Nhờ Bình Luận, Thuyền Của Ba Mẹ Để Tôi Tự Đẩy - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-05-06 09:29:57
Lượt xem: 633
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị gái bình luận sốt ruột đến mức kéo tôi theo sốt ruột luôn.
Lúc mẹ đang định đi tẩy trang.
"Mẹ ơi!" Tôi gọi mẹ lại.
"Sao thế An An?"
Tôi lạch bạch chạy đến chỗ cha, kiễng chân móc ra từ túi quần ông ấy một cái hộp nhỏ dẹt, rồi lại lạch bạch chạy về phía mẹ.
"Mẹ ơi, quà cha tặng mẹ nè, cha ngại quá không dám đưa."
Không khí bỗng chốc im phăng phắc.
Mẹ nhìn qua tôi, liếc sang cha đang đứng phía sau.
[Công chúa nhỏ ngồi bàn chính luôn đi!]
[Cười xỉu mất thôi, anh nam chính kiếp trước chắc cứu cả hệ Mặt Trời nên kiếp này mới có con gái giỏi gánh thế này.]
[Anh này lăn tăn từ đầu tới cuối, rốt cuộc bị con gái mạnh mẽ "ép" tặng quà, hài c.h.ế.t mất.]
[Quả không hổ danh là con gái bá đạo tổng tài, từ bé đã rất dứt khoát gọn lẹ rồi hahahaha.]
Tôi cũng chẳng hiểu sao cha mẹ lại nhìn nhau lâu thế. Tôi buồn ngủ rồi, dụi mắt chạy đi tìm dì Trần rửa mặt.
Sau đó, cha kiên quyết yêu cầu mẹ phải ở nhà dưỡng bệnh ít nhất một năm. Lý do mỗi lần đều là tôi, ông ấy bảo: Vì con, mẹ càng phải khỏe.
Nửa năm sau, mẹ rảnh quá nên lén lên mạng xem tình hình công ty, bị cha phát hiện.
Thế là cha nổi giận.
Mẹ nói:
"Tần Diệm, anh đừng có lúc nào cũng lôi con gái ra làm lý do. Cho dù anh giúp tôi rất nhiều đi nữa, anh cũng không có quyền hạn chế tự do của tôi. Cơ thể tôi thế nào, tôi tự biết."
Cha quát:
"Em biết á? Em tự biết mà chăm sóc thành ra cái bộ dạng đó sao?"
Hai người cãi nhau một trận rồi chiến tranh lạnh luôn.
Tôi xem hết bình luận, chạy đến bên mẹ:
"Mẹ ơi, nếu mẹ cứ mặc kệ cha như vậy, cha sắp khóc thành ngọc trai nhỏ rồi đó!"
"……"
14
Sau đó không lâu, mẹ đi làm lại, nhưng là đến công ty của cha.
Tôi thì vào học ở một trường mẫu giáo mới, mấy bạn nhỏ ở đây cũng na ná như chỗ cũ, tuy không thông minh lắm nhưng lại rất dễ thương.
Trẻ con đi mẫu giáo phải ngủ sớm dậy sớm.
Hôm đó ban đêm tôi mơ mơ màng màng dậy đi vệ sinh.
Lúc về thì phát hiện cửa phòng mẹ khép hờ, bên trong le lói ánh đèn, còn nghe lờ mờ tiếng cha mẹ đang nói chuyện.
Nghe không rõ.
Tôi dụi dụi mắt, tính quay lại phòng ngủ tiếp.
Trước mắt bỗng hiện ra một đống bình luận:
[Nam nữ chính cuối cùng cũng chịu mở lời giải thích hiểu lầm rồi, nhỏ như tôi đây nhìn mà muốn khóc.]
[Cuối cùng họ cũng biết dùng cái miệng để nói chuyện rồi huhuhu, nhưng miệng đâu chỉ để nói, còn phải hôn nữa chứ trời ơi!]
[Bé con mau về phòng ngủ đi, đừng làm phiền cha mẹ nha, hí hí sắp có em rồi đó.]
[Ủa gì vậy, sao tự nhiên tới đoạn này lại có dấu ba chấm?]
[Ngay cái đoạn không muốn thấy dấu ba chấm nhất thì lại thấy dấu ba chấm (cười c.h.ế.t trong lòng)]
[Tôi hiểu rồi, sáu dấu chấm nghĩa là sáu lần đúng không?]
[Sáu cái bao!]
[Tác giả đáng ghét, tình tiết then chốt thì lại không chịu tả kỹ, tôi nguyền ông ăn mì gói không có gói gia vị! Mua dép thì cả hai chiếc đều là chân trái!]
[Trang web c.h.ế.t tiệt, làm sao lại dám để thành viên vip phải xem dấu ba chấm hả?Cứ thế này tháng sau tôi không gia hạn nữa đâu nha!]
Xen giữa còn có nhiều đoạn kiểu [@&\*=#%@#] loằng ngoằng khó hiểu, tôi nhìn không ra.
Tôi ngáp một cái rồi quay về phòng ngủ tiếp.
Sau này nhớ lại, tôi hỏi cha: "Cha ơi, con sắp có em rồi hả?"
Cha khựng lại, hỏi tôi: "Con muốn em trai hay em gái?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nho-binh-luan-thuyen-cua-ba-me-de-toi-tu-day/chuong-10.html.]
Tôi nghĩ nghĩ: "Con muốn em gái."
"Được." Cha đồng ý luôn.
Không bao lâu sau, cha mang về nhà một con mèo tam thể, giới thiệu với tôi: "An An, đây là em gái của con, Giang Nhạc Nhạc."
Con mèo nhỏ được đặt vào lòng tôi, kêu meo meo.
"Cha ơi, sao em gái cứ kêu hoài vậy?"
Cha: "Vì em gái thích con."
Em gái dễ thương lắm.
Có một tối, cha mẹ dẫn tôi đến nhà người khác chơi, vừa mở cửa ra là thấy bên trong náo nhiệt vô cùng.
Một chú bế đứa bé mũm mĩm trong lòng khoe khoang: "Hê hê, nhìn con trai tôi dễ thương chưa, mấy ông chưa làm cha thì không hiểu được đâu."
Trên đất trải một tấm thảm đỏ, xung quanh đặt rất nhiều đồ.
Mẹ nói đó là lễ "bắt đồ" khi tròn một tuổi, tôi hồi bé cũng từng làm lễ này.
Chú đang bế em bé nhìn thấy tôi và mẹ thì sững người.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Cha giới thiệu với mọi người: "Giới thiệu chút, đây là vợ tôi Giang Uyển, con gái tôi Giang Cẩn An."
Lời giới thiệu này khiến không ít người ngạc nhiên.
"Ơ kìa, anh Tần, từ đâu ra cô con gái lớn thế này vậy, khi nào thì anh kết hôn rồi?"
"Anh Tần, anh cũng chơi chiêu cưới giấu và sinh con bí mật à?Chị dâu quê ở đâu thế……"
Cha ung dung nói: "Đợi thêm thời gian nữa rồi gửi thiệp cưới cho mọi người."
Tôi làm theo lời cha, lần lượt chào mọi người.
Chú bế em bé họ Triệu, quan hệ thân thiết với cha, hình như quen mẹ nữa, nhưng khi nhìn thấy tôi thì vẫn ngạc nhiên lắm.
Cha chỉ vào em bé đang ê a trong lòng chú, nói với tôi: "Nếu con muốn có em trai, thì chính là nó đó."
Chú Triệu: "?"
Cha nói mẹ sức khỏe không tốt, chỉ có thể sinh được một mình tôi, nếu tôi muốn có em trai em gái thì ông ấy sẽ đi tìm từ nơi khác cho tôi.
Cũng được ha.
15
Lúc cha mẹ kết hôn, tôi làm phù dâu nhí, còn được ăn tiệc cưới của cha mẹ nữa.
Ăn no ơi là no.
Các chị trên bình luận bay hiện ra đầy trước mắt, spam điên cuồng:
[Mừng cưới 1 ngàn, ghi vào sổ tác giả.]
[Mừng cưới 10 ngàn, ghi vào sổ tác giả.]
[Mừng cưới 1 triệu, ghi vào sổ tác giả.]
[…]
Rồi rất lâu sau đó, tôi dần dần lớn lên, cha mẹ dẫn tôi đi kiểm tra chỉ số IQ.
Cha có vẻ khá bất ngờ với kết quả, nhéo cái má không còn phúng phính như trước của tôi: "Thì ra thật sự là một thiên tài nhí."
Vậy nên lúc đi học, tôi được phép nhảy lớp.
Về sau nữa, những bình luận bay dần dần biến mất.
Theo thời gian trôi qua, tôi cũng mơ hồ hiểu được lý do — vì câu chuyện của cha mẹ trong quyển tiểu thuyết kia, đã đi đến hồi kết.
Nhưng trong mắt tôi, câu chuyện của họ vẫn còn đang tiếp diễn.
Từ khi mẹ ở bên cha, mẹ đã vui vẻ hơn rất nhiều.
"Giang Cẩn An, lúc con bốn tuổi cứ dính lấy mẹ thì thôi đi, giờ con tám tuổi rồi, buổi tối vẫn đòi ngủ với mẹ, con có biết ngượng không hả?" Cha chống nạnh nhìn tôi.
"Cha ơi, cha lớn vầy rồi mà còn ngủ với mẹ đó thôi, con mới tám tuổi, vẫn là con nít mà."
"Phân biệt cho rõ, đó là vợ của cha."Cha cực kỳ bất mãn: "Con đi ngủ với em gái con đi."
"Con với em gái đều phải ngủ với mẹ!"
"Giang Cẩn An, cha thấy là do thường ngày cha quá nuông chiều con rồi…"
Cãi qua cãi lại, tôi chợt nhớ đến biệt danh mà các chị trên bình luận đặt cho tôi và cha trước khi biến mất —— Bộ đôi cha con chuyên chơi đường đối kháng.
Thấy cũng đúng ghê.
(Hoàn)