Nha Hoàn Hương Y - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-09-27 10:24:38
Lượt xem: 600

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta dịu dàng tiểu thư mỉm

 

“Thu Lan tỷ tỷ thật thông minh, nếu nàng, thể dễ dàng đưa tiểu thư tới nơi ?”

 

Tiểu thư giật : “Ngươi gì? Thu Lan phản bội ? Không thể nào!”

 

"Ngay cả chuyện tiểu thư định bỏ giữ con mà nàng cũng , thì còn gì là thể? Tiểu thư cũng thật là nhẫn tâm, mới khiến Thu Lan đau lòng đến ."

 

Nàng trợn mắt, gào lên: “Chỉ là một con tiện nô! Nàng dám cướp phu quân còn dám thai, g.i.ế.c nàng thì ! Nàng vốn là nô tỳ của !”

 

“Ngươi cũng thế! Hai con tiện tỳ dám liên thủ hãm hại ! Ta sẽ g.i.ế.c các ngươi! Ta g.i.ế.c các ngươi!”

 

Nàng loạng choạng xông tới, một chân đá ngã nàng xuống đất.

 

Ta dậm chân lên mu bàn tay nàng, mỉm :

 

“Tiếc , giờ đây tiểu thư mới là đồ hèn hạ, bẩn hôi, tới nỗi danh tiếng Vương thị Lang Gia cũng ngươi cho ô uế .”

 

"Thu Lan tỷ mang thai đứa con duy nhất của cô gia, tương lai nàng chẳng thiếu thốn gì, tiểu thư khỏi lo.”

 

“Nói cho tiểu thư , cũng cốt nhục của nhị gia.”

 

“Tiểu thư thật lừa , đúng là phúc khí.”

 

Nàng đạp đau, càng kích động, la hét đánh tới cùng.

 

khi lấy hai cái bánh bao trắng lớn, sắc mặt nàng lập tức đổi.

 

Nàng chẳng thèm gì nữa, vồ tới cướp lấy mà ăn như đói khát lâu ngày, ăn đến nghẹn thở trợn trắng mắt, còn bốc ăn ngừng.

 

Ta dáng vẻ thô tục của nàng lúc , cảm thấy còn thuận mắt hơn cái kiểu điệu bộ giả tạo nhiều.

 

Hãy cứ sống , sống từng ngày chiếc tàn nhớ vinh hoa quá khứ, để nỗi hận ngấm tận tâm can, cuối cùng thối rữa đến tận xương tủy.

 

Cuộc đời mục ruỗng thối nát, đó mới là sự trừng phạt dành cho ngươi.

 

Trước khi rời , mỉm với nàng: “Tiểu thư, phúc khí của ngươi vẫn còn ở phía đấy!”

 

17

 

Sau sự việc , danh tiếng của cô gia rơi thẳng xuống vực, so với nhị gia vốn từng hộ giá thì thể nào so .

 

Chẳng bao lâu, bệ hạ hạ chỉ, vị trí thế tử Trấn Quốc Công chính thức rơi tay nhị gia.

 

Ngày nhận thánh chỉ, đại công tử mặt ảm đạm chằm chằm chiếu thư tay nhị gia, đôi mắt đen như mực dâng trào muôn vàn cảm xúc, như đang ẩn giấu một cơn sóng ngầm cuộn trào dữ dội.

 

Rất lâu , mới khàn giọng lên tiếng: “Nhị , chúc mừng.”

 

Nhị gia khẽ , nhẹ nhàng sửa : “Cảm ơn đại ca, là thế tử.”

 

Từ đó, cô gia suốt ngày thấy ở nhà, ngày nào cũng lăn lộn nơi nơi tửu lầu.

 

Thu Lan lẻ loi ở phòng , tần tảo dưỡng thai, dám hé nửa lời.

 

Nhị gia nhận chức thế tử, kiêm nhiều việc quan trọng trong triều đình, bọn mưu sĩ thường lén lút tới mật thất bàn mưu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-hoan-huong-y/chuong-9.html.]

 

hễ về nhà, đều nhớ mang cho điểm tâm ở tiệm Hạnh Hoa Lâu hoặc vịt Minh Phúc Cư.

 

Về , đôi chân nhị gia gần như hồi phục, bèn rảnh rỗi hơn, nhưng vẫn chẳng dám lơ là, tiếp tục nhắc nhở đề phòng cô gia.

 

Theo hiểu về cô gia, chắc chắn chịu thua, sẽ động tĩnh. Chức vị thế tử, tuyệt đối cam tâm nhường cho khác.

 

Nhị gia chỉ vỗ đầu , bảo đừng lo nhiều, chuyện .

 

Ta giao hết cho , trong lòng lo lắng một chuyện khác, ngày ngày chạy khắp nơi mua dược liệu.

 

Vừa qua Tết, bỗng dưng truyền tới tin bệ hạ bệnh nặng.

 

Nhị gia cử dẫn lễ bộ ngoại thành đến Cam Lộ Tự cầu phúc cho thánh thượng.

 

Khi rời , đang ở ngoài đường mua thuốc; khi về chỉ thấy một mảnh giấy để , dặn chờ ở nhà.

Hồng Trần Vô Định

 

Lòng trĩu nặng.

 

Kiếp đôi chân hồi phục chậm, nên từng giao phó công vụ; ngờ rời thành. Vội vàng thu xếp, định tìm.

 

Ngay lúc đó, binh lính phòng ngự thành bất ngờ gõ cửa tuyên bố: bên ngoài thành phát hiện ôn dịch, hiện các cửa thành đóng, cấm thành. Mọi nhà cố giữ hạn chế ngoài, chú ý phòng dịch.

 

Lúc thông cáo, thấy khóe môi cô gia như khẽ nhếch lên.

 

còn tâm trí nghĩ ngợi, chỉ lo lắng cho đại dịch ngoài thành, vội thu hết thuốc thang một gói lớn, chạy ngoài.

 

Phố xá vắng tanh, chỉ còn binh lính phòng thành tuần tra.

 

Ta men theo các con ngõ, trốn tránh khắp nơi, nhưng tìm lối khỏi thành. Lúc , để phòng dịch lây lan, tất cả cổng thành đều đóng kín.

 

Vậy thì, chỉ còn một nơi duy nhất.

 

Sau khi do dự lâu, cắn răng, dứt khoát hướng thẳng về phía .

 

18

 

Giữa trời quang mây tạnh, nắng xuân rực rỡ, rét run từng cơn, lạnh lẽo.

 

Khu ổ chuột, chính là nơi kiếp chịu nhục tới chết.

 

Ta tưởng kiếp sẽ bao giờ trở chốn .

 

chỉ góc bẩn thỉu chứa chất ô uế mới lối bí mật dẫn ngoài thành.

 

Lẽ đông đúc, giờ ổ chuột vắng tanh, chắc là binh lính phòng thành lùa sạch .

 

Ta băng qua những con ngõ bẩn thỉu ngoằn ngoèo, cố nghĩ đến những chuyện xảy ở từng con ngõ nhỏ ở kiếp .

 

Cuối cùng cũng tới cái hang chó cỏ dại che phủ, khom chui qua, chạy vụt như bay, bỏ xa khu ổ chuột phía .

 

Đến lúc màn đêm buông xuống, cổng Cam Lộ Tự.

 

Dơ bẩn lấm lét, bụi bặm phủ khắp .

 

Ta quá mệt, đời nào hai kiếp bộ xa đến thế, sức cùng lực kiệt, ngất lịm lúc nào chẳng .

Loading...