NHẤT NIỆM THÀNH AN - 3

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:19:31
Lượt xem: 1,203

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến đây, mí mắt càng nặng, chẳng bao lâu díp .

 

Trước khi chìm giấc ngủ, bên tai còn vẳng lên tiếng khẽ trầm thấp của

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Nhu Nhu lười mềm, nếu phu quân thương yêu, thì đây…”

 

04

 

Khi tỉnh dậy, trời sẩm tối.

 

Tạ Thần An đến công sở.

 

“Tiểu thư… lão phu nhân… chờ bên ngoài một lúc …”

 

Nhìn dấu bàn tay hằn đỏ má Tiểu Đào, lòng nhói lên. Ta khẽ vuốt mặt nàng, vui mà dậy mặc y phục, ngoài.

 

Vừa bước phòng, liền cảm thấy quanh như phủ một tầng tuyết lạnh, thở lạnh buốt lan khắp .

 

“Mẫu đến .”

 

Sắc mặt Thẩm thị vô cùng khó coi.

Tách bên cạnh nguội ngắt, hề uống lấy một ngụm, xem chờ lâu lắm .

 

“Hừ, quả đúng là con dâu ngoan của Tạ gia chúng .”

 

Vừa thấy , khóe môi bà liền nhếch lên nụ mỉa, giọng ngập đầy châm chọc:

 

“Thần An bận rộn công vụ, ngươi chẳng khuyên chồng nghỉ ngơi, còn cách đôi ba hôm dụ dỗ khiến nó mê mẩn tâm thần!”

 

“Nếu ngươi sinh một đứa con thì cũng thôi , đằng đến cái trứng cũng chẳng đẻ nổi, chỉ uổng công hao tổn sức lực của Thần An!”

 

“Mạnh thị, ngươi ?”

 

Giọng Thẩm thị đột nhiên cao vút, khiến khẽ nhíu mày.

 

“Lời mẫu , con dâu thật hiểu. Con dâu với phu quân là phu thê danh chính ngôn thuận, chuyện phòng the vốn là lẽ thường, thành ‘ lỡ’ ?”

 

“Chẳng lẽ, phu quân gần gũi, con dâu còn khuyên đừng ‘ lỡ’ ư?”

 

Thẩm thị giận đến run môi,

“Khéo miệng nịnh bợ! Chính cái vẻ hồ mị năng ngọt xớt mới khiến nó ngày ngày cãi lời , bất hiếu bất đễ!”

 

“Chỉ riêng việc , cũng đủ lý do đuổi ngươi khỏi phủ!”

 

Ta , chỉ khẽ :

“Lời , mẫu với con dâu e là vô ích. Việc bỏ bỏ, còn xem Hầu gia .”

 

Thẩm thị dường như nghĩ điều gì, nét giận mặt dần tan, ngược trở nên bình thản:

 

“Ta ngay ngươi cam lòng.”

 

Vừa , bà lấy một phong thư đỏ, đưa cho .

 

Ta đón lấy, mở xem — là một bức thư tình cũ, nét chữ quen thuộc.

Trong thư đầy những lời tha thiết, tình ý dạt dào, từng hàng từng chữ đều là van xin, níu giữ, nỡ chia xa.

 

Mà chữ , rõ ràng chính là của Tạ Thần An.

 

“Người trong thư là Chu Mộng Uyển, đích nữ của Ngự sử Chu đại nhân.”

 

“Ngươi đến Trung Châu muộn, khi nàng theo phụ kinh.

Cô nương mới thật là thanh mai trúc mã, hai từ nhỏ vô cùng thiết.

Nếu vì cha nàng đột ngột điều kinh nhậm chức, e là hai nhà sớm kết .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-niem-thanh-an/3.html.]

 

“Thần An khi tưởng duyên phận hết, lòng nguội lạnh, nên mới lùi một bước chọn ngươi.

Nào ngờ cô nương trọng tình trọng nghĩa, bao năm qua từng đính hôn với ai.

Giờ nàng vì Thần An mà về Trung Châu…

Mạnh thị , chồng ngươi cũng nhiều năm , khuyên ngươi một câu: hãy điều mà tự xin hòa ly, giữ chút thể diện cho bản , còn đường mà tái giá.”

 

Nghe đến đây, lòng siết chặt, ngón tay cầm tờ giấy đỏ run lên.

 

Có những chuyện, đoán là một chuyện — nhưng tận mắt thấy là chuyện khác.

 

bức thư từ nhiều năm , nhưng từng nét chữ đượm nồng tình ý vẫn khiến cảm thấy vô cùng chua xót.

 

Chúng là phu thê nhiều năm, ngoài chuyện phòng the, từng với những lời dịu dàng đến thế.

 

Bảo đau — là dối lòng.

 

Thế mà Thẩm thị còn sợ đủ đau, tiếp tục châm chọc:

 

“Nhìn kỹ ngươi, hàng mày đôi mắt quả thật đôi phần giống tiểu thư nhà họ Chu.”

 

“Ta năm Thần An mới gặp ngươi một quyết cưới bằng , tưởng là nhất kiến chung tình, hóa chỉ là thấy mà nhớ thôi!”

 

Nhìn vẻ hả hê mặt bà , cố nén cảm xúc, chỉ nhẹ giọng :

 

“Giờ cũng muộn , phu quân sắp về. Mẫu nên về nghỉ sớm, kẻo tức giận mà rơi lệ như thì khổ.”

 

Sắc mặt Thẩm thị lập tức sa sầm, đập mạnh bàn một cái:

 

“Ngươi lén và con chuyện!”

 

Ta gượng nở nụ :

“Mẫu đùa , giọng vang đến thế, ba bức tường cũng chẳng ngăn nổi, gọi là lén ?

Nếu sợ thấy, nên nhỏ một chút. Dù ép con trai bỏ vợ cũng chẳng việc gì vẻ vang.”

 

“Dẫu Chu tiểu thư tình sâu nghĩa nặng, thì nay phu quân thê thất.

Mẫu tùy tiện đem chuyện khắp nơi, chẳng tổn hại thanh danh cô nương nhà , khiến nàng phủ ?

Nếu lời đồn lọt đến tai Chu Ngự sử, e rằng hôn sự , Tạ gia cũng chẳng với tới .”

 

Thẩm thị tức đến nghẹn lời, chỉ hồi lâu, phẫn nộ hất tay áo bỏ , cửa phòng đóng sầm .

 

*****

 

“Lão phu nhân thật chẳng gì!”

Tiểu Đào tức đến bật .

 

Ta chỉ khẽ siết bức thư trong tay, hít sâu một , chậm rãi :

 

“Thôi, những ngày thế cũng chịu đủ

Cứ để bà toại nguyện .”

 

05

 

Tạ Thần An dường như cũng thuận theo ý mẫu , suốt mấy ngày liền trở về phủ.

 

Thỉnh thoảng thị vệ bên mang lời tới, rằng gần đây công vụ bề bộn, Tạ Hầu mỗi đêm đều bận đến nửa khuya, sợ quấy rầy giấc ngủ của nên tạm nghỉ ở công sở.

 

Tiểu Đào dò mấy , mới mấy hôm nay vị Chu cô nương sáng sớm đến công sở, đến chạng vạng mới rời .

 

Ta đoán Tạ Thần An bắt đầu động lòng với đề nghị của Thẩm thị, chỉ là còn tìm dịp thích hợp để rõ với mà thôi.

 

cũng từng ân ái mấy năm, hẳn vẫn còn ít nhiều thật tình.

 

 

Loading...