Mười ngón tay như móng vuốt chim ưng, lao nhanh về phía !
7
“A!”
rụt với tốc độ nhanh nhất, vội vàng đóng sập cánh cửa kim loại.
“Xoẹt…”
Ba ngón tay trắng bợt, nhanh như chớp thò , kẹt cứng ở mép cửa!
dùng hết sức, nghiến chặt răng đẩy chặt cửa.
Ba ngón tay đó sưng tím trông như xúc xích nướng sắp kẹp đứt nhưng vẫn chịu buông .
há miệng c.ắ.n mạnh đầu ngón tay .
“A—!”
Tên đó kéo dài giọng thét t.h.ả.m thiết, ngón tay rụt như rắn.
Cạch! Khoảnh khắc cửa kim loại đóng sập, khóa tự động chốt .
thở hổn hển, mồ hôi lạnh tuôn như thác đổ.
Cuối cùng cũng hiểu vì Lý Lại Tử dọa c.h.ế.t khiếp đến mức đó.
Kẻ biến thái một khuôn mặt quỷ dị méo mó, nam nữ, thật đáng sợ!
Nếu nửa đêm giật tỉnh giấc mà thấy khuôn mặt , thật sự sẽ dọa c.h.ế.t mất!
Rầm rầm! Rầm rầm! Tên quái vật điên cuồng đập cửa, ngừng nhập mật mã.
“Hì hì hì! Cuối cùng cũng tìm thấy con ! Bé cưng, chờ nhé, sẽ đến yêu thương con ngay đây!”
Móng tay cào bàn phím mật mã, phát tiếng rít ken két chói tai.
, sai, sai. Hắn mở khóa mật mã nên bực bội nhập loạn xạ.
May quá! Mật mã 6 chữ , 1.000.000 cách sắp xếp.
Hắn thể nào thử !
Cảm ơn toán học! Cảm ơn mật mã học!
Chiếc két sắt kiên cố giờ là căn phòng an của .
8
Tên quái vật mò mật mã nên mất kiểm soát.
Hắn điên cuồng dùng đầu đập cửa, hệt như một con thú hoang mất kiểm soát.
“Cút đây! Không thì ông đây g.i.ế.c mày!” Hắn gầm lên đe dọa.
Ngay đó véo giọng, rên rỉ lóc cầu xin: “Cầu xin con đấy, Lộ Lộ, con hãy gọi một tiếng mà… Mẹ lạnh quá, sắp c.h.ế.t cóng , cần cái ôm yêu thương của con mới ấm !”
bịt chặt tai, cố gắng giữ vững tinh thần.
là một tên điên!
Giờ là cuối tháng 8, thể lạnh chứ?
Đồ biến thái c.h.ế.t tiệt, c.h.ế.t cóng cho ! thầm mắng một câu.
nhớ chiều nay, khi bạn Kim Hàm bắt xe về trường, cô ghé qua nhà thăm một .
Lúc đó cô lo lắng : “Lộ Lộ, dạo trong thôn an , về trường sớm với !”
và Kim Hàm đều học đại học ở tỉnh ngoài, thể cùng đường.
nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn từ chối.
“Bố công tác , hai hôm nay nhà. Bà nội chân tay tiện, ngoài , ăn uống vệ sinh đều trông cậy , .”
“Thôi .” Kim Hàm bất đắc dĩ : “Vậy nhất định chú ý an , nhớ khóa kỹ cửa nẻo, tuyệt đối đừng tin tưởng bất kỳ ai!”
Cô ân cần dặn dò : “Nhớ sáng nào cũng báo bình an cho đấy nhé.”
nhớ cảnh tượng thì hối hận vô cùng.
Lẽ nên lời cô ! Lẽ nên tìm cách đưa bà nội cùng!
9
“Hì hì, bà nội mày đang gọi mày đấy!” Lúc , tên quái vật dừng hành động đập cửa, đột nhiên âm u một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nha-an-toan-thanh-quan-tai/chuong-3.html.]
“Bà nội mày gọi mày đỡ bà tiểu đấy. Hay là… Để tao mày chăm sóc bà một chút nhé? Hì hì hì…”
Da đầu tê dại.
Tên điên … Muốn gì?
“Ông đừng đụng bà nội !” gầm lên giận dữ.
Làm bây giờ bây giờ?
một trốn ở đây, màng đến an của bà nội, liệu quá ích kỷ ?
Khóa cửa két sắt, thể gạt mở từ bên trong.
Trong lúc nóng lòng, suýt chút nữa mở khóa xông ngoài, bất chấp tất cả để cứu bà nội.
Thế nhưng… Rõ ràng mục tiêu của tên điên là , nếu sẽ kiên trì canh giữ cửa tủ để rình như .
Hắn dùng bà nội để uy h.i.ế.p , chẳng qua là để dụ ngoài, tiện thể tay với .
Lòng rối như tơ vò.
Có nên ngoài ?
Đột nhiên, một tiếng kêu than già nua t.h.ả.m thiết vang lên bên ngoài.
Là bà nội!
“Lộ Lộ, cứu… A!!”
10
Bà nội đang gọi cứu bà!
bật dậy, đưa tay định mở khóa.
khi ngón tay chạm chốt khóa, bất chợt do dự.
Những suy nghĩ hỗn loạn đột nhiên trở nên sáng rõ.
Trong đầu mờ ảo hiện lên một cảnh tượng xa xăm hồi nhỏ.
Năm đó, căn nhà cũ đột nhiên bốc cháy.
Bà nội bật dậy khỏi giường, một vội vã chạy ngoài.
còn nhỏ, bỏ ở góc giường, trong làn khói lửa mịt mù kinh hoàng kêu gào: “Bà nội! Cứu cháu!”
Chuyện đó, nhớ rõ lắm.
Lửa hình như cháy lớn lắm, nhanh chóng dập tắt, thương gì.
bóng lưng bà nội tự bỏ chạy bỏng rát hơn cả lửa, in hằn trong tiềm thức một vết sẹo hình lạnh lẽo.
…
Chuyện đó lẽ quên từ lâu .
hiểu vì , khoảnh khắc sinh tử , đột nhiên nhớ đến.
nghĩ đến đây thì rụt tay .
Nếu bà thể bỏ rơi thì tại thể bỏ rơi bà?
“G.i.ế.c ! Lộ Lộ! Cứu mạng!… A! Ưm!” Tiếng thét chói tai t.h.ả.m thiết vang vọng.
bịt chặt tai, khuôn mặt vô cảm, bất động.
11
Không qua bao lâu, những tiếng động bên ngoài dừng .
Thế giới chìm tĩnh lặng.
thở phào một dài, sự căng thẳng tột độ khiến thần kinh kiệt quệ đến cùng cực.
Giờ phút thả lỏng một chút, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi rã rời.
tùy tiện lau nước mắt mặt, mơ hồ chằm chằm bóng tối mắt, dần dần ý thức trở nên mờ mịt…
Khi đột nhiên giật tỉnh giấc, rùng .
ngủ ? Ngủ bao lâu ? , thể là vài phút, cũng thể là vài tiếng.
Trong bóng tối đen như mực, sớm mất khái niệm thời gian.
Khi tỉnh dậy, cơ thể khó chịu.