Chắc bố đời đều như , họ mong con cái tương lai, tung cánh bay lượn trời.
Lại lo lắng chúng bay quá xa, sẽ quên mất đường về nhà.
Khi rời , Dì Ngu gọi sang một bên.
"Huệ Huệ, bố con một đời đơn nuôi con dễ dàng gì, nếu như..."
Cô phía .
"Thôi, đợi con thi đại học xong ."
Bố uống say, dì Trương giúp đưa ông về nhà.
bếp lấy nước nóng cho bố, khi thì thấy dì Trương cằn nhằn: "Lớn tuổi uống ít rượu thôi, mấy năm phẫu thuật, bác sĩ dặn dò thế nào quên hết ?"
"Có chê sống quá lâu ?"
Bố lẩm bẩm: "Bà gì, rõ."
Dì Trương nổi giận: " sớm muộn gì cũng say chết!"
Bố hề hề kéo cô : "Nếu say chết, bà nỡ ?"
chợt hiểu lời ngập ngừng thôi của Dì Ngu.
Con chó thả rông trong sân sủa "gâu gâu", dì Trương đột ngột đầu , thấy đang ở cửa.
Mặt cô hoảng hốt: "Huệ Huệ, như con nghĩ ..."
Bố cũng như tỉnh rượu đột ngột, thẳng dậy.
: "Dì Trương, con đồng ý ạ."
Cô ngẩn .
bố: "Bố ơi, con cũng thích dì Trương, con cũng thích Sinh Sinh!"
Mặt bố đỏ bừng, mắt cũng đỏ hoe, ấp úng : "Con cứ học hành cho , chuyện lớn con ít quản thôi."
Có "" vẫn là khác.
Dì Trương kết hợp món mặn món chay, nấu gừng đường đỏ cho , khi mua sữa bột sẽ xem loại nào giá trị dinh dưỡng cao hơn, chứ như bố , nhân viên giới thiệu gì thì mua nấy.
Cô sẽ để ý thấy nội y của cũ, lặng lẽ mua cho cái mới, sẽ chia từng phần kỷ tử và táo đỏ, bảo mang đến trường ngâm nước uống.
Sau khi chính thức khai giảng cấp ba, quả nhiên khu trường mới đưa sử dụng.
Anan
Thực formaldehyde ước tính cũng đạt tiêu chuẩn kiểm định, nhưng lúc đó chẳng ai quản chuyện .
Tiệm nhỏ của bố mở , ông phụ trách bánh, dì Trương phụ trách thu tiền và giao tiếp với khách hàng, thứ thuận lợi vô cùng.
Dì Trương còn học thêm món đậu phụ thối chiên, một mặt bằng hai món kinh doanh, thu nhập tăng gấp đôi.
Ông Bí thư hề hề:"Đáng lẽ như thế từ sớm chứ!"
Dì Xuân ghen tị đỏ mắt:"Chẳng hai họ thông đồng với từ lâu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-bo-diec/chuong-15.html.]
Dì Trương dễ chèn ép, lập tức đáp trả.
"Mắc mớ gì đến mày, bà già góa chồng mười mấy năm khi chồng còn sống, đến một mẩu thịt vụn cũng thấy, cho dù thông đồng thì chứ, cũng thông đồng với đàn ông vợ!"
Giờ bố và dì Trương đều độc , đến trời cũng cản họ.
Cấp ba nửa tháng nghỉ một ngày, tan học đến tiệm của bố tìm ông , thấy Lưu Thúy Hoa.
Cô tươi tựa cửa, đám học sinh chen chúc mua bánh kếp mà vô cùng ngưỡng mộ, : "Anh, công việc của thật đấy, cần em giúp gì ?"
Bố cắm đầu việc.
Ông thấy!
thấy chút buồn .
Lưu Thúy Hoa vẫn cam lòng, chen lên , hét to: "Anh, em giúp việc nhé, dù ở nhà cũng nhàn rỗi."
Cuối cùng bố cũng ngẩng đầu cô một cái, : "Mua bánh xếp hàng!"
Dì Trương ha hả: "Thúy Hoa, tiền thì thu của mày, nhưng hàng thì vẫn xếp đấy."
Sắc mặt của Lưu Thúy Hoa, ôi, đen đến nỗi thể dùng mực.
Sau đó cô đến nhiều , mặt dày bố truyền dạy kỹ thuật bánh kếp cho cô , để cô cổng trường cấp hai thành phố phía đông bày hàng, kiếm chút tiền phụ giúp gia đình, nhưng đều bố từ chối.
Tuy nhiên những chuyện , nếu tự gặp , bố bao giờ với , ông sợ ảnh hưởng đến việc học của .
, cho dù , bố cũng thể sống cuộc sống .
Có lẽ là còn áp lực tinh thần, việc học của luôn thuận buồm xuôi gió.
Từ hạng ba mươi lăm của khối trong thi thử thứ nhất, đến hạng hai mươi bảy trong thi thử thứ hai, hạng hai mươi trong thi thử thứ ba, và hạng mười lăm trong thi thử thứ tư.
Vô đêm đen cà phê chống đỡ.
Vô buổi sáng chuông báo thức gọi dậy.
Vô buổi trưa chỉ cho phép ngủ mười lăm phút.
Vô bài kiểm tra.
Vô bài tập sai xong.
Đồng hồ đếm ngược ngừng trôi bảng đen.
Cô giáo chủ nhiệm lặp lặp những lưu ý khi thi.
Thời cấp ba của .
Tuổi trẻ của .
Mồ hôi của .
Ước mơ của .
Cuối cùng, đến lúc kiểm chứng.