Nhật Ký Xem Mắt Của Lệ Chi - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:34:16
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tấm ảnh chụp màn hình của ấn phẩm xuất bản.

 

Chú thích là tên sách, một lời thừa thãi.

 

Nhìn là "tác phẩm" kiểu mẫu của .

 

Mà ở khu bình luận của , top comment là: Vãi! Lan Đình Mộng Vãn bê y nguyên tinh hoa phân tích thơ của thầy Tạ luôn !

 

gần như run rẩy bấm mở tấm ảnh đó.

 

Trong khoảnh khắc , nước mắt rơi lã chã, nỗi ấm ức kìm nén suốt nửa năm qua vỡ òa.

 

Antifan đều : "Lệ Chi Ngận Điềm ngay cả đạo văn cũng , chỉ nhặt nhạnh mấy cái vụn vặt, còn phần tinh túy chẳng tí nào."

 

Và câu lưu truyền rộng rãi đó của Lan Đình Mộng Vãn, tối nay, tìm nguồn gốc.

 

——«Tinh Tuyển Thơ Cổ Trung Hoa» Tạ Ngôn.

 

Anh là một đàn ông tài văn chương xuất chúng.

 

Trước đây, vì đoạn văn khiến vỗ bàn tán thưởng đó, chút xíu khâm phục với Lan Đình Mộng Vãn.

 

Vậy thì ngay lúc , sự khâm phục đó chuyển sang Tạ Ngôn.

 

Không hổ là .

 

Không hổ là ...

 

Từng câu từng chữ đều là sự lãng mạn.

 

Nước mắt ngừng chảy xuống, bắt đầu gào , đem tất cả ấm ức nửa năm qua hết.

 

Bạn gửi cho mười mấy tin nhắn thoại liên tục: "Á á á! Chi Chi, đây là quý nhân của đó! Cậu định lấy báo đáp ?"

 

như cún: "Hu hu hu hu hu..."

 

"Đừng rảnh rỗi ở đó, đăng cái gì chứ!"

 

"Hu hu hu hu..."

 

"Chi Chi—"

 

"Hu hu hu..."

 

"Câm miệng cho tớ!" Bạn cắt ngang tiếng gào quỷ sói tru của , : "Thầy Tạ cập nhật trạng thái nữa kìa."

 

mở đôi mắt nhòe nước xem.

 

Tạ Ngôn: Sách mới tệ @Lệ Chi Ngận Điềm

 

Khu bình luận:

 

"Á á á! Hai thầy cô trả mạng cẩu độc cho !!!"

 

"Bá đạo bảo vệ vợ, yêu quá !"

 

"Đối tượng xem mắt thế tìm ở ?"

 

sụt sịt, yêu thương mà sợ hãi trả lời trong khu bình luận bằng một cái sticker ngoan ngoãn, : Cảm ơn thầy.

 

Sau đó như một con dở.

 

"Cạch", cửa mở.

 

Ánh đèn dịu dàng lập tức tràn , phòng khách trở nên ấm áp.

 

Tạ Ngôn giày xong, , đột nhiên sững sờ ở bậc cửa.

 

Anh dường như ngờ vẫn ở nhà , từ sáng đến giờ hề nhúc nhích.

 

Anh nhíu mày: "Cả ngày ăn cơm ?"

 

chân trần bước xuống, nghiêm chỉnh, giọng mũi đặc sệt: "Cảm ơn , là đại ân nhân của , sẽ báo đáp ."

 

Tạ Ngôn chân dài, hai ba bước tới mặt , cúi xuống xếp ngay ngắn đôi dép lê vương vãi bên cạnh: "Mang dép ."

 

7

 

"Thế là, nấu bữa tối cho ?"

 

"Ừm." trốn trong phòng ngủ của Tạ Ngôn, nhỏ qua điện thoại với con bạn : "Thanh Thanh, hình như tớ thích mất ."

 

"Chuyện mà, thích thì xông lên , cái tinh thần liều mạng của ?"

 

"Nhỡ thích tớ thì ?" vô thức c.ắ.n móng tay, như kiến bò chảo nóng.

 

"Sầm Chi Chi, nếu thích thì việc gì mặt vì ? Người là giáo sư nổi tiếng, rảnh rỗi mà chạy lên mạng cãi tay đôi với mấy , ăn no rửng mỡ chắc?"

 

Phân tích của con bạn dần dần thắp lên hy vọng trong .

 

"Hay là... tớ thử theo đuổi xem ?"

 

"Tất nhiên !"

 

Nửa tiếng , rón rén mở cửa phòng ngủ.

 

Tạ Ngôn đang sofa yên tĩnh sách, tiếng động, ngẩng đầu qua.

 

"... tắm ?" 

 

"Được." Anh đặt sách sang một bên, dậy tìm cho một chiếc khăn lông mềm mại sạch sẽ: "Áo choàng tắm ở trong phòng tắm." 

 

Nói xong câu đó, sofa tiếp tục sách

 

Cái "lá gan chó" khó khăn lắm mới gầy dựng của đột ngột dập tắt.

 

"Tớ vẫn ." Tắm xong, bên mép giường lau khô tóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhat-ky-xem-mat-cua-le-chi/chuong-6.html.]

 

Bạn : "Không lẽ nào, mặc áo sơ mi của ảnh, phòng khách lượn lờ !" 

 

Vài phút , mở cửa.

 

Tạ Ngôn đang trải giường sofa, một chân thon dài cong sofa, chân còn dùng để chống đỡ.

 

Lưng phẳng, áo sơ mi hảo phác họa đường eo hai bên, cái m.ô.n.g đều đặn, cong vút... 

 

Mũi nóng lên, che miệng, yếu ớt hỏi: "Áo choàng tắm nóng quá, ... mặc đồ của ?" 

 

Động tác của Tạ Ngôn cứng đờ, lưng về phía , : "Tùy cô." 

 

Tim như nhảy khỏi cổ họng, run rẩy đóng cửa , thấy tiếng bạn ở đầu dây bên điên cuồng.

 

Thế thì khác gì 'Chào , em quyến rũ ’ chứ

 

là phiền phức!

 

hung hăng cúp điện thoại, mở tủ quần áo của Tạ Ngôn .

 

Kiểu dáng quần áo đồng nhất, sơ mi màu sáng, quần tây sạch sẽ phẳng phiu, khiến nỡ hỏng.

 

chần chừ hồi lâu, chọn một chiếc màu trắng tinh mặc .

 

Áo sơ mi vặn che qua đùi, chất vải cotton áp cơ thể, mềm mại thoải mái.

 

rúc chăn, do dự trong bóng tối.

 

Cứ lữa mãi đến rạng sáng hôm .

 

Ý nghĩ xa vơi quá nửa, nhưng khát nước kinh khủng

 

Chắc Tạ Ngôn ngủ ... 

 

Trong bóng tối, mò mẫm mở cửa phòng ngủ, cẩn thận bước , chỉ sợ vấp ngã ở đó.

 

Bịch!

 

Ở góc rẽ, đ.â.m sầm một lồng ngực, hương gỗ thoang thoảng lập tức bao trọn lấy .

 

Nhiệt độ cơ thể xa lạ, xúc cảm xa lạ, cùng với cơ thể rắn chắc, căng đầy sức sống khác hẳn với , khiến lòng lập tức gợn sóng.

 

"Cẩn thận." 

 

Giọng khàn khàn đêm tối nhuốm màu mờ ám, ngừng kích thích dây thần kinh nhạy cảm của .

 

Cánh tay vòng qua eo , siết chặt cả chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, nó nhăn nhúm.

 

"Muộn thế , ngủ còn ngoài gì, hửm?" 

 

Giọng của kề sát bên tai, nóng phả qua vành tai, tóc mai lay động.

 

Anh của tối nay, tràn đầy tính xâm lược.

 

"... ... uống nước..." 

 

Giọng nhỏ như muỗi kêu.

 

C.h.ế.t mất, mỗi thở của đều dễ dàng khiến run rẩy.

 

Dường như gì đó trong khí đổi, trở nên nóng rực... nôn nao... 

 

"Mặc áo sơ mi của mà vẫn toát mồ hôi ?" Anh trầm giọng hỏi.

 

" ..." 

 

Hai chân bắt đầu mềm nhũn.

 

Anh bật : "Em chỉ thế thôi ..." 

 

"——Ưm——" 

 

Anh dùng một nụ hôn bỏng cháy chặn lời .

 

Ban đầu là trêu chọc chậm rãi, khi mất phòng , giữ lấy gáy , dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua hàm , trêu đùa, khiêu khích... 

 

Anh xa quá .

 

Ngón tay men theo hõm lưng, từ từ di chuyển đến gáy, nhẹ nhàng xoa nắn.

 

lập tức run bần bật, lí nhí rên rỉ: "Thầy Tạ, mặt khác như ..." 

 

Tạ Ngôn khẽ : "Em ở mặt khác, cũng giống thế ." 

 

Mất hết hình tượng ... 

 

ép lên tường, nhón chân mới quàng cổ , quần áo xộc xệch: "Thầy ơi, em lạnh." 

 

Tạ Ngôn bế bổng lên: "Vậy chúng phòng ngủ." 

 

Tim thể kiểm soát nữa, trong đầu lướt qua cả kho tài liệu, những kiến thức thuộc làu làu giờ phút thực hành tan thành mây khói.

 

Mất mặt quá... 

 

Tạ Ngôn thả xuống giường, kéo chăn .

 

c.ắ.n răng, quyết định dù là 'diễn' cũng 'diễn' cho dáng, thế là lật , nghiêng, khoe đôi chân dài nuột nà của .

 

Giọng run run gọi một tiếng: "Anh ơi..." 

 

Giây tiếp theo, cái chăn trùm qua đầu , quấn chặt .

 

biến thành một con nhộng tằm chỉ hở mỗi cái đầu.

 

"?" 

 

Loading...