Tôi đang định ngăn cản thì Lục Lăng : "Hôm nay là ngày vui, để cũng , nhiều ở đây, sợ gây chuyện."
Dù đây cũng là tiệc của , cũng tiện gì.
Chu Duật đến một .
Vốn tưởng rằng nó sẽ ăn mặc luộm thuộm, nhưng ngờ ăn mặc chỉnh tề, như thể thực sự đến dự tiệc.
Vừa bước , ánh mắt nó dừng Tôn Tư Duệ, thể rời trong một lúc lâu.
"Mẹ, Tư Duệ." Chu Duật mỉm bước đến, Tư Duệ âu yếm, "Không ngờ Tư Duệ xinh đến , đây là của , hôm nay đến đây để xin Tư Duệ..."
Tôn Tư Duệ vẻ mặt lạnh nhạt : "Không cần."
Chu Du lộ vẻ mặt buồn bã : “Tư Duệ, em vẫn còn trách , nhưng lúc đó hiểu chuyện, giờ sai , vì chúng từ nhỏ cùng lớn lên, em cho thêm một cơ hội .”
Đừng là Tư Duệ, ngay cả cũng thể nhịn mà nôn. Cái bộ mặt , y hệt cha của nó .
“Chu Duật, nếu chỉ đến để xin thì cần thiết.”
Tư Duệ cũng coi như nể mặt nó, nhẹ nhàng.
Chu Duật nghĩ tới mà lộ vẻ mừng rỡ : “Anh Tư Duệ em vẫn còn tình cảm với , em yên tâm, nhất định sẽ đối với em.”
Cô Tôn, là bạn trai của cô ?"
Một thiếu gia nãy hỏi điện thoại Tư Duệ đến. Vẻ ngoài và gia thế của đàn ông đều hơn hẳn Chu Duật, nếu so sánh thì Chu Duật tỏ kém cỏi hơn nhiều.
Chu Duật mặt lộ vẻ tức giận : "Tôi là vị hôn phu của cô , là ai?"
Người đàn ông ngẩn một chút: " Lục tổng cô Tôn hiện tại đang độc mà."
"Tôi đúng là đang độc ." Tư Duệ tiếp lời , mặt biểu cảm Chu Duật, "Hôn ước năm xưa là do đề nghị hủy bỏ, lẽ nào quên ?"
Chu Duật thẹn đến đỏ bừng mặt, gào lên: "Lúc đó chỉ nhất thời hồ đồ mà thôi. Tư Duệ, bây giờ hối hận , chúng là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu nặng, em cho thêm một cơ hội !"
Tư Duệ lạnh lùng, con bé trông vài phần khí thế của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nghich-tu/chuong-13.html.]
"Chu Duật, lúc em đồng ý đính hôn với là vì em ở bên dì Lâm, nhưng bây giờ cũng cần thiết nữa , dì Lâm đuổi , em đối với , cũng còn chút tình cảm nào."
"Không, Tư Duệ, em nhất định đang dối, em rõ ràng là thích mà!"
Chu Duật khó tin, thậm chí còn gào thét trong hoảng loạn.
Lúc , cửa ầm ĩ vang lên tiếng một phụ nữ xông .
Cô tóc tai rối bời, trang điểm đậm, cô là Lý Mộng Mộng.
"Chu Duật, ngay đến đây mà!" Lý Mộng Mộng hung tợn lướt qua tất cả chúng , "Hừ, , thấy Tôn Tư Duẹ bây giờ tiền xinh , còn là cô gái con nuôi nữa nên hối hận ?!"
Mọi xung quanh bắt đầu thầm thì, những ánh mắt thiện cảm hướng về phía Chu Duật.
Mặt đỏ bừng lên, cô : "Cô đến đây làm gì? Tôi chia tay với cô ?"
"Chia tay? Anh trai quá!”
Lý Mộng Mộng nhổ nước bọt, sờ bụng : Tôi mang thai con của , trừ khi đưa hai mươi vạn, nếu đừng hòng thoát khỏi !"
"Tôi nợ ba trăm vạn , lấy hai mươi vạn cho cô?!"
Chu Duật nhảy dựng lên, tức giận mắng to.
Lý Mộng Mộng đập vỡ cái bình tan tành, điên cuồng : "Việc liên quan đến "
Chu Duật gào , ánh mắt đột nhiên chuyển hướng sang , van xin: "Mẹ ơi, con là con trai duy nhất của mà, con thực sự sai , đưa tiền cho con, con sẽ bỏ con đàn bà , con sẽ lời chuyện, bảo con cưới ai con sẽ cưới đó!"
Cái bộ dạng sa sút của nó thật là khiến phát tởm.
Tôi nhíu mày ghê tởm, lùi hai bước : "Chu Duật, tất cả đều là do tự chuốc lấy."
"Con sai , con thực sự sai , con thể rời xa , rời xa nhà họ Lâm, van xin đưa tiền cho con."