NGƯỜI BỆNH XỨNG VỚI KẺ ĐIÊN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-13 09:23:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

Kể từ đó, cảm thấy trai cố ý giữ cách với . Không còn dung túng cho những cú chạm vô tư lự của lên . Anh còn khóa trái cửa như thể phòng trộm.

bỏ qua một điểm. là em trai , và còn bệnh.

Mọi cách xa lánh đều thể chống sự công kích của việc co ro lóc cửa phòng .

“Anh, , Tiểu Vận!”

“Anh, , Tiểu Vận, !”

đến mức thể run rẩy.

Anh bế lên giường, ấn chặt bàn tay đang ngừng quờ quạng, lặp lặp rằng sai .

cọ mũi mũi : “Anh, hôn.”

Bình thường còn khá tỉnh táo. Cứ phát bệnh, lời sẽ đứt quãng, còn tự đ.á.n.h .

Anh nhận sự nghiêm trọng, cũng màng đến những chuyện luân thường đạo lý gì đó của nữa “Đừng tự đ.á.n.h , phát tiết thì c.ắ.n .”

Anh mặc cho c.ắ.n xé, thậm chí dung túng để vết răng , hề kêu một tiếng.

Mồ hôi lấm tấm lăn dài từ xương mày xuống cổ. thấy đầu tiên dùng giọng điệu mấy dịu dàng : “Bạch Vận, ông đây thật sự nợ em mà!”

bắt chước giọng điệu : “Anh, nợ.”

Anh : “…”

Sau khi hôn hít xong, quỳ lạy cả đêm trong phòng Phật.

Anh là sinh viên ưu tú, đây tin bất cứ điều gì. chữa bệnh cho , đến cầu thần khấn Phật, ngay cả chuyên gia can thiệp chứng tự kỷ ở nước ngoài cũng hỏi thăm tổ tông mười tám đời.

Tất cả đều khuyên bệnh thể chữa khỏi, trường hợp nhất là tự lo liệu cuộc sống và giao tiếp bình thường, đừng lãng phí thời gian .

Anh : “Lãng phí thời gian? Các nghĩ sống vì cái gì?”

Thật , bất kể như thế nào, trong mắt vẫn là nhất.

bắt chước dáng vẻ , quỳ xuống tượng Phật. bài kinh niệm hiểu cũng học theo , chỉ thể với Phật Tổ những chuyện khác.

Anh nghiêng đầu cố nén : “Tiểu Vận, em cái gì ?”

Anh , cùng với động tác của , vết c.ắ.n lộ ngay cổ áo. Vết hằn đỏ sậm tạo nên sự tương phản rõ rệt với chiếc cổ trắng ngần, càng khuôn mặt đó thêm yêu mị.

chằm chằm những đốm đỏ, yết hầu tự chủ run lên, “Anh, , hôn.”

Anh nghiến răng: “Cút ngoài!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nguoi-benh-xung-voi-ke-dien/chuong-2.html.]

4.

bao giờ gặp thầy giáo nữa.

Anh , mỗi đều việc cần , thầy giáo cũng .

Không thầy giáo, các buổi học piano của đều gác trong một thời gian dài.

Anh khi còn nhỏ, bệnh tình nghiêm trọng hơn bây giờ, chỉ cần cảm xúc biến động là sẽ “vỗ tay như cánh bướm”. Cho đến khi phát hiện nhạc thể khiến bình tĩnh trong chốc lát.

bé tí ôm đùi, khi đầu ngón tay lướt phím đàn, chậm rãi: “Đây là Đồ, Rê…”

nhớ gì cả. Điều duy nhất khắc sâu trong tâm trí là, khi nuôi giận dữ đập phá cây đàn piano yêu quý của trai, trai hề bảo vệ cây đàn, mà ôm chặt lấy . Lặp lặp bên tai : “Tiểu Vận đừng buồn, trai kiếm tiền sẽ mua cho em một cái mới!”

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

hề buồn, ngược còn phấn khích vô cùng.

Cây đàn piano cuối cùng nuôi đập tan thành từng mảnh, là thứ đổi bằng cách đạt hạng Nhất Khối trong cả học kỳ. trai chút do dự chọn vì cây đàn piano.

quấn lấy trai đòi dạy đàn piano. Anh dạy nấu ăn.

Nói là dạy. Chẳng qua chỉ là phụ giúp một tay. giúp thắt tạp dề.

Mắt dán chặt đôi bàn tay đang cầm dao. Bàn tay ký hợp đồng triệu đô bàn đàm phán, và bàn tay liên tục thái rau trong bếp, cùng với bàn tay siết c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay để sửa cách cầm dao. Đều xuất phát từ cùng một đôi tay.

Đầu óc trở nên mụ mị. chồm tới hôn một cái, hít hà ở cổ tay .

Anh vò tóc , đẩy sang một bên, “Sao như ch.ó ?”

Con d.a.o ngang thớt. Anh mắt đầy giận dữ: “Đây là dao, lỡ cắt em thì ?”

Dữ tợn quá. Cơ thể run rẩy, nước mắt lời chảy xuống, “Anh, .”

Anh thở dài, nửa nửa bất lực gần: “Hôn hôn hôn, tùy em , hôn chỗ nào?”

5.

Lần phát bệnh, xin nghỉ nhiều ngày để chăm sóc .

Cuối cùng cũng thể thành câu một nữa, hứa, tích cực hợp tác huấn luyện thì sẽ cho học.

“Tiểu Vận đến trường nhạc học ?”

“Muốn.” thích học. Mặc dù hồi nhỏ từng một đoạn ký ức mấy vui vẻ.

Anh , sai, là đám trẻ đó quá tính. Bởi lẽ đứa trẻ ngoan nào đẩy ngã , cởi giày ném thật xa, bắt bò như ch.ó đến nhặt.

Hồi nhỏ, học cùng trường, chỉ là học Tiểu học còn học cấp Hai. Khi chạy đến sân thể dục, vẫn đang bò bằng bốn chi về phía .

Thật chơi với , vui, thể chọc họ , cảm thấy giỏi. , như .

Loading...