Nha Nha tiến lên! - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-03 15:09:45
Lượt xem: 292

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nước mắt của cuối cùng cũng rơi xuống.

 

Mẹ đ.ấ.m n.g.ự.c , trút giận: “Tống Minh Trạch, là đồ ngốc ? Anh em là con thế nào ? Úc Chấn Đình nghi ngờ em, ngay cả cũng nghi ngờ em ? Anh là trai của em, dựa mà tin một phụ nữ khác, tin em gái ruột của chỉ vì cô ngủ với …?”

 

Một tiếng “chát” vang lên vì Tống Minh Trạch tát một cái.

 

Cả thế giới im lặng.

 

Tống Minh Trạch một cách lạnh lùng: “Không cho phép em sỉ nhục An Hinh! Tống Vãn Tình, em và con gái em đều vô giáo dục!”

 

Mẹ ngây , ngay cả nước mắt của bà cũng rơi nữa. Bàôm mặt mà Tống Minh Trạch với vẻ thể tin , như thể đang một xa lạ.

 

Tim đau nhói. hét lên, xông xuống lầu, đ.ấ.m đá Tống Minh Trạch: “Không bắt nạt !” Không ai phép bắt nạt .

 

Cậu dùng một tay hất ngã xuống đất, vội vàng kéo , nhưng sức mạnh xô ngã nên bà ngã xuống đất với luôn. Tay che đầu , còn đầu thì va xuống đất.

 

“Tống Vãn Tình, cho em cơ hội cuối cùng: bán cổ phần cho , sẽ đưa cổ phần đó cho An Hinh, Úc Chấn Đình tự nhiên sẽ dừng tay, như thì em còn chút tiền. Còn nữa, hãy trở về nhà họ Úc, xin An Hinh, đừng đối đầu với cô nữa, sẽ cưới An Hinh, cô cũng cần sắc mặt em mà sống nữa, như thì ai cũng yên .”

 

Nói , thèm chúng thêm nào, lên xe nhanh chóng rời .

 

bò dậy, dốc hết sức lực để đỡ , nhưng sờ thấy m.á.u đầy một bàn tay.

 

sợ hãi.

 

Mẹ : “Nha Nha ngoan, .”

 

Mẹ gắng gượng dậy, nhưng ngã phịch xuống đất ngất .

 

Ngày hôm đó lẽ là ngày u ám nhất trong đời .

 

, gọi điện cho Phó Chính Thâm.

 

Chú nhanh chóng đến, bế lên, đưa bệnh viện.

 

Đến khi thứ định.

 

mới phát hiện rằng mắt cá chân sưng tấy, sưng đến mức nổi.

 

lúc đó, chẳng cảm thấy gì cả.

 

Phó Chính Thâm ôm , rơi nước mắt vì đau lòng: “Nha Nha chịu khổ , , nếu thương thì với lớn ngay lập tức, chịu đựng.”

 

, nhưng rơi một giọt nước mắt nào. đang nghĩ rằng sai ?Có sai !

 

Tại rõ ràng là giúp chuyện càng ngày càng tệ ? Tại chắc chắn là sẽ một kết cục , nhưng quá trình đến đó đau đớn đến ?

 

thể cứu . Cuốn sách cũng thể cứu .

 

Dường như nữ chính ngôn tình khổ tâm thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nha-nha-tien-len/chuong-8.html.]

 

khẽ : “Chú Phó, giá như chú là bố cháu thì mấy.”

 

Một tiếng khịt mũi lạnh lùng vang lên.

 

ngẩng đầu là lập tức  thấy một lạnh lùng và : “Anh bố thì chuyện cũng chẳng .”

 

Cậu bé đó mười tuổi, tay xách một hộp cơm giữ nhiệt, tựa cửa, chằm chằm Phó Chính Thâm bằng ánh mắt lạnh lùng.

 

Phó Chính Thâm đổi sắc mặt: “Con gì ở đây?”

 

“Không cần bố quan tâm!”

 

“Phó Hoài, đừng vô lễ!”

 

“Con sinh, cha dạy dỗ, đúng là lịch sự bằng khác.”

 

Cậu bé hằn học , ánh mắt đó như thể cướp bố của .

 

nghĩ rằng lẽ ánh dành cho Y Bảo khi xưa cũng như .

 

Khoảnh khắc đó, thật vô vị.

 

Rõ ràng là bé lớn hơn nhiều, họ Phó, hận đến thế.

 

Theo mô típ tiểu thuyết sếp tổng  mà Huba Shi, thể đây là nghiệt duyên mà chú Phó vô tình kết thành  khi còn trẻ, giờ đứa trẻ đó tìm đến tận nơi, mà Phó Chính Thâm vẫn còn đang theo đuổi .

 

Theo tính cách của tiểu thuyết khổ tâm thì lẽ đối phương sẽ báo thù Phó Chính Thâm, mà ngược , sẽ trút thù lên .

 

Thật xui xẻo! Sau , thể dễ dàng tin nữa. Có lẽ thế giới là một cái bẫy khổng lồ, sơ suất một chút thôi là sẽ rơi xuống hố.

 

một cách lạnh lùng: “Chú Phó, cảm ơn chú, nhưng , chúng đừng liên lạc với nữa, cháu bất cứ ai gây phiền phức cho , cháu vô tội, ai phép hại cháu.”

 

Phó Chính Thâm lúng túng. Ông thở dài: “Chuyện phức tạp, hai con cứ nghỉ ngơi , lúc nào rảnh thì chú sẽ ghé , chú sẽ xử lý chuyện cho thỏa.”

 

Nói , ông dẫn bé rời , tình nguyện nhưng vẫn theo bước chân .

 

quen thuộc với cảm giác đó:  gần gũi, nhưng sợ mất mặt, từ chối, nhưng khó chịu,  rời .

 

Chắc chắn là khát khao tình .

 

liên lạc với dì Trương, bảo dì lén đến thủ tục chuyển viện cho .

 

Quả nhiên, dì Trương đến. Dì ôm lòng, đau lòng đến mức bật .

 

Thấy , nước mắt dì chảy càng nhiều hơn: “Họ , thể bắt nạt của con như !”

 

, bọn họ thật sự . Làm mà họ thể bắt nạt vợ và em gái của như chỉ để thể hiện cái gọi là khí phách đàn ông của ?

 

Thông qua việc chà đạp lòng tự trọng của khác để nên cái gọi là lòng tự trọng của đàn ông là một hành vi vô cùng hèn hạ. cảm thấy hổ vì từng gọi hai đó là bố và .

Loading...