NHẪN TRÓI XÁC 2: LỘT DA XÁC CHẾT - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-11 00:07:07
Lượt xem: 182
1
là con một, từ nhỏ chỉ bà nội là đối xử với nhất.
Người khác luôn khuyên bà thêm một đứa cháu trai, cháu gái là đồ vong ơn bội nghĩa, cháu trai mới thương .
Mỗi bà đều trừ, ôm chặt lòng, tay xách đồ ăn vặt, gậy tiên, váy áo...
"Cháu gái mới chứ, bà yêu con bé cháu gái nhất."
Ánh mắt vui mừng khôn xiết của bà, như thể đang ôm một bảo vật gì đó, khiến khắc ghi nhiều năm.
Ngày kết quả thi đại học, là đầu tiên chạy về quê báo cho bà nội -
"Cháu thi top 10 của trường, cháu lên Đế Đô học, kiếm thật nhiều tiền nuôi bà!"
vẫn còn nhớ cảnh tượng ngày hôm đó, phụ nữ gầy gò, già nua với đôi chân nhỏ bé run rẩy rơi vài giọt nước mắt, lôi từ đáy rương hòm một bọc vải đỏ, mở là một chiếc nhẫn vàng.
Vòng ngoài khắc ngày sinh của bà, vòng trong khắc thêm ngày sinh của , bà run run đeo chiếc nhẫn tay , là để cho của hồi môn.
"Cháu gái lớn , bà già còn sống mấy năm nữa để ở bên cháu. Cháu giữ chiếc nhẫn cẩn thận, thấy nhẫn thì coi như thấy bà, bà cũng ở bên cháu!"
òa lên ôm chầm lấy bà, chợt phát hiện bà gầy nhiều.
Thân hình gầy guộc khô héo như một cơn gió cũng thể thổi bay, bàn tay ấm áp, rộng rãi trong ký ức cũng nhăn nheo teo tóp hình dạng gì, những mạch m.á.u xanh đen ngoằn ngoèo mu bàn tay, lộ rõ cả xương bàn tay.
thật sự hy vọng thời gian trôi chậm , cho cơ hội báo hiếu bà.
Cũng từ ngày đó, ngày nào cũng đeo chiếc nhẫn vàng, ngủ cũng để nó gối.
2
Năm nhất đại học bạn trai.
Tuy chỉ mới nắm tay, cả hai đều nghĩ đến tương lai, nhưng chia sẻ với bà nội đầu tiên, mùng 1 tháng 10 vội vàng mua vé tàu về quê.
Bà nội hóng mát trong bóng râm của căn nhà cũ, đôi mắt đục ngầu đảo vài vòng, dừng -
"Con gì? Nói nữa xem."
đặt hành lý xuống đỡ bà dậy, đ.ấ.m lưng cho bà, chuyện phiếm như vô tình một nữa:
"Cháu bạn trai , trai học giỏi."
Bà nội hỏi : "Con cùng cái ở bên , hư mất nết ?"
xổm xuống giày cho bà, thờ ơ :
"Có chứ ạ, một cả hai đứa cháu đều..."
Lời còn dứt, bà nội giơ tay tát thẳng mặt !
"Đồ dơ bẩn, đê tiện, hổ!"
, một cả hai đứa đều đau bụng.
Vì bà nội tức giận như ?
3
Cằm bà nội dùng sức kẹp chặt, móng tay vàng vẹo của bà gần như đ.â.m sâu da thịt , mang theo sự căm hận khó hiểu.
"Sao bẩn , đây..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhan-troi-xac-2-lot-da-xac-chet/chuong-1.html.]
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Bà nội tức giận đến run cả , miệng há ngậm , lẩm bẩm cái gì, trong miệng còn một chiếc răng nào.
Vì ở gần, mùi hôi thối nồng nặc bà nội xộc thẳng mặt, khiến buồn nôn ngừng, nước mắt cũng kìm mà chảy .
Bà luôn bệnh mãn tính, chẳng lẽ gần đây bệnh tình trở nặng?
"Bà nội bà khỏe ? Cháu đưa bà khám bác sĩ ? Bà đừng giận!"
Bà nội lạnh đẩy , khập khiễng, lảo đảo về phía trong nhà, bóng lưng xa lạ đến mức suýt nhận .
"Chữa bệnh? Bệnh của ai chữa , ai cũng chữa !"
nghĩ, cảm xúc của bà d.a.o động lớn như chắc chắn là vì bệnh.
Người bệnh thì đổi thất thường.
Nhân lúc trời còn sớm, chi bằng chạy bệnh viện giúp bà lấy thuốc, hỏi bác sĩ xem bệnh tình của bà dạo thế nào.
bệt xuống đất nghỉ ngơi vài phút, bò dậy về phía cổng.
kỳ lạ là, cánh cổng sắt màu đỏ sẫm loang lổ vết gỉ sét rõ ràng khóa, nhưng đẩy đẩy đều .
dồn hết sức lực đẩy ngoài, cánh cổng sắt kêu răng rắc loạn xạ, hai bên câu đối cũng rung lắc trái , cánh cổng vẫn cứ trơ .
Kỳ lạ, cổng vốn dĩ những hoa văn hình chữ hồi ?
Còn đôi câu đối : Lương sơn quý hướng thừa sinh khí, Ngọc thủy tàng phong vĩnh cát tường.
"Sao, mày chạy?"
Giọng già nua của bà nội bỗng nhiên vang lên từ phía , khiến giật run rẩy.
Khoảnh khắc , chóp mũi chạm một búi tóc khô như cỏ khô, bà nội gần gần mặt , cả khuôn mặt dán vị trí trái tim .
Hai hốc mắt bà lõm sâu , con ngươi lật ngược lên một cách khó tin, chằm chằm -
"Mày chạy ?"
4
Rốt cuộc bà !
Cảnh tượng kinh hoàng khiến da đầu tê dại, hai chân run rẩy ngừng, cảm giác bất an mãnh liệt chảy dọc theo huyết quản khắp cơ thể, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ: Chạy!
Không , cứ chạy .
ngay mắt bà, cửa cũng mở , chạy kiểu gì?
Gâu!
Tiếng chó sủa vang lên chân, một con ch.ó màu vàng đen chạy đến bên cạnh cắn ống quần .
Khuôn mặt tròn trịa, hai chùm lông đen trán, thấy nhận nó, lập tức vẫy đuôi l.i.ế.m ngón tay , là con ch.ó nhỏ nhặt hồi cấp hai! Nó lớn đến thế !
“...Bà ơi cháu cả, cháu chơi với chó con một lát, cháu thích chó con lắm!”
Con chó dường như nhận sự sợ hãi của , khom lưng cắn mạnh ống quần, như theo nó.
chạy theo vài bước, trong đám cỏ dại bếp thấy một miếng tôn xanh hé mở, lật là một cái hang chó đủ một chui qua.
Chạy !