Ngôi Làng Chết Chóc Bí Ẩn - Chương 1: Không Được Mở Cửa
Cập nhật lúc: 2025-10-01 11:16:48
Lượt xem: 15
Làng Tô Mộng sâu trong đỉnh núi, xung quanh bao phủ bởi sương mù. Hôm nay về thăm dự đám c.h.ế.t của bà . Bước nhà, một cơn gió lạnh khiến rùng :
“Hạ Nhi, với con , con vẫn về ? Không bảo con ở trong thành phố , dù bất kỳ chuyện gì xảy cũng về!”
Nghe tiếng gào thét đầy hoảng sợ của , trong sự thắc mắc hỏi:
“Tại ? Tại đám c.h.ế.t của bà mà con về chứ?”
Mẹ vung tay tát mặt :
“Mày đúng là đứa con ngỗ nghịch, chẳng lời cha ! Rồi mày sẽ nhận lấy một cái kết đắng, hả con!”
Mẹ nức nở trong sự bàng hoàng của . cũng chẳng chuyện gì đang xảy . Lúc cha bảo:
“Mau cầm lấy lá bùa , về phòng phía tây. Nhớ, cho dù xảy chuyện gì, con nhất định cũng ngoài!”
“ rốt cuộc chuyện gì xảy mà cha sợ hãi đến ?”
“Câm! Con cần gì hết, chỉ cần lời cha !”
bước về phòng phía tây mà cảm thấy sợ hãi, vẫn đang qua trong suy nghĩ. Thì bỗng nhiên giọng của vang lên:
“Con gái, mau mở cửa cho . Mẹ mang cơm đến đây!”
“Dạ, con mở liền ạ...”
Lúc định mở cửa thì một suy nghĩ ngăn , khi cảm thấy giọng lạ. Với , lúc nãy bảo: “Con về phòng phía tây nhất định đóng cửa, cho dù bất kỳ ai gọi cũng mở cửa!”
Nghĩ đến đây do dự, trong lòng trở nên sợ hãi một điều gì đó: “Đó là của ? tại mở cửa thế ? Không lẽ ngoài đó là , mà chính là một thứ gì ?”
Đầu óc giờ đây trở nên cuồng, trong khi bên ngoài ngừng gọi :
“Con gái, mau mở cửa cho . Con gì trong đó ? Sao gọi mãi mà con mở cửa?”
như c.h.ế.t với giọng của . trả lời như thế nào. Lúc , của đập cửa. Tiếng đập cửa giống như phá tan nó để bước trong:
“Mở! Hãy mau mở cửa nhanh lên!”
vô cùng sợ hãi, chốc lát nấp gầm giường. Miệng thì tay bịt chặt cho phát một âm thanh gì, trong khi giọng bên ngoài càng ngày càng khàn đặt:
“Mở cửa! Mở cửa nhanh lên!”
vẫn nhắm mắt chịu mở cửa. Lúc mới để ý phía khe cửa thì phát hiện : Kẻ bên ngoài trông chẳng giống chút nào. Nó một đôi bàn chân to, thậm chí đen xì giống như một sinh vật gì đó...
Điều khiến càng lo lắng hơn: “Chân... Chân của màu đen kỳ lạ? Không lẽ đó chẳng là !”
Vẫn đang chìm trong sự suy tư thì nó còn đập cửa nữa mà bỏ . thở phào nhẹ nhõm khi còn tiếng đập cửa, nhưng vẫn dám bên ngoài. Lúc , của cũng đến, cố gắng gõ cửa dữ dội mà bảo:
“Con mau ngoài! Mau ngoài về thành phố cho , nhanh lên kịp nữa !”
cũng chẳng chuyện gì đang xảy , thậm chí chắc chắn đây chính là của , bởi còn cảm giác sợ hãi như lúc . Thế là lấy hết can đảm của bản , chốc lát cũng bước ngoài mở cánh cửa. Mẹ thấy mà ôm chầm lấy lòng. Nước mắt bà ngừng rơi, giọng nức nở giống như nhiều, bà bảo:
“Mau... Mau cùng với khỏi làng . Thậm chí bây giờ cũng gọi xe, chúng sẽ cưỡi ngựa khỏi đây!”
sợ hãi đến tột cùng mà cũng quyết định theo lời . Chốc lát chúng rời . điều kỳ lạ là, trong làng hiện tại còn một ai nữa, trong khi lúc sáng về, ở làng nhiều mà?
ngay lập tức tò mò hỏi :
“Mẹ, trong làng hết ?”
Mẹ đưa tay lên hiệu im lặng. Lúc chúng tiếp tục bước , trong khi cảm giác thứ gì đó đang quan sát chúng từ phía .
Giờ đây run rẩy mặt . Bà đưa con ngựa già, thậm chí thả mấy con ch.ó dữ theo. Chốc lát chúng leo lên ngựa, cưỡi ngựa đến thành phố...
Bầu trời vô cùng âm u, giống như những bí ẩn mà đang trải qua. rốt cuộc tại thể về làng, và cái thứ đang g.i.ế.c c.h.ế.t là gì?
Vẫn đang chìm trong sự mơ hồ của bản , ngay lập tức chúng tiếng ch.ó sủa. Nó sủa ngay phía của chúng . Vì thế dừng , bà với ánh mắt trợn trừng, trong sự kinh hãi đến tột độ. Giọng bà run rẩy :
“Nó... Nó đến !”
Tài
mà cảm thấy tò mò. tiếp tục hỏi:
“Mẹ, cho con ! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy trong ngôi làng ? Và cái thứ đó là gì chứ? Tại nó đuổi theo, g.i.ế.c c.h.ế.t chúng ?”
vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của bản . Ngay lập tức, của bật thật lớn. Cái đầu quắc , nụ ma mị xuất hiện đến tận mang tai.
lúc mới chợt nhận rằng, đang ở chung với là , mà chính là thứ đó đang giả dạng bà...
thứ đó đang bước xuống ngựa, mà bản cố gắng lùi về phía khi đang bởi té ngựa. cũng chẳng gì khi đối mặt với cái thứ tà dị ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ngoi-lang-chet-choc-bi-an/chuong-1-khong-duoc-mo-cua.html.]