Nha Hoàn Hương Y - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-09-27 10:23:12
Lượt xem: 693

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

 

Một đêm phong lưu, suýt nữa thì gãy cả lưng.

 

Ta thúc dậy đúng giờ Mão, đó là thời khắc thường vườn hái thuốc.

 

Khi về, Nhị gia cũng dậy, đang trong phòng xem sách.

 

Ta cắt một cành nở rộ cắm bình, đặt lên án thư.

 

Nhị gia gọi : “Hương Lăng.”

 

Ta khom xuống, ngẩng đầu .

 

Hắn một lát, hỏi: “Ngươi điều gì ?”

 

Ta khéo léo nắm lấy ống tay : “Chỉ mong ở bên Nhị gia.”

 

Hắn lặng lẽ , nửa ngày , lấy tay ôm trọn bàn tay lòng bàn tay .

 

Ta , giờ đây, rốt cuộc cũng thật sự ở .

 

Quả nhiên Nhị gia nghiện vị ngọt , gần như mỗi ngày đều ôm ấp chẳng rời.

 

Hắn phận bí ẩn, đại sự cần lo, thường cùng những mưu sĩ lén lút phủ hội họp trong mật thất.

 

Bây giờ mới rõ, những xác hạ nhân khiêng kiếp đều là gian tế lẻn dò xét; tra khảo xong mới xử lý.

 

Ta cũng vui vẻ giúp che mắt .

 

Vậy nên lời đồn càng ngày càng dữ dội, rằng và Nhị gia ngày đêm lẳng lơ buông thả, là hồ ly tinh trời sinh, sẽ hút sạch tinh lực của nhị gia vốn bệnh tật.

 

Nhị gia chỉ , gọi thật sự là ‘*thiên sinh hồ mị thánh thể’.

 

(*thiên sinh hồ mị thánh thể: chỉ một nữ, bẩm sinh mang khí chất quyến rũ tựa hồ ly, sức hút đặc biệt với nam nhân)

 

Khác với màn ân tình giả dối của tiểu thư, nàng mới thật sự cô gia chán ghét.

 

Từ Nhị gia hắt một nước bẩn mặt , lớp vỏ hiền lương thục đức của tiểu thư che giấu nổi nữa.

 

Cô gia chán ghét vẻ giả tạo và ghen tỵ của nàng, ngày ngày sai Thu Lan hầu giường, thậm chí lúc còn chuyện đó ngay trong phòng của tiểu thư.

 

Tiểu thư phẫn uất đến điên cuồng, lo lắng như lửa đốt, lén mời lương y ngoài phủ tới trị bệnh hoa liễu, dối cô gia rằng là lương y do nhà đẻ gửi về, để đó ở danh y trong phủ.

 

Chỉ là bệnh hoa liễu vốn khó trị, bệnh kéo dài như tằm rút tơ, tiểu thư mãi chẳng khá, chỉ đành trơ mắt Thu Lan sủng ái.

 

Dẫu Thu Lan trung thành, nhưng việc chia sẻ phu quân, nữ nhân thể khoan dung.

 

Hơn nữa Thu Lan thai , lập di nương.

 

Như kiếp khi mang thai , tiểu thư vẫn chăm sóc hết mực, săn sóc đủ đường.

 

Những thứ bổ phẩm nhất, cùng bạc, lụa và quần áo ấm chuyển tới phòng nàng như nước chảy, áo đông may một chiếc một chiếc, ngay cả áo lông hồ ly mà tiểu thư quen mặc cũng ban cho nàng.

 

Thu Lan cảm động rơm rớm nước mắt, thề nguyện sẽ trung thành đến chết, đứa bé của nàng chính là con của tiểu thư.

 

Ta việc lúc đang trong phòng chặt cành dâu, chuyện mà khẩy, c.h.é.m một nhát, chỉ còn trơ trụi một cây.

 

Thu Lan thật ngây thơ, nghĩ đến chuyện từng chung, cũng chẳng ngại giúp nàng một tay.

 

12

 

Tiệc gia yến ngày Đông Chí, bệ hạ nhân từ, nhớ phủ Quốc Công còn trưởng bối, liền truyền hai vị công tử tiến cung dự yến.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nha-hoan-huong-y/chuong-6.html.]

Nào ngờ vũ cơ Tây Vực biểu diễn trong yến tiệc là thích khách, rút kiếm dài thẳng tay đ.â.m về phía bệ hạ.

 

Nhị gia trong lúc nguy cấp dậy, lao tới chắn bệ hạ.

 

Ngự lâm quân kịp thời khống chế thích khách, ai thương.

Hồng Trần Vô Định

 

Lúc mới sực tỉnh, đôi chân Nhị gia hồi phục đến mức .

 

Tuy lành lặn, nhưng thể vài bước.

 

Bệ hạ trong lòng cảm động, trọng thưởng Nhị gia, khen ngợi công hộ giá.

 

Quần thần ai nấy đều đến chúc mừng.

 

Cô gia khi trở về thì mặt mày xám ngắt, nặng nề sải bước về viện .

 

Còn Nhị gia ung dung trở về, còn lén gói thêm điểm tâm trong yến tiệc mang cho .

 

Ta dáng vẻ phơi phới đó của , chỉ lắc đầu.

 

Nhắc nhở nên cẩn trọng với cô gia.

 

Từ hôm nay trở , vị trí thế tử phủ Quốc Công còn là vật trong túi của cô gia nữa.

 

Nhị gia – công hộ giá, địa vị rõ ràng hơn hẳn vị trưởng tử vô danh vô tiếng .

 

Theo hiểu về cô gia, tuyệt đối chịu chờ chết.

 

Nhị gia chẳng để tâm, chỉ bám lấy hỏi điểm tâm ngon .

 

Cảm giác càng lúc càng trẻ con.

 

Nghe cô gia khi về viện phát một trận lửa giận.

 

Hình như là Thu Lan ngu ngốc buột miệng y thuật, khiến cô gia tức giận mắng tiểu thư đem giao cho Nhị gia để chữa chân chẳng khác nào hại c.h.ế.t .

 

Tiểu thư nhịn biện bạch vài câu, còn cô gia tát hai cái.

 

Ngày hôm , tiểu thư liền đích tới viện của .

 

 13

 

Hơn một tháng nay, đây là đầu tiên chúng gặp mặt.

 

Chắc hẳn là cô gia ép buộc tới dò xét tin tức của .

 

Ta mời nàng xuống gian thất.

 

Nàng gầy nhiều, mặt trát thứ phấn trắng dày cộp, trông ngày càng tiều tụy, còn dáng vẻ xưa .

 

Trong hương nhè nhẹ, nhạy bén bắt mùi hôi thối ẩn hiện, dày lập tức cuồng.

 

Ta gắng sức đè nén cơn buồn nôn .

 

Lát nữa nhất định vứt cái ghế đó thật xa.

 

Tiểu thư lặng lẽ , mặt vẫn giữ nụ dịu dàng quen thuộc.

 

“Hương Lăng, chắc ngươi sống cũng tệ nhỉ, nhị hẳn thương ngươi?”

 

Ta rót cho nàng: “Đa tạ tiểu thư quan tâm, cũng tạm gọi là tạm ."

 

Nàng nhấc chén khẽ nhấp một ngụm: 

 

“Là ngươi bản lĩnh đấy. Đôi chân nhị tàn phế ba năm, ngờ hai tháng ngươi chữa lành, ngươi quả thật là phúc tinh của .”

Loading...