Người Thật Thà Trả Thù - Chương 6 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:54:21
Lượt xem: 3,124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ hung thủ, mới sợ.
, chỉ hung thủ mới sợ!
Vì , bắt đầu sợ hãi.
Hơn nữa, câu đầu tiên của ông , là "chú tìm ông nội cháu".
Mà là bảo "mở cửa"!
Do đó mở cửa, bỏ chạy.
ngay lập tức phát hiện, đèn trong phòng khách vẫn đang sáng!
suy nghĩ một lúc, quyết định phòng ông nội, vì trần phòng ông một gác xép!
Mặc dù cái thang giấu trong góc, nhưng bình thường cũng ít chạy lên đó nghịch.
Vì , một cách dễ dàng, trốn lên ...
12
Không lâu , thấy tiếng kính vỡ, tiếng đập phá.
Ông hai quen thuộc với nhà , ông cửa sổ nào dễ phá nhất.
Chắc chắn ông .
thấy tiếng ông gọi tên ...
"Tiểu Trung? Cháu ở ?"
trốn gác xép, một lời, run lẩy bẩy.
Cũng qua bao lâu, ông hai tìm đến phòng ông nội.
Ông bật đèn lên, thô bạo lục lọi khắp nơi.
Cuối cùng, ông cũng tìm thấy chiếc điện thoại Nokia đó.
Có lẽ là quen dùng điện thoại, ông tại chỗ bấm máy, bấm lâu.
Lâu đến mức, ông nội về.
Ông lặng lẽ, xuất hiện ở cửa phòng.
Ông giận mà vẫn uy nghiêm, gầm lên một tiếng đầy giận dữ:
"Thằng hai! Mày mày đang gì ?"
Ông hai thoạt đầu giật , nhưng , ông gầm :
"Anh cả! Anh gì ?"
Ông nội trả lời, mà nhăn mặt, giận dữ hỏi ông hai:
"Cháu trai tao ? Thằng Trung nó ?"
đang định lên tiếng, nhưng lúc trạng thái của ông hai, một nữa dọa sợ hãi.
bao giờ thấy ông tức giận như .
Cũng bao giờ thấy, ông dám lớn tiếng với ông nội như :
"Anh cả trả lời em !”
"Tại điện thoại của cảnh sát ở chỗ !”
"Tất cả là do ! Chẳng cảnh sát nào cả! Tất cả là do !”
"Lâm Chấn, Quách Tuấn Cường... chúng nó đều c.h.ế.t , !”
"Anh cũng g.i.ế.c em ! Ngay cả em cũng g.i.ế.c ..."
Nói xong ông vung nắm đấm, lao về phía ông nội .
Thực lo cho ông nội.
Bởi vì nếu xét về sức mạnh, ông nội chỉ cần hai chiêu là thể quật ngã ông hai xuống đất.
một chuyện kỳ lạ xảy ...
Ông nội chịu nguyên một cú đ.ấ.m của ông hai!
Khóe miệng ông rách da, chảy máu, nhưng ông vẫn vững.
Mà nắm đ.ấ.m của ông hai liên tiếp giáng xuống, thoáng chốc gần như đ.á.n.h cho ông nội choáng váng.
Đánh đến bầm dập mặt mày.
ông vẫn hề đ.á.n.h trả, chỉ bướng bỉnh và dữ dằn thốt một câu:
"Thằng Trung nó, nó ở ?"
Ông hai cũng hề ý định trả lời, mới nhận , lý do ông nội dám đ.á.n.h trả là vì .
Thế là vội vàng trèo xuống chiếc thang gỗ ọp ẹp, hét lớn:
"Đừng đ.á.n.h ông nội cháu! Đừng đ.á.n.h ông nội cháu mà!"
Ông hai thấy tiếng , sững một giây.
Có lẽ ông cũng ngờ rằng, ông ở trong phòng lâu như , mà phát hiện .
Ông nội thấy , ánh mắt lập tức trong veo.
Gương mặt vốn mệt mỏi, giờ đây như phủ một lớp ánh sáng.
điều càng ngờ tới là...
Ông nội đột nhiên rút một con d.a.o găm từ thắt lưng!
Động tác của ông cực nhanh, ông hai ở gần đó căn bản thể né tránh.
mới xuống đất vững, ông hai ngã xuống...
Toàn ông đẫm máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-that-tha-tra-thu/chuong-6-het.html.]
sững sờ.
Ông nội ném con d.a.o găm xuống đất, đưa tay hiệu cho :
"Trung , đừng , mau đây."
Đầu óc trống rỗng, nhưng cơ thể như một bản năng, về phía ông nội.
Ông dắt tay , khỏi phòng.
Quay phòng khách.
13
Trong phòng khách, thứ vẫn như cũ, như thể là hai thế giới khác biệt với phòng của ông nội.
Ông nội nhà vội, ngay cả cửa chính cũng đóng.
Ông đầu thế giới bên ngoài, do dự một lúc, ông vẫn loạng choạng, bước khỏi cửa.
Ông xuống bậc thềm đá nhà, lấy tẩu t.h.u.ố.c , châm lửa, bắt đầu rít từng .
cũng ngoài, bên cạnh ông nội.
vẫn bình tĩnh , rốt cuộc xảy chuyện gì.
Không trong cả vở kịch ...
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ông nội đóng vai trò gì.
Ngẩng đầu lên, chỉ thấy bầu trời đầy mờ ảo.
Hồi lâu , ông nội mới bắt đầu hỏi :
"Cháu thấy ông, là ?"
gật đầu.
Ông nội vì mà sẵn sàng chịu đòn, đối với , thể là .
mà, ông lắc đầu:
"Đương nhiên là , ông là ."
Ông rít một thuốc, thở một làn khói dày đặc, mới chậm rãi tiếp:
"Ông trưởng thôn , nhiều chuyện …”
"Tiền trợ cấp của thôn, đều qua tay ông.”
"Tiền hỗ trợ trồng trọt, ông đăng ký nhiều hơn cho của , những biếu xén ông, cũng lời ông.”
"Công việc sửa đường, ông chỉ định cho của , những cũng biếu xén ông, cũng lời ông.”
"Cái thằng Lý Vận đó, ao cá kiếm tiền, điều biếu xén ông, thì nó ăn gì nữa.”
"Ông sẽ đuổi nó , thể để nó phá vỡ quy củ…”
" mà, ông cũng ngờ, ông hai của cháu và lũ cầm thú đó, c.h.ế.t con gái nó như …”
"Lý Vận, đêm đó nó đến tìm ông, thoi thóp, vẫn quên nguyền rủa ông... chính ông chôn nó.”
" vài ngày , ông phát hiện, ông thật sự nó nguyền rủa... ông đây , ung thư phổi , giai đoạn cuối , còn sống bao lâu nữa.”
"Những ngày ông cứ suy nghĩ, nghĩ về những tội nghiệt gây .”
"Ông dung túng cho ông hai cháu bậy, dung túng cho đám bạn bè ch.ó lợn của nó việc gì nên hồn…”
"Kẻ ác là chúng, nhưng tất cả đều là tội nghiệt của ông.”
"Ông vẫn luôn nghĩ, những con ch.ó ông nuôi, chỉ cần ông kiềm chế là .”
" mà... lẽ ông cũng già , cũng kiềm chế nổi nữa... chuyện của cha con Lý Vận lên vấn đề …”
"Vì ông mang chúng hết, là súc sinh, mang hết…”
"Lão Trần cũng đáng c.h.ế.t, nơi của chúng khả năng dạy dỗ con cái nên , hiếm hoi lắm mới giáo viên đến, nó còn đối xử với như , đúng là súc sinh…”
"Bắt đầu từ việc xử lý lão Trần, ông dừng nữa…”
"Ông rõ xem trong Rừng Gió Đen những ai, ít nhất là những kẻ đó đều mang …”
"Ai…”
"Trung , tuy cháu còn nhỏ, nhưng ông cháu đều hiểu cả.”
"Cháu thật mạnh mẽ, là hy vọng cuối cùng của ông.”
"Ông nhiều chuyện sai trái, đều để cháu thấy cả, cháu đừng những chuyện sai trái như nữa…”
"Cũng đừng ở nơi sai trái .”
"Ông với bố cháu , bảo nó đưa cháu, học thành phố.”
"Học trường cấp hai , học trường cấp ba , thi đỗ một trường đại học…”
"Cả đời đừng bao giờ về.”
"Trời sáng, bố cháu sẽ đến đón cháu.”
"Đừng nghĩ về ông."
, lẽ sẽ bao giờ gặp ông nữa.
Mắt , kìm mà tuôn nước mắt.
cũng , mỗi một câu ông đều đúng.
Ông với , nghĩa ông là .
Đây là cảm xúc phức tạp nhất, mà trải qua khi còn thơ bé.
ngẩng đầu lên, thấy làn khói t.h.u.ố.c ông thở , lượn lờ đầu .
Che khuất cả bầu trời đầy .
(HẾT)