Vũ đại nhân, bài này anh không biết làm, em dạy anh với?"

Tôi lập tức trợn tròn mắt.

"Khoan đã! Anh là—"

"Là anh." Đôi mắt anh ánh lên ý cười.

Một vài mảnh ký ức vụn vặt chợt lóe lên.

Trước khi quen biết Lữ Ương Nhiên, tôi từng đăng ký tài khoản trên một diễn đàn kiến thức.

ID là "Nghe Vũ".

Ảnh đại diện là chú chó mà ba mẹ tôi nuôi.

Trà Đá Dịch Quán

Một ngày nọ, tôi thấy một bài đăng.

Chủ bài, có nickname là "Triêu Văn Đạo", đăng một đề toán cao cấp và nói rằng giải không được.

Đây đúng là sở trường của tôi.

Tôi hí hoáy ghi lời giải ra giấy, chụp ảnh lại và gửi lên.

Người có nick "Triêu Văn Đạo" đó lập tức theo dõi tôi, còn hay nhắn tin.

Có lúc hỏi bài, có lúc chỉ chia sẻ sách anh đọc.

Về sau, bận rộn học hành, tôi không vào diễn đàn nữa.

Từ đó, tôi cũng cắt liên lạc với người bạn online đó.

Rồi tôi quen biết Lữ Ương Nhiên qua game.

Cũng quen cả Văn Tuấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nghe-noi-troi-sap-mua/chuong-21.html.]

……

"Anh là 'Triêu Văn Đạo' đó hả?" tôi hỏi.

"Ừ. Nói đúng ra thì, anh là người quen biết em trước cả Lữ Ương Nhiên."

"Vậy sao anh không nói sớm?"

"Lúc Lữ Ương Nhiên giới thiệu em với tụi anh, em đã là bạn gái của cậu ta rồi mà."

Từ góc nhìn của Văn Tuấn, ký ức này hoàn toàn khác.

Từ thời kỳ diễn đàn, anh đã xem tôi như thần tượng, muốn gặp tôi ngoài đời.

Anh biết tôi học trường nào,

nhưng không biết tên thật hay ngành học.

Khi anh lấy hết dũng khí để hẹn gặp tôi, tôi lại không còn đăng nhập nữa.

Chuyện đó làm anh buồn mất một thời gian dài.

Bốn tháng sau, Lữ Ương Nhiên kéo theo một cô gái có ID là "Nghe Vũ" chơi game cùng.

Anh vừa thấy tên và ảnh đại diện là khựng lại.

Lữ Ương Nhiên còn bảo: "Nghe Vũ là bạn gái tao, tụi tao mới yêu nhau."

Văn Tuấn ban đầu chỉ nghi ngờ.

Trùng hợp vậy sao? Cùng ID, cùng ảnh đại diện?

Sau đó, tôi vô tình nói ra tên trường học của mình, khiến nghi ngờ của anh càng sâu.

Để xác nhận phỏng đoán,

anh từng đưa một đề toán cao cấp ra kênh chat công khai.

Lữ Ương Nhiên còn càu nhàu: "Chơi game mà cũng bị tra tấn toán cao cấp, anh Văn, anh g.i.ế.c em luôn đi cho rồi."

Tôi thì gửi lời giải lên không do dự.

Lúc ấy, Văn Tuấn mới hoàn toàn chắc chắn tôi là người anh từng biết.

Nhưng—đã quá muộn.

Anh chỉ có thể nhìn tôi và Lữ Ương Nhiên yêu nhau.

Không nói gì.

Cũng không thể nói.

Anh chờ rất lâu, cuối cùng cũng có cơ hội.

Lữ Ương Nhiên nói cậu ta không muốn gặp mặt.

Hôm đó, Văn Tuấn bật micro.

Sau khi nghe hết câu chuyện của anh, tôi chợt ngộ ra.

"Thì ra anh là kiểu… trí tuệ hấp dẫn à?"

---

Loading...