Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

NHÀ GIÀU CHỌN DÂU - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:35:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bị Hạnh nói những lời mai mỉa trong khi bản thân đang bị người yêu ruồng bỏ, Hoàng Vinh như con sói anh điên lên bấu lấy vai Hạnh, hai mắt long lên sòng sọc điên tiết gào vào mặt cô

-Đúng cô ta đã mê tiền mà bỏ tôi, cô thấy vui lắm vui vì tôi bị đá có đúng không hả? Cười đi… cô cười đi.. Bây giờ tôi không còn Hồng nữa tôi cũng chán sống lắm rồi.

-Bị một đứa con gái bỏ trong khi anh lại bỏ rơi vợ mình. Đáng đời anh lắm Vinh ạ. Sao bây giờ anh muốn c.h.ế.t lắm đúng không?

-Đúng. Tôi rất muốn c.h.ế.t để khỏi thấy bản mặt chó của cô nữa. Cô có biết cô đáng ghét lắm không hả?

-Được vậy thì d.a.o đây? Anh cầm lấy mà c.h.ế.t luôn đi.

Hạnh nhanh tay cầm lấy con d.a.o thái gọt trái cây để trên bàn rồi giận dữ ném mạnh về phía Hoàng Vinh trong sự bất ngờ của anh ta. Còn cô bây giờ cô chỉ thấy ngao ngán với tấm thân tàn này của Hoàng Vinh. Cô đã từng ước có ngày anh thay đổi, và biết nghĩ đến cô, lúc đó cô sẽ cam tâm tình nguyện ở lại bên đời anh. Nhưng bây giờ nhìn và nghe được sự ghẻ lạnh của anh đối với cô, dù là cô nghe lâu nay đã quen rồi.

Nhưng hôm nay vết thương trong lòng Hạnh lại được anh cứa thêm sâu hơn nữa. Cũng vì thế mà Hạnh cũng chẳng còn thiết tha gì để mà thay đổi anh ta nữa rồi.

-Cô?

Hoàng Vinh đưa mắt xuống nhìn con d.a.o nằm dưới nền gạch cùng với lời thách thức của Hạnh bất chợt anh lạnh cả sống lưng. Cơn say trong người cũng bừng tỉnh hẳn.

Hạnh thấy Hoàng Vinh im lặng. Cô liền trút hết nỗi lòng

-Thật sự tôi chưa thấy ai mà có hiếu như anh. Về nhà chẳng thấy mở miệng hỏi ba mẹ mình đi đâu làm gì? Thế mà lại vì một cô gái đòi sống đòi chết. hoàng Vinh bao giờ anh mới chịu tỉnh ngộ đây hả?

Hoàng Vinh nhìn quanh nhà, đúng như lời Hạnh nói cả nhà vắng tanh chẳng nghe tiếng ba mẹ mình, nhưng rồi anh cũng chợt nghĩ biết đâu ba mẹ mình ra ngoài có việc thế nên anh liền nhún vai trả lời Hạnh

-Cô nhắc tôi mới nhớ, đúng là ba mẹ tôi không có nhà. Nhưng mà đã có chuyện gì mà cô lại nói như thế? Tôi đang chờ cô trả lời đó.

Hạnh ngồi xuống giường chán nản nhìn Vinh trả lời

-Sẵn đây tôi thông báo cho anh biết chúng ta sẽ dọn nhà, kể từ nay ngôi nhà này không thuộc quyền sở hữu của anh nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nha-giau-chon-dau/chuong-16.html.]

-Cô nói sao?

Hoàng Vinh bàng hoàng sửng sốt thốt ra, những lời Hạnh nói như một tia sét đánh vào người anh. Còn Hạnh, đau khổ đủ rồi với lại đâu phải cô chưa từng sống cảnh lầm than, và cũng chưa từng ham mê giàu có nên trong cớ sự này Hạnh không bị suy sụp nhiều nên cô chỉ thản nhiên nói tiếp

-Những lời tôi nói là thật, anh cũng nên chấp nhận sự thật đi dù cho nó có phũ phàng bao nhiêu thì cũng nên biết anh không thay đổi được điều này. Nói chung chỉ còn một ngày hôm nay thôi chúng ta sẽ rời khỏi đây và qua bên địa chỉ khác ở cùng với ba mẹ. Anh Vinh tôi không hy vọng anh sẽ thay đổi trong một sớm một chiều. Tôi chỉ hy vọng sau cú sốc của gia đình ngày hôm nay anh sẽ tìm lại được bản lĩnh đàn ông của mình để mà phụ giúp cho ba mẹ. Hai người ấy đã già rồi. Không còn nhiều sức lực để lo cho anh mãi đâu.

Hoàng Vinh ngồi thụp luôn xuống đất, anh vò đầu bứt tai lắng nghe thật rõ những lời Hạnh nói. Biết chắc Hạnh không bao giờ nói dối thế nên bản chất trong anh càng thêm thức tỉnh.

Không gian bao trùm không khí nặng nề, cả ba mẹ cũng chẳng thấy...Đến bây giờ anh mới hiểu bản thân anh đã bỏ lỡ rất nhiều thời gian rồi, anh đúng là khốn nạn, khốn nạn đến mức chẳng biết làm sao để bảo vệ gia đình mình…

Từ lâu được ba mẹ bao bọc và trở thành một cậu ấm, bỗng một chốc mất đi tất cả Hoàng Vinh sốc nặng.

Anh điên cuồng khóc thật to rồi vô thức đập mạnh đầu vào tường, đập mạnh đến mức cố tình để mình được c.h.ế.t đi…

Hạnh trông thấy hành động này cô hốt hoảng nhào đến kéo mạnh Hoàng Vinh ra, một vết trầy nên trán, có cả m.á.u trên mặt, thế mà cô lại còn mạnh tay tát vào mặt anh một cái mạnh. Cô nói

-Trước khi anh c.h.ế.t anh nghe tôi nói đã. Nghe xong rồi c.h.ế.t cũng chưa muộn. Ba mẹ anh đang chờ anh...Từng giây từng phút ba mẹ đều trông ngóng anh về bên ba mẹ. Gia đình đang gặp khó khăn, ba mẹ đang buồn rầu vô hạn. Nếu như nghe tin anh c.h.ế.t ba mẹ chắc chắn sẽ không chịu nổi cú sốc mà c.h.ế.t theo anh. Nên nếu muốn mình là đứa con bất hiếu thì anh c.h.ế.t đi rồi tôi sẽ là người đi báo tin cho ba mẹ anh.

Những lời Hạnh nói bất giác thức tỉnh được lương tri của Hoàng Vinh...Anh không còn có ý muốn c.h.ế.t nữa, chỉ ngước lên vô thức trầm giọng ngập ngừng hở miệng hỏi Hạnh một câu

-Thế không còn căn nhà này cô...cô ...có còn đi theo gia đình tôi nữa hay không?

Hạnh nhìn Vinh, tự nhiên phát hiện ra bây giờ anh ta yếu đuối đến đáng thương. Gương mặt và ánh mắt thoáng buồn, lại như chờ mong câu trả lời từ Hạnh. Còn Hạnh...Câu hỏi này tất nhiên Hạnh cũng đã từng nghĩ đến.

Nhưng quyết định sau cùng của cô vẫn là đi theo gia đình của Vinh. Nhưng cô chẳng trả lời cho anh biết vì Hạnh cảm nhận trong lòng, tình cảm của cô và Hoàng Vinh vẫn chỉ là con số không? Cô đi hay ở trong lúc này cũng không cần phải cho anh biết nên Hạnh chỉ quay đi rồi cười buồn cất lời

-Đến lúc cần ra đi tôi sẽ đi…

….Cả buổi chiều hôm ấy Hoàng Vinh chẳng nói gì với Hạnh nữa, cô đoán chắc anh buồn và suy sụp trong lòng rồi nên Hạnh cũng im lặng không gây sự với Vinh nữa. Được cái may mắn thay hôm nay Hoàng Vinh chịu vận động. Hạnh kêu xe và thu gom những vật dụng cần thiết thì Hoàng Vinh chính là người bê những món đồ đó ra xe… Hạnh vì nhìn cảnh này, Nhìn Hoàng Vinh nặng nhọc khiêng từ chiếc tủ, cái bàn, trên áo những giọt mồ hôi thấm ướt. Bất giác trong tim Hạnh cảm xúc đột nhiên ập đến, cô chẳng hình dung được đó là gì? Chỉ nhận ra cô bị cuốn bởi Hoàng Vinh mà mãi mê nhìn đến say đắm…

(❌Truyện viết dựa theo bộ cải lương Lấy Chồng Giàu vì từ lời ca em theo đó viết thành truyện nên câu văn tình tiết trong truyện có thể khác một xíu ạ)

Loading...