Nhật Ký Xác Sống Ngàn Năm Đi Học – Mộ Long Vương - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:10:39
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuẩn, đáng gắn cửa, giờ rơi đất.” – gật đầu.

 

“Đặt chỗ cũ , đúng chỗ đó.” – chỉ.

 

Vừa khớp , “rầm…” một tiếng nặng nề, cửa đá từ từ mở .

 

định bước , thì một dòng m.á.u đặc sệt chảy từ bên trong.

 

Mùi tanh nồng xộc lên khiến ai nấy buồn nôn.

 

“Cái gì đây?” – Triệu Định nhíu mày.

 

“Nhìn như máu… thật đúng là m.á.u đấy.” – đáp.

 

“Cảm ơn, đại hiệp nhiều lời…” – Cậu trề môi.

 

khúc khích, giải thích: “Đây là một phương pháp tạo cương thi. Cậu là cương thi tự nhiên nên .”

 

“Trộn m.á.u của bốn mươi chín loại động vật khác , ngâm t.h.i t.h.ể trong đó, đến trăm năm thể sinh một cương thi sơ hình. cách tỷ lệ thành công thấp lắm, thường chỉ dùng khi gặp dịch bệnh, nhiều xác c.h.ế.t để thử.”

 

Triệu Định chau mày: “Long Vương hai mươi năm mới chọn một , dùng cách ?”

 

lắc đầu: “Chắc là Long Vương bỏ rơi, còn giá trị nữa nên thử.”

 

bước qua vũng m.á.u tiến . Trong giới cương thi, kẻ mạnh nhất luôn là cương thi tự nhiên vì trời đất nuôi dưỡng, linh khí hội tụ, thời gian dài mới thành hình.

 

Còn những kẻ “lai căng” thế , do con chế , nếu vị trí phong thủy đủ , họ sẽ tìm cách bổ sung linh khí, thời gian đủ thì đẩy nhanh quá trình hóa thi… Kết quả, khi đời thì linh trí biến dạng, chẳng còn là “cương thi” đúng nghĩa, chỉ còn là quái vật.

 

, tên “ em” trong mộ … dường như vẫn giữ chút linh trí, điều đó thật sự hiếm.

 

7

 

Lối mộ sâu hun hút và tối đen như mực, với Triệu Định thì quen , nhưng Tô Trầm và thầy phụ trách thì chẳng thấy gì, hai họ cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y , thầy phụ trách còn nắm lấy vạt áo .

 

Ban đầu thầy tính nắm tay , nhưng chắc thấy móng tay dài ngoằng, còn phủ lớp lông xanh, thầy thấy ghê nên đổi sang nắm áo.

 

Chúng thêm một đoạn, phía bỗng mở một gian mộ thất rộng rãi, giữa phòng đặt một cỗ quan tài, bên khắc mấy dòng chữ chẳng hiểu, lẫn mùi gỉ đồng và gỗ mục nồng nặc.

 

Triệu Định tiến lên, sờ thử quan tài ngửi một cái. “Xì, thối quá.”

 

“Máu ngâm mấy ngàn năm, đương nhiên thối .” – đáp.

 

Kỳ lạ thật, trong quan tài rõ ràng thứ gì đó, nhưng luồng khí nãy.

 

lúc , thấy tiếng thịt da nứt toạc.

 

“Chạy mau.” – kéo họ định bỏ chạy.

 

Tô Trầm và thầy phụ trách yên bất động.

 

ngoảnh thì giật , từ lúc nào họ biến thành hai con cương thi đỏ rực như máu.

 

Chúng là cương thi tự nhiên nên ghét nhất loại cương thi ngâm trong m.á.u như thế , hôi.

 

đảo mắt tìm Triệu Định, nhưng cũng biến mất.

 

Ngay lúc , hai con huyết thi gầm lên lao về phía .

 

“Á, đừng tới đây, bẩn quần áo đấy!” – cảnh cáo.

 

chúng vẫn lao lên như điên, bất đắc dĩ rút một khẩu súng.

 

“Đoàng!” – Một con huyết thi ngã vật xuống đất, trán dán một lá bùa vàng nhạt, le lói ánh sáng.

 

“Thời thế đổi đấy!” – Trong đầu thoáng câu thoại phim.

 

Đây là “súng bùa” mà tốn bao nhiêu tiền mới đặt : Thần cản g.i.ế.c thần, Phật cản g.i.ế.c Phật, cầm còn g.i.ế.c luôn cả .

 

Đoàng đoàng thêm hai phát nữa, con huyết thi còn cũng gục xuống.

 

quanh, cuối cùng cũng phát hiện cơ quan: một viên định vị châu đang yên lặng ở góc tường.

 

Khoan … chúng mộ lâu thế , còn thấy định vị châu ở đây?

 

“Chị ơi, chơi vui ?” – Giọng thằng nhóc vang lên nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhat-ky-xac-song-ngan-nam-di-hoc-mo-long-vuong/chuong-4.html.]

 

Phiền c.h.ế.t , cương thi bọn ghét nhất lũ nhóc phiền phức.

 

b.ắ.n “đoàng” một phát định vị châu, tiếng đáng ghét cuối cùng cũng tắt.

 

8

 

“Tỉnh Tỉnh, cô thế?” – Giọng Triệu Định vang bên tai .

 

“Tưởng sợ đến ngốc luôn chứ, thế mà cũng tự xưng là cương thi.” – Tô Trầm mỉa mai.

 

lắc lắc đầu, nghĩ vẩn vơ: Không ai nghiên cứu não cương thi , xem khác gì não .

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Ơ… tự dưng nghĩ đến chuyện đó?

 

bừng tỉnh, ngẩng lên gương mặt điển trai của Triệu Định… mà phủ đầy lông xanh.

 

“Sao để lộ nguyên hình ?” – ngạc nhiên.

 

“Vừa nãy cửa mộ xuất hiện hai con khỉ nhỏ, thấy bực nên doạ chúng chạy mất.” – Cậu .

 

: là chẳng huyết thi nào, chỉ hai con khỉ nhỏ ngất xỉu đất.

 

“À mà, khi nãy cô đột nhiên ngẩn , khi đuổi xong lũ khỉ thì thấy cô cứ đờ đẫn hai con khỉ .” – Triệu Định kể.

 

“À , khi nãy ảo giác.” – đáp.

 

“Nó còn tạo ảo giác ?” – Triệu Định hỏi.

 

“Ơ, chẳng lẽ ? Đây là kỹ năng cơ bản của cương thi mà!” – ngạc nhiên.

 

Triệu Định hếch cằm lên, kiêu ngạo: “Ông đây đường lúc nào cũng gia nhân hộ tống, học mấy thứ gì?”

 

…Ờ thôi cũng .

 

Tô Trầm thấy để ý, bắt đầu quát: “Đợi ngoài sẽ tố cáo cô! Trong trường học mà còn giấu cương thi, các âm mưu gì hả?”

 

giang hai tay: “ giấu gì , luôn thẳng là cương thi mà.”

 

còn định cãi thêm thì đột nhiên chân chúng nứt một cái hố lớn, cả đám hét lên rơi thẳng xuống.

 

9

 

Ơ?

 

tỉnh dậy, thấy đang ở ký túc xá. Bên cạnh, Tô Trầm vẫn đang càu nhàu: “Đứa nào ăn mất bánh ngọt của hả?”

 

trở xuống giường, chiếc bánh chỉ còn một nửa bàn, đầu óc mơ hồ: Chuyện gì đây?

 

Tô Trầm trừng mắt đầy nghi ngờ: “Có cô ăn ?”

 

Rồi cô gọi thẳng tên : “Chu Cảnh!”

 

Khoan tên là Chu Tỉnh Tỉnh, hai chữ “Tỉnh” cơ mà.

 

Tô Trầm lao đến, túm cổ lắc điên cuồng:

“Có cô ăn , mau !”

 

dễ dàng đẩy cô , chiếc bánh bàn, bỗng dưng thoáng hoảng hốt…

 

Hình như… thật sự là ăn?

 

Nửa đêm dậy ăn ?

 

Cũng đúng… Bánh gì để qua đêm mà vẫn bốc mùi?

 

trong đầu xuất hiện ký ức kỳ lạ .

 

“Phải… là .” – Không hiểu , buột miệng nhận.

 

Tô Trầm im bặt, trở về chỗ, thu dọn đồ đạc, thêm gì.

 

Còn thì cứ thế thức dậy, đến thư viện học bài cùng Triệu Định, cũng chẳng nhắc gì đến chuyện trong mộ nữa.

 

Cứ mơ mơ hồ hồ như thế, hơn nửa tháng trôi qua. Mọi chuyện dường như chỉ là một giấc mơ.

 

Loading...