NHÀ CHỒNG - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-21 09:43:56
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3

Cầm sổ đỏ trong tay, thẫn thờ ghế sofa lâu. Cảm xúc rối bời đến mức thể diễn tả bằng lời.

Chả trách gì Trương Kiến Như cứ ở lì trong nhà, thì đây vốn dĩ là nhà của cô !

Không bao lâu, cửa mở .

Trương Kiến Như và Trương Kiến Nghiệp lượt bước . Thấy ghế, Trương Kiến Nghiệp nhíu mày:

“Không nấu cơm, đây ?”

hai họ, giơ sổ đỏ trong tay lên:

“Có ai giải thích giùm cái ?”

Nhìn thấy sổ đỏ, hai liếc , vẻ mặt chẳng chút đổi.

“Sổ đỏ thì vấn đề gì chứ?”

“Có , trong lòng rõ mà.”

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

ném sổ đỏ lên bàn, khoanh tay, lạnh lùng họ: “Tại đó là tên em gái ?”

“Chỉ là cái tên thôi mà, tên ai chẳng ? Em vẫn đang sống ở đây đấy thôi, gì mà ầm lên?”

Trương Kiến Nghiệp vẫn tỏ vẻ chẳng cả, bước đến định đưa tay kéo . Trên mặt :

“Thôi nào vợ , chuyện nhỏ thế đáng để em giận. Mau nấu cơm ! Cả ngày mệt mỏi, đói c.h.ế.t mất .”

hiểu rõ qua loa cho xong chuyện.

Nực thật.

lập tức né tránh bàn tay , đưa mắt sang Trương Kiến Như.

Chỉ thấy mặt cô đanh , sắc mặt khó coi.

khỏi thở dài trong lòng, ngờ Trương Kiến Nghiệp là kiểu “nam bảo” sống dựa em gái.

mím môi, rõ ràng:

“Tiểu Như, em yên tâm. Đây là chuyện giữa chị và em, sẽ đổ lên đầu em. Nhà là của em, chị tuyệt đối đụng tới một tấc.”

Nghe , Trương Kiến Như liếc , ánh mắt phức tạp, rõ là cảm xúc gì. Còn nụ mặt Trương Kiến Nghiệp thì sụp xuống.

Anh nghiến răng, hạ giọng tức giận:

“Đã cho em đường lui mà em chịu, nhất định ầm lên ? Sổ đỏ ghi tên ai thì quan trọng gì? Đều là một nhà, tên ai chẳng ?”

Nghe đến đây, gật đầu:

. bây giờ một nhà là . Anh sống trong nhà của em gái , sống ? Trương Kiến Nghiệp, nếu là đàn ông thì đừng chiếm lợi từ em gái, bản lĩnh thì tự mua nhà !”

Lời dứt, sắc mặt Trương Kiến Nghiệp lập tức u ám, cực kỳ khó coi. Anh nghiến răng mắng:

“Cô loạn đủ ?”

“Là loạn dối hết đến khác?”

dậy lùi , sợ dính một chút nào. Trên mặt là vẻ giận dữ rõ ràng:

“Anh miệng thì một nhà, bảo đừng tính toán, nhưng rốt cuộc chỉ là chịu thiệt, là tổn thương. Anh cứ lừa mãi, kiểu sống như thế thực sự chịu đủ !”

nhặt sổ đỏ lên, ném mạnh .

Hít một thật sâu: “Từ hôm nay, chúng dọn ngoài ở. Nếu bản lĩnh thì tự mua lấy căn nhà. Còn bản lĩnh thì rõ ràng chuyện sính lễ và hồi môn. Đừng để khinh thường !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nha-chong/chuong-2.html.]

“Cô—!”

Trương Kiến Nghiệp tức đến mặt đỏ phừng, cổ nổi gân mắt trợn trừng, thở hổn hển.

Lúc , Trương Kiến Như từ đầu vẫn im lặng cuối cùng cũng lên tiếng.

4

“Chị dâu, chị đừng giận nữa, cũng gì to tát mà. Mọi đều là nhà, của em cũng là của chị, cần gì phân biệt rạch ròi như thế…”

Nghe xong lời , tim đau thắt .

Cô gái ngốc , chắc chắn là từ nhỏ quen PUA (thao túng tâm lý), mới thể cảm thấy những chuyện như là đúng.

nắm chặt lấy tay cô , càng lúc càng siết chặt.

Nói với vẻ vô cùng nghiêm túc:

“Tiểu Như, em yên tâm. Chị là chị dâu em thì nhất định sẽ về phía em, để ai khó dễ em nữa. Đây là nhà của em, thì thuộc về em. Đừng để chỉ vì thứ giữa hai chân mà nghĩ cao quý hơn , cả thế giới mắc nợ !”

“Lý Duệ, cô chửi ai đấy hả!”

Trương Kiến Nghiệp đồ ngốc, rõ ràng như , hiểu ngay là đang chửi xéo nên lập tức nổi điên.

chẳng hề sợ hãi mà ưỡn thẳng lưng, chằm chằm .

“Bình thường thấy đối xử với Tiểu Như cũng , còn tưởng . Không ngờ lưng bẩn thỉu như thế, thật khiến kinh tởm!”

Trước những lời mắng mỏ dồn dập của , Trương Kiến Nghiệp rốt cuộc cũng nhịn nổi nữa.

Anh hất mạnh tay Trương Kiến Như đang can ngăn, chỉ mặt chửi ầm lên:

“Lý Duệ, con nó cô mù chắc! Toàn linh tinh! cho cô , nhà mua chỉ là tên Tiểu Như thôi nhưng tiền cọc, tiền vay đều là tiền bỏ !”

“Anh!!”

Trương Kiến Như ngăn , nhưng kịp.

Nghe , mắt trợn to, ánh mắt luân chuyển giữa hai họ.

Một lúc lâu , mới gắng tiếng:

“Ý… là ?”

Trương Kiến Như mím môi gượng gạo:

“Chị dâu… nhà đúng là em mua, cũng là đang trả góp…”

“Vậy là…”

Cổ họng khô rát, cảm giác đau đớn mặt giấu ,

“Từ đầu, cả nhà các giăng sẵn bẫy để lừa , đúng ?”

“Ấy da chị dâu, chị đừng nghĩ mà, thế …”

Trương Kiến Như vội vàng nắm lấy tay , định giải thích.

Tâm trạng rối như tơ vò, gì cả, gạt tay cô thẳng phòng.

Đóng sập cửa , chỉ yên tĩnh một .

Không qua bao lâu, ngoài phòng vang lên tiếng chuông cửa, theo đó là tiếng reo vui mừng của Trương Kiến Như:

“Cuối cùng các cũng đến !”

Loading...