Thánh Thượng đến gần giờ Hợi, đang cúi đầu chép kinh thư, ngài dừng mặt bỗng lên tiếng,
“Sao ngủ ?”
Ta đặt bút xuống hành lễ, ngài hư đỡ dậy, lật xem những chữ ,
“Nét chữ tệ, nhưng thiếu chút khí phách. Mà nàng loại chữ ?”
“Nô tỳ… ngẫu nhiên một tờ tập , thấy chữ nên lén lút luyện, thích hợp ?” Ta hỏi.
Thánh Thượng đáp lời , chỉ cầm bút lên cũng chép một hàng chữ, mà gì .
Ta kinh ngạc thôi, “Thì tờ tập đó là của ngài, .”
Ngài đặt bút xuống, “Không gì thích hợp, nàng .”
Ta đỏ mặt đáp .
--- 7 ---
Thực , cơ duyên của và Thánh Thượng, còn cảm ơn Từ Lâm Lang.
Ngày săn b.ắ.n mùa đông đó, nàng phạt quỳ trong tuyết, nửa đêm ngất , nhưng sự cho phép của Thái tử, ai dám cứu .
May mắn Thánh Thượng ngang qua, thấy ngã trong tuyết, tuyết mới vùi lấp đến nửa , ngài hỏi rõ nguyên do, đích đưa về trướng.
Ta cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y ngài mà kêu lạnh.
Gần sáng tỉnh , sợ đến mức hồn vía lên mây.
Thánh Thượng với tính tình ôn hòa thêm hai viên than lò sưởi, đưa thuốc cho , bảo nghỉ ngơi cẩn thận,
“Đã kê bảy thang thuốc, uống hết, lãng phí.”
Thánh Thượng rời lâu, hồn mới trở về, hối hận vì thất lễ.
Mấy ngày đó, khỏi trướng nữa, cho đến khi trở về cung sớm, cũng gặp Thánh Thượng.
Cho đến khi Thánh Thượng và săn b.ắ.n mùa đông trở về cung, cầu xin Thái tử cứu Nguyên Thanh, nhưng từ chối, mới cắn răng đến Phù Hoa Điện.
Ta thực ôm hy vọng, dù Phù Hoa Điện ai cũng thể .
ngờ, gặp Thánh Thượng ở cửa.
Ngài thấy bất ngờ.
Ta bưng một đĩa bánh hoa mai nguội ngắt, từng bước theo ngài.
Ngài vẫn như đêm đó, thêm một viên than lò sưởi, đợi uống chén ấm nóng xong mới mở lời hỏi xảy chuyện gì.
Ta thành thật kể chuyện của Nguyên Thanh.
Ngài gì.
Ta quỳ mặt ngài, vụng về và thô lỗ, đặt tay lên đầu gối ngài…
Diêu công công ở trong cung mấy chục năm, đầu tiên dọa đến mất bình tĩnh, đánh rơi cả nắp chén .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguyen-uong/chuong-6.html.]
Sau mới , ngài hầu hạ Thánh Thượng ba mươi năm, đây là đầu tiên chứng kiến cảnh tượng như .
Thánh Thượng từ nhỏ tính tình thanh lãnh, khắc kỷ phục lễ, tình cảm đạm bạc, dù là theo lệnh của Tiên đế cưới Hoàng Hậu, thêm Lương Quý Phi và Vân Quý Phi, đều do ngài chủ trương cưới.
Ba vị quý nhân, cũng ai sủng ái hơn ai.
Thánh Thượng đều một tháng ba ngày, mùng một ở Nghi Xuân cung của Lương Quý Phi, rằm nghỉ ở Khôn Ninh cung của Hoàng Hậu, hai lăm thì đến Thúy Vận cung của Vân Quý Phi.
Suốt mười mấy năm qua, vẫn luôn như , hậu cung thêm mới, Thánh Thượng cũng ý định thêm mới.
Thực , những điều đều , vì , càng cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Nếu đêm đó, thực sự nản lòng thoái chí, còn đường nào khác, cũng sẽ dám đến Phù Hoa Điện.
--- 8 ---
Phó Hằng mơ màng trở về Phủ Thái tử.
Tiểu Sái công công gọi bảy tám tiếng, mới tỉnh hồn, khàn giọng ,
“Ta đói …”
Tiểu Sái công công vội vàng truyền thiện, các món ăn đủ loại, theo khẩu vị thường ngày, bày đầy một bàn.
Phó Hằng ăn hai miếng, liền hất đổ bàn,
“Làm cái gì thế , Cô là chó ? Chó cũng ăn!”
Tiểu Sái công công sợ Phó Hằng thương, vội vàng cho đến dọn dẹp, Phó Hằng y phiền nhiễu, đá y một cước.
Tiểu Sái công công nhịn đau, quỳ mặt đất mồ hôi đầm đìa.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Phó Hằng mắt đỏ ngầu Tiểu Sái công công,
“Ngươi xem nàng vì thế?”
Tiểu Sái công công cũng .
Y cứ nghĩ Nguyên Ương cùng lắm là giận dỗi, nũng một chút, đợi Thái tử đến dỗ dành thôi.
Ai ngờ nàng trở thành Tiệp Dư của Thánh Thượng.
Đến giờ y vẫn hồn.
“Là phụ hoàng ép nàng, nhất định là phụ hoàng cưỡng ép nàng, nàng rõ ràng trong lòng chỉ !”
Phó Hằng tài nào hiểu , Nguyên Ương, trong mắt chỉ , mỗi khi thấy đôi mắt đều sáng rỡ, thể rời bỏ , theo một nam nhân khác.
Khả năng duy nhất, chính là nàng Thánh Thượng cưỡng ép.
“Điện hạ, Điện hạ ngài thể cung, Hoàng Hậu nương nương , thời gian , chiếu lệnh ngài cung.”
“Dựa mà cung, cứ hỏi cho nhẽ.”
Phó Hằng hất tất cả để khỏi Phủ Thái tử, nhưng đến cổng phủ, vẫn hơn mười thị vệ chặn .
Mặc cho Phó Hằng la mắng phát giận thế nào, những vẫn bất động như núi, quyết cho khỏi phủ.