Nhật Ký Xem Mắt Của Lệ Chi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:32:51
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thầy ơi, xin hỏi năm nay thầy nhận nghiên cứu sinh ạ?"
"Xin hỏi thầy Tạ chọn nghiên cứu sinh tiêu chuẩn gì ạ?"
ngoài đám đông, chiếc váy trắng dính một vệt ố vàng, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt.
Bọn trẻ bây giờ đụng trúng khác chẳng lẽ xin ?
Tạ Ngôn từ tốn trả lời hết các loại câu hỏi.
thể cứ thế bỏ qua , đeo ba lô, chen .
Con đôi khi là , trong lòng chuyện là dễ phân tâm.
hỏi: "Thầy Tạ, rảnh ?"
Kết quả một nữ sinh đầy khí thế phía : "Thầy Tạ, thầy nhận nghiên cứu sinh ?"
một lòng lấn át cô , ngẩng cổ hét thật to, giọng vang dội khắp bốn phía: "Thầy Tạ, thầy nhận bạn gái ?"
Lời thốt , đám đông bỗng nhiên im bặt.
Ánh mắt dần trở nên phức tạp, kính nể, chấn động, cả thắc mắc như một kẻ ngốc.
Tạ Ngôn theo tiếng , thấy tình cảnh thê t.h.ả.m của , chân mày từ từ nhíu , mím môi:
"Xin , hiện tại dự định đó."
Rất , giữa tiếng chế nhạo của , nữa đưa tay lên, cài cúc áo sơ mi ở cổ.
... ý đó mà.
3
đối diện bàn việc của Tạ Ngôn 10 phút, tiếng tích tắc tường đều đặn và nhịp điệu.
Tạ Ngôn cúi đầu sửa giáo án, ánh nắng buổi chiều xuyên qua cửa sổ sạch sẽ, chiếu lên gáy , phác họa nên một vệt sáng dài đẽ.
Sau khi bảo xuống, một câu "Đợi chút", gì thêm.
Có ... giận ?
Cũng , tỏ tình giữa chốn đông , mà vui cho ...
ngẩn ngơ chằm chằm cổ hồi lâu, mãi đến khi gõ cửa mới hồn.
Đứng ở cửa là một nữ thần cao ráo, tóc uốn kiểu Pháp bồng bềnh lười biếng, mặc bộ đồ công sở cổ V màu đen, mỉm nhẹ:
"Nghe cần quần áo phụ nữ?"
Cô đó, cảm thấy thua .
mà là Tạ Ngôn, "cỏ gần hang" thế c.h.ế.t cũng "ăn".
Tạ Ngôn khá bình tĩnh chỉ : "Quần áo của bạn bẩn ."
Cô đưa đồ tới, nở nụ ấm áp: "Không , đồ mới đó, tặng cưng."
cúi đầu vết sữa áo phông của , bối rối xoa tay: "Cảm ơn chị, em sẽ trả chị sớm nhất thể."
Người dựa lưng sofa, đ.á.n.h giá một lúc nở một nụ mờ ám: "Bạn gái nhỏ của ?"
Không đợi Tạ Ngôn trả lời, vội xua tay: "Không , em... em đến để phỏng vấn."
Người nhướng mày, thốt lên một tiếng "Ồ~" đầy ẩn ý: "Chị còn tưởng là 'ai đó' chứ. Hai chuyện , chị đây."
Ai đó?
lẩm bẩm trong lòng.
Không lẽ là bạn gái cũ?
Tạ Ngôn chỉ về phía bên trái: "Có nhà vệ sinh."
hồn, ôm quần áo chạy khóa trái cửa.
Áo phông ướt sũng, vết hằn nội y đều lộ cả .
đỏ mặt đồ, xoay soi gương, mặt càng đỏ hơn.
Váy liền kiểu trễ vai, n.g.ự.c khoét một hình tam giác ngược.
Khe n.g.ự.c vặn lộ .
hoảng quá vội gọi cho bạn , kết nối, bên nó còn đang ngái ngủ, giọng khàn khàn:
"Tớ xem ảnh , mà, dáng ngon đấy, lồi vểnh, ngại gì mặc, lên ! Gặm ảnh !"
Tiếp đó, một giọng khác ở đầu dây bên xen : "Bảo bối, gọi cho ai thế? Qua đây, buồn ngủ ?"
Sau đó, cùng với tiếng la ngắn ngủi mà hưng phấn của con bạn , cuộc gọi đột ngột kết thúc...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhat-ky-xem-mat-cua-le-chi/chuong-2.html.]
"..."
Tạ Ngôn gõ cửa: "Cô Sầm, quần áo vấn đề gì ?"
cái áo phông vứt đống bồn rửa tay như cái giẻ rách, thở dài, vội vàng dọn dẹp, lấy tay che ngực, mặt đỏ bừng mở cửa.
Ánh mắt Tạ Ngôn bắt đầu từ mặt , từng chút, từng chút một di chuyển xuống n.g.ự.c , đến eo và chân...
Anh dời mắt , sang một bên, giọng bình thản: "Ra đây ."
bối rối bàn, căng thẳng nắm chặt tay,
"Thầy Tạ, ... đến là thỉnh giáo thầy một vấn đề."
Ánh mắt Tạ Ngôn qua lớp kính lặng lẽ đ.á.n.h giá .
" hỏi về ứng dụng của thơ cổ." lấy sổ tay .
Vì quá căng thẳng, tìm thấy trang tối qua, càng tìm thấy càng vội, cuối cùng cũng thấy "bản thảo phỏng vấn".
thở phào nhẹ nhõm, vội vàng : "Những bài thơ k.h.i.ê.u d.â.m nổi tiếng thời cổ đại là những bài nào ạ?"
Vừa dứt lời, căn phòng chìm tĩnh lặng.
Trước biểu cảm ngày càng nghiêm túc của Tạ Ngôn, nuốt nước bọt ừng ực, lẳng lặng lật trang, để lộ bản thảo phỏng vấn thực sự...
Mồ hôi hột lăn xuống.
"Thầy Tạ..." dở dở mếu: " ý đó..."
Trong ánh mắt bình thản của Tạ Ngôn ẩn chứa một tia sắc bén.
Anh đan hai tay , giọng lạnh nhạt: "Học tập là một quá trình suy nghĩ. Thay vì trực tiếp cho cô câu trả lời, xem cô Sầm những bài thơ k.h.i.ê.u d.â.m nào."
Cái giọng điệu trao đổi học thuật của yên tâm.
nghiêm chỉnh, vẻ màng tạp niệm, một lòng cầu học:
"Nhũ mềm hương phấn mồ hôi ướt, xuân trêu nhũ tan mưa phùn. Tắm xong tình lang vuốt ve, linh hoa mát lạnh tựa nho tím."
lén ngước mắt, phát hiện vẻ mặt Tạ Ngôn nghiêm túc, gì khác thường, liền bạo gan tiếp tục :
"Lá hoa từng phá nhụy hoa, liễu rủ lay cành liễu. Thương vàng giao chiến ba ngàn trận, nến bạc chiếu rọi bảy tám mỹ nhân."
Đọc bài thơ đỏ mặt tía tai, mà Tạ Ngôn thì cứ như liên quan.
"Mở cửa sổ ánh trăng thu, tắt nến cởi xiêm y, mỉm trong rèm trướng, hương hoa lan."
lật trang, ngập ngừng một lúc lâu, : "Không thể tiếp nữa, nữa chắc bắt quá."
Vừa , tiếng chuông điện thoại vang lên cứu khỏi tình huống dầu sôi lửa bỏng.
"Nhóc con trời đ.á.n.h điện thoại! Nhóc con trời đ.á.n.h điện thoại! Nhóc con trời đ.á.n.h điện thoại!"
Đây là nhạc chuông đặc biệt cài cho , còn cho đổi.
Dưới ánh mắt như của Tạ Ngôn, đặt sổ tay xuống, vội vã móc điện thoại : "Xin , xin ! ..."
Tạ Ngôn mỉm : "Đi , phiền ."
thở phào, chạy nhà vệ sinh điện thoại.
Đầu dây bên truyền đến tiếng hớn hở của :
"Ui, Chi Chi , con đoán gặp ai ? Ha ha ha, gặp bạn học cũ! Trùng hợp quá !"
Mặt đầy vạch đen: "Mẹ, con đang xem mắt."
Mẹ hỏi: "Con đối tượng xem mắt của con là ai nhỉ?"
đầu, chắc chắn cửa đóng, hạ thấp giọng : "Tạ Ngôn, giáo sư khoa Lịch sử Đại học A."
Đầu dây bên xen một giọng cũng vui vẻ kém: "Ối, Chi Chi thật sự đang ở cùng Tiểu Ngôn ?"
ngơ ngác.
"Xin hỏi… vị là..."
Điện thoại hình như giật mất, giọng nữ nãy lập tức phóng to, như thể đang kề sát tai , giọng điệu dịu dàng chảy nước:
"Chi Chi , chồng của con đây."
Nhà gì chồng nào? Bà cô? Bà dì?
(*) 婆婆 - bà bà/ chồng
"Ờm... Cháu chào bà ạ."
Cứ gọi , cũng tính là thất lễ.
Đầu dây bên vang lên một tràng lớn, nhận điện thoại: "Tối nay chúng ăn cơm, con rủ Tạ Ngôn cùng."