Ngón tay thon dài xoay chiếc nhẫn ngọc: "Cô tin rằng phu nhân là thông minh."
Giờ thì chỉ ước quá khứ!
Sao chùa Pháp Hoa linh nghiệm thế chứ!
Một lúc cho ba nam nhân thế , chẳng nhiều quá !
Chủ yếu là ai cũng tranh giành, rối bời.
Mà còn một trong đó, hình như đang tính xử nữa kìa!
Giờ cố giữ bình tĩnh .
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn cách —— giả vờ ngất xỉu!
Tướng quân lập tức bế ngực, sải bước rời khỏi đại sảnh.
36
Cuối cùng, trở về tiểu viện từng chung sống với .
Chuyện là thế nào đây?
Ta tưởng tướng quân về, thì cứ mà sống, vợ chồng đoàn viên, chuyện nên thì cũng .
Nhớ tới chuyện đêm qua ~
Đỏ mặt ~
Không ngờ thám hoa cũng trở .
Ta là nữ nhân truyền thống, bảo thủ.
Không thể cùng lúc hai phu quân.
Có điều, nếu cả hai đều tình nguyện, thì luân phiên một đêm một chăng?
Dù thì, thật sự khó mà chịu nổi…
Loại chuyện , chẳng tới lượt ?
37
Trong phòng chẳng ai, đại phu bảo chịu kích thích quá độ, cần yên tĩnh nghỉ ngơi.
Quả thật, giờ cũng cần tĩnh lặng.
Ta còn hai đứa con.
Nếu buộc chọn một , e rằng sẽ một đứa con xa .
Nghĩ lời tướng quân .
Hắn quả là rộng lượng, tính chiếm hữu mạnh.
Quả nhiên là từng cầm quân, suy xét chuyện đều diện.
Ta bắt đầu buông xuôi, nghĩ thôi thì cứ ở cùng tướng quân, còn thám hoa lang thì mang theo Mộc Đản ở phủ, hai con vẫn chung sống một mái nhà.
Huống hồ ăn uống, chỗ ở đều là của phủ tướng quân, thám hoa nghèo rớt, chi bằng cứ dựa phủ luôn cho xong.
Ta còn đang mải mê suy nghĩ, bỗng lưng vang lên một giọng lạnh như băng:
"Sao? Bắt đầu cân đo đong đếm chọn trái chọn ?"
38
Ta giật nảy , vội vàng đầu .
Chỉ thấy Thái tử đang chằm chằm .
Lúc cũng từng như thế, khi còn chê , cho rằng chỉ giỏi vẻ.
Lúc nghĩ, chắc là công tử nhà quyền quý nào thôi.
Mà kinh thành thì thiếu gì thế gia vọng tộc, nhà cũng kém ai.
Nên chẳng để bụng.
Giờ thì cảm thấy áp lực thật kinh khủng.
Hồng Trần Vô Định
Phản ứng đầu tiên của là quỳ lạy, mà là— đầu bỏ chạy!
Trời ơi, dám nhục như thế, chắc hận lắm, chắc chắn sẽ tìm cách trả thù!
39
Kết quả, chạy nổi ba bước thì vòng tay ôm ngang lưng kéo .
Ta cảm giác như mãng xà siết chặt.
Hơi thở ấm nóng của phả bên tai: "Phu nhân, nàng chạy gì ? Hửm?"
Rồi giữ chặt lấy .
Lúc đầu óc tỉnh táo hẳn.
Dục vọng gì cũng tiêu tan!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoai-that-ta-nuoi-lai-la-thai-tu-duong-trieu-phai-lam-sao-day/chuong-4.html.]
Ta còn nhớ đây là phòng ngủ của tướng quân.
Dù đói khát cũng thể phản bội như thế !
Ta liền vùng vẫy: "Buông ! Buông !"
Hắn càng lấn tới: "Phu nhân thích thế ?"
Thân thể bắt đầu mất khống chế...
Hắn nhạt: "Thân thể của phu nhân thành thật hơn cái miệng nhiều."
Ta thở dốc: "Đừng, đừng… cầu xin ngài…"
"Ngày đó Cô cũng từng cầu xin phu nhân, phu nhân đáp ?"
Khi còn hì hì bảo: "Chốc nữa ngài sẽ sống , c.h.ế.t cũng chẳng xong!"
"Giờ thì Cô cũng trả nguyên vẹn cho phu nhân."
Hắn khôi phục bộ võ nghệ và khí lực, đối thủ.
40
"Ở trong phòng của thần tử, cướp thê tử của , ngài còn liêm sỉ là gì , ngài còn hổ ?!”
"Như mới càng kích thích chứ. Cô thấy phu nhân cũng hào hứng mà."
Dĩ nhiên, chẳng đời nào chịu thừa nhận…
Cuối cùng, chuyện đảo ngược.
Trước là hành hạ đến mệt mỏi, xong chuyện vật giường, như thể dày vò cả trăm .
Ta mặc quần áo rời .
Giờ thì mặc quần áo bỏ , còn giường, giống như hành hạ cả trăm lượt.
Trước khi , xoay , giọng điệu khó chịu:
"Thật ngon miệng. Sau nếu nhớ phu nhân, Cô sẽ đến tìm."
41
Ta rơi nước mắt đầy hối hận.
Đáng đời cho cái tội để dục vọng mờ đầu óc!
Báo ứng tới đó thấy !
Tối đến, lấy cớ thể khó chịu, quyết bước ngoài.
Chỉ thấy ngoài sân tướng quân và thám hoa đang cãi vã.
Cả hai nhất quyết cho phòng.
Tướng quân suýt nữa động thủ, may mà cha chồng giữ .
Cha chồng khuyên: "Đều là một nhà, đừng vì chuyện nhỏ mà mất hòa khí!"
Tướng quân : "Ta coi là nhà, mà trộm mất của !"
Thám hoa đáp: "Yên Yên là của !"
"Để xem nàng chọn ai!"
"Chờ nàng khỏe hỏi! Đến lúc đó ngươi đừng !"
Bọn họ còn , .
42
Chạy trốn thể giải quyết gì.
Chỉ càng sinh thêm nhiều phiền phức mà thôi.
Đại phu tới bắt mạch, thai!
Cả nhà sửng sốt!
Ta: ……
Trong phòng chỉ còn ba chúng .
Tướng quân phẫn nộ: "Ai dám ức h.i.ế.p nàng? Nói , sẽ c.h.é.m c.h.ế.t !"
Thám hoa càng giận: "Yên Yên, đừng sợ, với , nhất định trả thù cho nàng!"
Ta hổ lí nhí: "Không ai ức h.i.ế.p cả, xin ."
"Chẳng lẽ là Thái tử?! Hôm qua tới, thấy gì đó bất thường!" – Thám hoa nghi ngờ .
Tướng quân cũng tiếp lời: “Ta cũng cảm thấy lời ẩn ý mà!”
43
Ta giải thích: "Chuyện là… đây… trúng độc… , nỡ nổ tung mà chết… … lúc cũng hít loại mê hương …”
"Yên Yên, nàng cần giải thích! Một nữ tử như nàng chẳng gì cả! Có trách là trách lũ nam nhân giữ !"